Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 925:

Chương 925:Chương 925:
Chương 925:
Tổn thương hồn phách rất khó để chữa trị, hơn nữa đến mức độ nhất định thì sẽ phản ứng trên cơ thể, nếu Cố Trạch thật sự bị tổn thương hồn phách thì tương lai, khi Tô Vân Thiều đối đầu với Cố Trạch thì có thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
"Ding dong ding dong", Bách Hiểu Thử bỗng nhận được rất nhiều tin nhắn, sau khi đọc xong thì anh ta mừng như điên: "Tô Vân Thiều, toà nhà của tập đoàn Cố thị bị một tia sét màu xanh lam đánh xuống, cô nói xem, có phải là tia sét mà chúng ta vừa đánh xuống không? Có phải Cố Trạch ở trong đó không?” Tô Van Thiều hơi giật mình, không thể không cảm thán về sự to gan của Cố Trạch: "To gan thật đấy."
Ai cũng nghĩ rằng nếu Cố Trạch muốn đoạt xác thì chắc chắn phải tìm một nơi không ai tìm được.
Ai ngờ ông ta lại làm theo cách trái ngược, làm ngay trong toà nhà của tập đoàn Có thị mà tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy?
Đào Yêu cũng không quan tâm Cố Trạch to gan thế nào, cậu ấy chỉ muốn biết: "Đánh nữa nhé? Bỏ phiếu đi, tôi bỏ phiếu đánh."
Bách Hiểu Thử: "Đánh."
Vân Tiêu Vân Đình: "Đánh."
Nhóm quỷ sai: "Đánh!"
Tô Vân Thiều gật đầu, tính thời gian, ném ra một lá bùa sét trời còn sớm hơn lần trước.
Sét trời lại đi xuống tang hầm một lần nữa, vừa kinh ngạc vừa giận dữ khi nhìn thấy nơi nó từng quét qua một lần lại có thể khôi phục lại như bình thường, nó cũng không vội mà đánh người, trước tiên huỷ sạch bùa và trận pháp trên dưới trong ngoài của tầng hằm, rồi sau đó, dưới ánh mắt hoảng sợ của Tào Kỳ mà dừng lại ở trên người Cố Phóng.
Bị đây ra lần thứ ba làm sắc mặt Cố Trạch tối sầm đến mức có thể nhỏ ra máu.
Nếu không phải hiện tại ông ta không có cơ thể để dùng thì đã từ bỏ suy nghĩ muốn đoạt xác của Cố Phóng rồi, chẳng lẽ đứa con trai này sinh ra là để khắc ông ta?
Mà lúc này Cố Phóng cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Nhờ những cuốn tiểu thuyết tiên hiệp và những bộ phim truyền hình nổi tiếng gần đây mà cậu ta cũng biết khái niệm của việc đoạt xác, không còn vô tri như trước nữa.
Hai lần liên tiếp sắm sét giáng xuống không tạo nên thương tổn gì cho cậu ta, ngược lại còn quét sạch những thứ thuốc khiến cơ thể và hồn phách của cậu ta ngủ say.
Tay của Cố Phóng đã có một chút sức lực, nhưng vì bị sét đánh mà cả cơ thể bị tê dại đến mức không thể nhúc nhích, nhưng không ảnh hưởng đến miệng của cậu ta, mặc dù khi nói chuyện đầu lưỡi hơi bị líu lại.
"Đồ lão già khốn khiếp, ai cho ông quyền đoạt xác của ông đây hả? Tôi nói cho ông biết, ông đây tên là Cố Phóng, do ba tôi đặc biệt đặt cho tôi Phóng trong phóng túng, muốn đoạt xác của ông đây à? Đến đây! Ông đây không cắn đứt một miếng thịt của ông thì tên ông không phải Cố Phóng!"
Cố Trạch bị chính con trai ruột gọi là ông đây ngay trước mặt:
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Vẻ mặt Tào Kỳ rất là kỳ lạ, vừa muốn cười mà lại không dám.
Hai lần sét đánh liên tiếp hoàn toàn xoá tan ý định đoạt xác của ông ta.
Thực lực và nội tình của Cố tổng hết lần này đến lần khác trải qua lễ rửa tội của sét trời, cho dù hết sức chống cự thì hồn phách cũng đã bị thương không ít, chỉ sợ là trong mấy năm tới chưa chắc có thể khôi phục được.
Ông ta giống như gà bị trụi lông nên không dám mạo hiểm, thành thật một tí, cố gắng một tí, tranh thủ sống lâu thêm vài năm.
Có Trạch hít một hơi thật sâu, dùng ngón tay ấn Cố Phóng trước, bảo Tào Kỳ lấy thêm bùa che dấu và bùa che trời vẫn còn sót lại, tiến hành đoạt xác lần thứ tư.
Chỉ là lần này, ông ta không dám nhập vào hoàn toàn mà vẫn chú ý đến bên ngoài, chỉ sợ sét trời lại đến.
Bùa che trời là bùa cực phẩm được ông ta vẽ vào thời kỷ hoàng kim của ông ta, sau này khi đoạt xác người khác thì không bao giờ có thể vẽ được nữa.
Vốn dĩ còn hai lần để đoạt xác nữa, nhưng khi bị sét trời làm như vậy, cơ thể này có lẽ là cơ hội cuối cùng của ông ta.
Cũng được, người có công đức và vận may nồng hậu đã xuất hiện rồi.
Thời cơ mà ông ta chờ đợi đã đến, dù không có được cơ thể tiếp theo thì những chuyện đó cũng có thể làm được.
Mà ở nhà họ Tô, sau khi ném xong hai lá bùa sét trời, Tô Van Thieu bam ngón tay thì hiện lên kết quả: Cố Phóng vẫn còn sống.
Đào Yêu: "Lại một lần nữa chứ?"
"Không được." Hai tay Tô Vân Thiều khẽ run, sau đó giải trừ thuật thi triển trên người của người giấy nhỏ: "Nguyên khí của tôi chạm đáy rồi."
Trong tang ham toà nhà của tập đoàn Có thị, Cố Phóng mở mắt ra.
Cố Trạch bị sét trời đánh hai lần, hồn phách bị tổn thương, lại lo lắng sét trời xuất hiện một lần nữa, ở lần đoạt xác cuối cùng lại tiêu tốn gap đôi thời gian lúc đầu.
Sau khi kết thúc việc đoạt xác, Cố Trạch, bây giờ gọi là Cố Phóng, từ hồn phách đến cơ thể đều bị mệt mỏi mà từ trước đến nay chưa từng có như thế, đó là kiểu mệt mỏi mà cả Tào Kỳ cũng có thể nhìn thấy.
Dưới tình huống như vậy, Tào Kỷ đang do dự có nên nói ra chuyện của thẩm mỹ viện hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận