Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 743:

Chương 743:Chương 743:
Chương 743:
Khúc Vu Hoa phàn nàn: "Tôi có đủ lý do để nghi ngờ rằng lúc đó Cổ Vương chắc chắn cảm thấy vẻ ngoài của mình không đủ đáng sợ nên mới sử dụng vỏ ngoài trông dữ ton này."
Hau hết mọi người đều đồng ý với cách nói này, do Tô Vân Thiều dẫn theo Đào Yêu có năng lực tạo ra ảo ảnh nên cô đã nghĩ đến một khả năng khác.
Nó đã trở thành Cổ Vương thì cũng không có gì quá đáng khi sở hữu chút năng lực quái lạ, có lẽ Cổ Vương đời đầu vốn sở hữu chất độc có thể gây ra ảo giác.
"Trưởng thôn, gia đình ông đã cất giữ xác Cổ Vương hơn bốn trăm năm mà chưa bao giờ nuôi ra Cổ Vương, lẽ nào ông chưa từng nghĩ tới việc mở hộp ra xem sao?"
Thành thật mà nói thì trưởng thôn mới là người kinh ngạc nhất.
Nếu họ biết Cổ Vương đời đầu không phải con rết ngay từ đầu thì nhà họ Thiết bọn họ cần gì phải chiến đấu đến chết với con rết hơn bốn trăm năm, thậm chí còn tìm cách để khiến con rết trở nên hiền lành hơn cơ chứ?
"Chiếc hộp bạc được phong ấn bằng phương pháp đặc biệt, chỉ có thể mở ra một lần, nếu mở ra rồi đóng lại thì xác của Cổ Vương sẽ không thể gìn giữ được tốt như vậy nữa.”
Đây là lý do thứ nhất. Lý do thứ hai là... Trưởng thôn nói: "Tổ tiên đã truyền lại hình dạng của Cổ Vương đời đầu và đời thứ hai cùng kinh nghiệm nuôi Cổ Vương cho chúng tôi, nên chúng tôi không cần phải mở ra xem nữa."
Tô Vân Thiều chẳng thèm phàn nàn về họa sĩ năm đó đã vẽ cái thứ gì nữa, cô chọt chọt Bé Mập còn đang ngây người: "Bé Map, em có ăn nó không? Đây là tổ tiên của em đấy."
Đoán chừng đây thật sự là tổ tiên của nó, nếu không thì không thể sinh ra con cháu đời sau kỳ lạ như vậy được.
Bé Mập bò bên mép chiếc hộp bạc, dùng cái râu nhỏ đụng vào xác trùng nằm bắt động trong đó, tựa như đang thử thăm dò tình hình kẻ địch, cũng giống như đang chào hỏi người bạn vậy.
Thấy vậy, trưởng thôn thúc giục: "Bé Mập, mi mau ăn đi, nó vẫn ổn khi luôn được cất giữ trong hộp, nhưng một khi mở ra, tiếp xúc với không khí và vi khuẩn bên ngoài thì sẽ hỏng nhanh lắm."
Tất cả mọi người: ".." Một người nuôi cổ huyền huyễn như ông mà cũng suy nghĩ rất khoa học nhỉ?
Tô Vân Thiều dùng ngón trỏ sờ vào đầu của Bé Mập, cô thực sự đã sờ thấy một ít lông tơ rất khó cảm nhận được.
"Bé Mập, người bạn nằm trong hộp của em đã chết hơn bốn trăm năm trước rồi, vì để em trở thành Cổ Vương tiếp theo nên mới dùng phương pháp đặc biệt này để cất giữ cái xác, em chớ phụ lòng kỳ vọng của nó dành cho em đấy."
Bé Mập thở dài như một con người vậy, sau đó bò vào trong hộp, ăn xác trùng to gấp đôi cơ thể của nó từng miếng mội.
Dưới ánh mắt theo dõi của mọi người, Bé Mập ợ một tiếng như thể đã ăn no căng bụng rồi, nó vác cái bụng to hơn chậm rãi bò ra ngoài và nằm bên cạnh chiếc hộp, nhìn vào túi của Tô Vân Thiều bằng đôi mắt hạt đậu.
Tô Vân Thiều: "..."
Cô lấy bùa lửa và bùa nước ra tắm rửa hai lần rồi hong khô cho Bé Mập. Be Map bị hành xác cả nửa ngày đã buồn ngủ đến không ngừng gật gà gật gù, còn chưa kịp hong khô xong thì nó đã mềm nhũn ngã xuống đất ngủ thiếp đi, chỉ còn cái bụng phình to như mang thai mấy tháng vẫn đang hít thở phập phông, chứng tỏ nó thật sự đang ngủ, chứ không phải bị tổ tiên hạ độc mà chết.
Tô Vân Thiều dùng ngón tay kheu Bé Map đang ngủ say và không có thay đổi gì ngoài việc mập hơn sau khi ăn xong, cô cất tiếng hỏi: "Đây là Cổ Vương sao?"
Trưởng thôn vô cùng chột dạ: ".. Chuyện này, tôi cũng không biết nữa."
Cái xác đã được cất giữ dưới lòng đất hơn bốn trăm năm chắc sẽ không mat đi tác dụng trong thời gian quá lâu đâu nhỉ? Hay là tên tổ tông khốn nạn nào không kìm được lòng tò mò đã lén mở ra xem rồi?
Tổ tiên ơi, tổ tiên Thiết Đản ơi, ông mau hiển linh cứu con cháu dil
"Đợi đã." Bỗng nhiên có một giọng nói hư vô mờ mịt không biết từ đâu vang lên.
Trưởng thôn: 222
Ơ? Tổ tiên thật sự hiển linh sao?
Tác giả có lời muốn nói:
Thiết Đản: Tui đã chết, chớ gọi hồn! [ Con cháu như tụi bây đúng là phiền phức mà, cứ rảnh rỗi hay có chuyện gì là tìm tới tổ tiên, cầu tổ tiên hiển linh ngay. Khi chúng mày có rắc rối thì đến tìm tao, vậy khi tao có rắc rối thì tao tìm ai hả? Tao cũng muốn tìm tổ tiên chứ bội ]
Đây chẳng phải là vòng luan quần tìm hết tổ tiên này đến tổ tiên khác, mãi mãi không có hồi kết sao?
"Ngạc Nhi?”
Ngay khoảnh khắc nghe được giọng nói ấy, Tô Vân Thiều đã lập tức nhận ra.
Nói đúng ra thì Thiện Nhi và Thiện Nhi áo đỏ là cùng một con quỷ, giọng nói cũng rất giống nhau, nhưng tuổi tác và ngoại hình thì lại hoàn toàn khác nhau, tính tình và cách nói chuyện cũng không giống, có đặc điểm cá nhân vô cùng rõ ràng.
"Là tôi." Thiện Nhi áo đỏ không biết đang trốn ở chỗ nào và cũng không hề xuất hiện, chỉ có thể nghe thấy giọng nói của cô ấy.
Thiện Nhi áo đỏ không muốn lộ mặt nên Tô Vân Thiều cũng không cố tìm bóng dáng của cô ấy, cô đứng tại chỗ hỏi: "Cần phải để cho Bé Mập tiêu hóa xong thì mới có thể trở thành Cổ Vương sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận