Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chuong 1067:

Chuong 1067:Chuong 1067:
Chương 1067:
Chỉ cần không phải mùi chua sẽ gây ảnh hưởng tới mọi người như mùi của chanh tinh, cô có thể giả vờ như không nhìn ra.
"Anh, anh hai!" Ngao Khả Tâm hướng về phía cung điện hét lớn,"Anh hai, em là Khả Tâm đây, anh có ở đó không? Em đã trở về rồi, anh có thể ra ngoài gặp em không?"
Nói thật thì Tô Vân Thiều có chút tò mò, nếu cung điện người cá đã bị phong ấn hơn hai trăm năm, không ai có thể ra vào, vậy những người cá ở trong kia sống sót bằng cách nào?
Yêu quái cũng cần ăn uống, nghỉ ngơi như con người bình thường, thông qua cách này để tích lũy thể lực và năng lượng, cho dù trong cung điện có bao nhiêu thức ăn chất đống cũng không thể ăn được trong hơn hai trăm năm.
Bởi vì chuyện đã xảy ra tại Cố gia thôn, cô rất tự nhiên mà liên tưởng đến cảnh những người cá bên trong kia có thể đã dựa vào việc ăn thịt đồng loại để tiếp tục tồn tại.
Ngay sau đó Tô Vân Thiều lại cảm thấy cách này không có khả năng.
Đã hơn hai trăm năm rồi, cả cung điện người cá có bao nhiêu người mới đủ để ăn trong khoảng thời gian lâu như vậy?
Ngao Khả Tâm kêu gọi hồi lâu, bên trong cũng chẳng có động tĩnh gi.
Ngay khi cô ta cảm thấy có thể là do mình đang vọng tưởng mà thôi, thì cánh cửa lớn của cung điện lại mở ra, một đám người cá từ trong bơi ra.
Cả một đám đều là mấy anh trai nhỏ đẹp trai, có người thì để lộ ra cơ ngực và cơ bụng tám múi nam tính, oai hùng, có người thì trông thanh tú hơn với nước da màu trắng sữa, màu đuôi của mỗi một người cá đều khác nhau, thoạt nhìn giống hệt một nhóm nhạc nam, quả là trăm hoa đua nở.
Người cá cầm đầu có đuôi cá màu trắng, đó đúng là người anh hai mà Ngao Khả Tâm đã không gặp hơn hai trăm năm nay. "Anh hai!" Giờ khắc này, Ngao Khả Tâm cảm thấy rất biết ơn Cố Trường Trạch.
Nếu không phải Cố Trường Trạch tham lam vật chí bảo của tộc người cá bọn họ, dùng Dưỡng Hồn Mộc để nuôi dưỡng hồn phách của cô ta, cô ta cũng không thể gặp lại người thân duy nhất của mình, cho dù cô ta chỉ có thể nhìn anh hai của mình bằng thần thức mà thôi.
Anh ta nghe được tiếng gọi của cá đen nhỏ nên mới đi ra.
Anh ta cho rằng lần này cũng giống như những lần trước, cá đen nhỏ không thể khống chế được sức mạnh nên mới không cần thận rơi vào đáy biển sau, anh ta chỉ ra nói chuyện với con bé không bao lâu thì anh trai của cá đen nhỏ sẽ tới rồi dẫn con bé đi.
Bị cắm chế trong thời gian quá dài, dài đến nỗi anh ta cảm thấy hình như cuộc đời yêu quái của mình không hề có điểm kết thúc.
Thỉnh thoảng anh ta muốn nói chuyện với người khác, nhưng xung quanh không phải là cung nữ thì cũng là thị vệ, người trong tộc đối với anh ta chỉ có sự kính trọng, không có người nào dám nói ra lời trong lòng với anh ta cả.
Sự xuất hiện bất ngờ của cá đen nhỏ đó khiến anh ta vô cùng ngạc nhiên, cho dù mỗi lần hai người chỉ nói được với nhau vài ba câu, cũng có thể chứng tỏ rằng anh ta chưa hoàn toàn bị thế giới này bỏ rơi. Mà lúc này đây, anh ta lại phát hiện ra càng nhiều thứ kinh ngạc hơn.
Cá đen nhỏ không phải một thân một cá tới đây, bên cạnh con bé còn có cá anh là cá Thái Cực Dương, còn có cả vài người và yêu quái xa lạ.
Người thì chưa nói tới, nhưng đến cả những yêu quái rõ ràng sinh sống trên mặt đất không biết vì sao lại có thể tự do bơi lội dưới đáy biển, nhất là con chim đại bàng vàng kia.
Chẳng lẽ do hơn hai trăm năm nay anh ta chưa từng ra ngoài, cho nên không biết, đại bàng đã từ bá chủ bầu trời trở thành bá chủ của biển cả rồi sao?
Khoảng cách đã lớn như vậy rồi sao? Vua người cá rơi vào tram tư.
"Anh hai!" Công chúa người cá lại kêu thêm máy tiếng, phát hiện ra hình như anh hai không thể nghe thấy mình đang nói gì, cô ta bèn quay đầu lại thúc giục Tô Vân Thiều,"Mau, cô mau nghĩ cách gì đi"
Tô Vân Thiều đỡ quan tài bằng ngọc trắng, bước lên,"Vua người cá?"
Vua người cá: “Tôi đây."
Khí chất của anh ta ôn hòa tự nhiên, không hề có bất cứ cảm giác cao ngạo không thể với tới của một vị vua, trông anh ta giống như một người anh trai hiền lành và dễ gần, khiến cho người khác thấy anh ta thì không khỏi mỉm cười, buông bo lòng cảnh giác với anh ta.
Tô Vân Thiều: "Tôi là Tô Vân Thiều, được em gái Ngao Khả Tâm của ngài phó thác, đưa cô ấy tới đây gặp lại ngài. ˆ
Anh ta sửng sốt một chút,"Cố Trường Trạch thật sự cứu sống được con bé sao?”
Vua người cá đương nhiên biết được chuyện này, rốt cuộc thì vật chí bảo của tộc người cá cũng là do anh ta mở ra, cơ thể và hồn phách của Ngao Khả Tâm e là cũng do anh ta trao lại cho Cố Trường Trạch.
Chỉ là, vẫn còn có rất nhiều vấn đề chưa được giải quyết.
Điều quan trọng nhất chính là... Tô Van Thieu: "Vua người cá, năm đó công chúa thi triển cắm thuật, phong ấn toàn bộ cung điện người cá, làm sao ngài có thể đi xuyên qua cắm chế mà giao lại cơ thể và hồn phách của Ngao Khả Tâm cho Cố Trường Trạch?"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận