Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 406:

Chương 406:Chương 406:
Chuong 406:
Bách Tinh Thần nhanh chóng che miệng Đào Yêu, không thèm để ý đến sự kháng nghị của Đào Yêu, sắc mặt khác thường nói với tài xế nhà mình: "Lái xe."
Tài xế: "Vâng."
Nhà họ Tô.
Tối nay Tô Y Y và Phó Diệp đã hẹn nhau đi ăn cơm nên không cùng nhau về nhà. Tô Vân Thiều vừa vào cửa đã thấy mẹ Tô và dì Hồng đang ngồi trên sô pha cười cười nói nói, hai người vừa đổi kiểu tóc mới, nhuộm màu tóc mới, móng tay cũng làm mới, đều là kiểu mẫu mà các đôi bạn thân hay làm.
"Mẹ, tạo hình mới của mẹ rất đẹp nhìn trẻ ra mười mấy tuổi, dì Hồng cũng vậy."
Di Hồng: "..." Cảm giác có chút qua loa có lệ.
Có người phụ nữ nào không thích người khác khen mình xinh đẹp?
Mẹ Tô được khen đến mức không ngậm miệng lại được, hẳng giọng nói: "Vân Vân, cái miệng nhỏ nhắn của con càng ngày càng ngọt, con học theo ai đấy?"
Mẹ Tô bị trêu ghẹo đến mặt đỏ bừng, không có chút lực uy hiếp nào chỉ trừng mắt nhìn Tô Vân Thiều một cái, đỏ mặt giải thích với dì Hồng: "Lúc Vân Vân vừa tới cũng không như vậy, đều là học hư từ người ba không đứng đắn của nó!"
Dì Hồng giật giật khóe miệng cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng.
Chồng người khác ngày nào cũng khen vợ đến mức cô con gái bình thường không giỏi ăn nói cũng trở nên ăn nói lém lỉnh và nhớ kỹ, còn học được cách áp dụng vào thực tế, mà chồng của bà ta thì chỉ biết dùng miệng lưỡi trơn tru với những người đàn bà khác.
Không muốn tiếp tục những chủ đề đâm vào lòng này, dì Hồng hỏi: "Đúng rồi, năm nay Vân Vân đã lên lớp 12 rồi. Dự định học đại học ở đâu rồi chọn chuyên ngành gì?"
Mẹ Tô là mẹ nhưng cũng chưa từng hỏi đến. Ngược lại, bị dì Hồng nhanh chân hỏi trước.
Nhưng bản thân mẹ Tô cũng không có bất kỳ phản ứng bắt mãn nào đối với lời này của dì Hồng. Chuyện đó giống như là một đề tài để nói chuyện: "Vân Vân vừa tới đây mẹ sợ trong lòng con vẫn còn mẫn cảm không dám hỏi, hiện tại... Biết tính tình của Vân Vân không khác mẹ nhiều lắm vậy thì cũng không có gì phải kiêng dè. Con mau nói đi, dì Hồng của con cũng không phải người ngoài, còn có thể đưa ra lời khuyên và góp ý."
Dì Hồng khiêm tốn nói: "Dì cũng chỉ sống lâu hơn hai mươi năm so với thế hệ các con, cũng chỉ sống ở nước ngoài được vài năm cũng coi như có thêm chút kiến thức..."
Tô Vân Thiều có thể tượng tưởng những gì sẽ xảy ra tiếp theo, đại khái là: "Nếu Vân Vân nguyện ý nghe, dì sẽ nói vài lời”. Để cho dì Hồng nói thoải mái thì chuyên ngành đầu tiên mà dì ấy chọn chính là học y giống như Trắc Kinh Luân.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
"Ha Ha." Tô Vân Thiều đột ngột mỉm cười, nụ cười này có chút lạnh đã hấp dẫn sự chú ý của mẹ Tô, cũng cắt ngang lời dì Hồng, nói trước một bước: "Anh họ Trác ưu tú như vậy, dì Hồng nhất định sẽ đề nghị con học y."
Dì Hồng bị cướp lời: "..."
Mẹ Tô lắc đầu liên tục: "Vậy thì không được đâu, học y quá vất vả. Mấy ngày nay mẹ thấy Kinh Luân đều bận rộn đến khuya, ngày nghỉ đã khắc khổ như vậy, ở trường học không phải sẽ càng khổ sao? Mẹ không nỡ cho Vân Vân đi làm bác sĩ, ngày ngày đêm đêm không được nghỉ ngơi."
Di Hồng đảo mắt quyết định rẽ theo phương hướng khác, bác sĩ không được thì luật sư nhai
Nhưng mà, Tô Vân Thiều dường như biết trong lòng bà ấy đang suy nghĩ gì, sớm ngăn chặn lời của bà ấy: "Bác sĩ vất vả, luật sư cũng khổ. Lần trước ở chỗ chúng ta đã có hai nữ luật sư xảy ra chuyện, bị người xông vào văn phòng luật sư chém bị thương một người và chém chết một người ngay tại chỗ."
Di Hồng: "..."
Mẹ Tô "A" một tiếng,"Làm luật sư cũng nguy hiểm như vậy sao?"
Bị chém chết ngay tại chỗ, luật sư Nguyễn Mai nằm bò trên cầu thang liều mạng gật đầu: "Nguy hiểm lắm!"
Tô Vân Thiều gật đầu có vẻ sợ hãi trước hoàn cảnh xã hội tàn khốc: "Con chỉ muốn làm một con cá ướp muối, nhưng đáng tiếc không có trường đại học nào có chuyên ngành cá muối để con lựa chọn."
Bình thường phụ huynh nghe được con gái muốn làm một con cá muối, sẽ có phản ứng gì đây? Mẹ Tô không biết, bà chỉ cảm thấy rất thú vị và còn cảm thấy rất hợp lý.
"Cũng được, dù sao nhà chúng ta có tiền. Ba con rất biết kiếm tiền, anh trai con đang học đầu tư, em gái của con cũng là học sinh ưu tú, tương lai kiếm tiền cũng không ít. Con và mẹ giống nhau làm một con cá muối xinh đẹp là được rồi."
Tô Vân Thiều thiếu chút nữa là cười ra tiếng, mẹ cô cũng rất có tài!
Đặc biệt là khi nhìn thấy lửa giận và đố ky không che được trong mắt dì Hồng. Cô cũng không biết mẹ Tô và dì Hồng làm bạn thân rốt cuộc ai là người đau khổ.
"Làm cá muối thì thoải mái nhưng không thể phát huy ra giá trị của bản thân." Di Hồng tận tình khuyên bảo: "Nếu con cái gì cũng không học, về sau làm sao có thể có tiếng nói chung với bạn trai và chồng, làm sao trợ giúp cho sự nghiệp của bọn họ được?"
Mẹ Tô sửng sốt, hỏi ngược lại: "Mỗi người đều có chuyên môn của mình có những thứ am hiểu và không am hiểu. Tại sao phải ép mình vứt bỏ thứ mình thích, đi làm thứ mình không thích?” Chúng ta bảo dưỡng, ăn mặc xinh đẹp rạng ngời đi theo bọn họ cùng nhau ra ngoài xã giao, duy trì thể diện của bọn họ không phải là được rồi sao?"
Mẹ Tô trả lời quá mức đương nhiên, giống như sau khi bà gả cho ba Tô trong cuộc đời cũng chỉ còn lại có nhiệm vụ chủ yếu là trang điểm cho chính mình, không cần hao tâm tổn trí nghiên cứu hùa theo sở thích của ba Tô, không cần ép bản thân mình đi học tập những từ ngữ ngành nghề tối nghĩa khó hiểu kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận