Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 158:

Chương 158:Chương 158:
Chương 158:
Chẳng máy chốc, lời yêu cầu đã được chấp nhận.
Ngọc Bạch Y: Cảm ơn đại lão cùng bàn đã cứu mạng, chuyện quảng cáo công ích cứ giao cho tớ đi, tớ bảo đảm sẽ làm thật tốt!
Tô Vân Thiều: Làm phiền cậu rồi.
Ngọc Bạch Y: Nguyện lòng phục vụ cho các boss lông xù!
Ba người bắt taxi trở về Xuân Sắc Mãn Viên.
Tần Giản nói với đám người và quỷ về việc Ngọc Bạch Y bị quỷ nhỏ hút đi vận khí, ngay cả việc phổ cập kiến thức về Huyền môn mà Tô Van Thieu đã nói cũng được lặp lại chính xác từng chữ một.
Một đám người lẫn quỷ nghe kể mà lúc thì gật đầu, lúc thì lắc đầu, cuối cùng thì đồng thanh mắng chửi người luyện chế quỷ nhỏ ác ôn, đáng bị xuống địa ngục càng sớm càng tốt.
Bách Tinh Thần luôn ôm một nỗi khúc mắc khi còn ở nhà họ Ngọc, mãi đến khi về đến đây thì cậu ấy mới hỏi: "Van Thiều, trước đây cậu chỉ nói về Kumanthong của nước T mà không nhắc đến quỷ nhỏ của nước ta, hai loại này có giống nhau không?"
"Chúng không giống nhau." Tô Vân Thiều giải thích: "Kumanthong của nước T chủ yếu là để cầu tài lộc, chúng nhỏ tuổi, không hiểu sự đời nên dễ điều khiển. Còn quỷ nhỏ của nước ta thì có phạm vi sử dụng rộng và phức tạp hơn, bao gồm việc giết người và bày trận, cho nên chúng sẽ lớn tuổi hơn, có thể nghe hiểu và thực hiện mệnh lệnh.”
Tần Giản ngẫm lại thì nhớ Tô Vân Thiều chỉ nhắc đến việc nuôi quỷ nhỏ một lần, sau đó thì toàn nói về Kumanthong.
"Nhưng hình như cậu cho rằng thứ cắn Ngọc Bạch Y lại là Kumanthong của nước T mà?"
Tô Vân Thiều không trả lời, mà hỏi ngược lại cậu ấy một câu: "Cậu cảm thấy miệng của em bé có lớn bằng miệng của một đứa trẻ vài tuổi không?" Tần Giản nhớ lại Tô Van Thiều từng nói với Ngọc Bạch Y rằng "dấu ấn do quỷ nhỏ để lại khi cắn cậu", cậu ấy lập tức hiểu ra Tô Vân Thiều đã làm thế nào de đoán được thứ cắn Ngọc Bạch Y là quỷ nhỏ hay Kumanthong.
Ấn tượng trước đây của Tô Y Y về quỷ nhỏ chính là một cương thi có dán bùa vàng ở trán, hai tay giơ cao và nhảy tưng tưng, lúc này cô ấy phát hiện ra nhận thức khác xa với thực tế, mạch suy nghĩ có hơi hỗn loạn.
"Chị ơi, theo như chị nói thì thật ra việc nuôi quỷ nhỏ và nuôi Kumanthong không giống nhau đúng không?”
"Nuôi quỷ nhỏ tương tự như quỷ sai, làm việc tốt hay việc xấu là phụ thuộc vào suy nghĩ của chủ nhân, nuôi Kumanthong là để cầu tài lộc, nhưng nuôi quỷ nhỏ cũng có thể cầu tài lộc, cho nên rất nhiều người không thể phân biệt được sự khác nhau của cả hai, cứ gọi chung là nuôi quỷ nhỏ."
Sau hai giây im lặng, Tô Vân Thiều nói một câu công bằng và thực tế: "Cho dù là quỷ nhỏ hay Kumanthong, bản thân chúng không có phân biệt tốt xấu, chỉ xem ai đang sử dụng chúng, muốn cầu điều gì và làm cái gì mà thôi."
Tần Giản rất đồng ý với cách nói này: "Vân Thiều vẫn luôn ngăn cản các quỷ sai làm điều xấu và làm nhiều điều tốt hơn, nhưng những người nuôi Kumanthong để cầu tài lộc đó vẫn không cảm thấy đủ mà còn có ý định xấu với người khác, thậm chí còn cướp vận khí của người khác, thật quá đáng!"
Bách Tinh Thần cũng đồng ý với quan điểm của Tô Vân Thiều, cậu ay đưa ra một ví dụ thực tế: "Con dao chỉ là một công cụ không có ý thức, không thể vì có người dùng dao để giết người thì đổ lỗi do con dao quá sắc bén mà phá hủy tất cả các con dao khác, vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn được. Vân Thiều, Kumanthong có được siêu độ không?"
Khi nhắc tới siêu độ thì Tô Vân Thiều thoáng sững người, nhưng cô đã nhanh chóng định thần lại: "Điều này thì còn phải xem xuất thân và thói quen cá nhân của người tiếp nhận nữa."
"Tại sao?"
"Siêu độ ở trong Phật giáo và Đạo giáo là chỉ việc giúp các quỷ hồn thoát khỏi be khổ thông qua tụng kinh và các phương pháp khác, bao gồm cả siêu độ vong hồn mà hầu hết mọi người đều biết đến."
Dứt lời, Tô Vân Thiều không vội nói tiếp, để lại rất nhiều thời gian cho đám người và quỷ tự tiêu hóa.
Bách Tinh Thần tóm lấy một từ khóa trọng tâm: “Tụng kinh và các phương pháp "khác"”?"
Nụ cười của Tần Giản có chút gượng gạo: "Ngoài tụng kinh ra thì còn có cái gì nữa?" Cậu ấy nhẹ nhàng hỏi.
Tô Vân Thiều không trả lời, chỉ im lặng nhìn họ, đám người và quỷ lập tức hiểu được trong "các phương pháp khác” sẽ có cách mà họ không vừa ý cho lắm.
"Cho nên tớ mới nói là tùy người." Tô Vân Thiều nói tiếp: "Những người chú trọng vào luật nhân quả sẽ không sát sinh bừa bãi, phái Ngự Quỷ sẽ dẫn Kumanthong theo làm quỷ sai, phá Quỷ Tu có thể dẫn Kumanthong đi tu hành, còn công nhân viên chức như bộ trưởng Cao sẽ liên lạc với nước T, để nước T tự xử lý."
Đám người và quỷ vốn tưởng rằng nhận Kumanthong chỉ có một con đường chết, không ngờ tình thế xoay chuyển, còn có nhiều cách de giải quyết như vậy.
Tô Y Y thở phào nhẹ nhõm, mặc dù cô ấy không quen biết những Kumanthong đó, nhưng chung quy chúng cũng là những đứa trẻ sơ sinh rất vô tội, nếu có thể không chết là tốt nhất.
"Chị, chắc chắn là chị cố ý!" Cô ấy bĩu môi oán trách.
"Chị có nói gì đâu." Tô Vân Thiều khẽ mỉm cười và không thừa nhận.
Chỉ có để họ biết trước kết quả xấu nhất thì họ mới cảm thấy may mắn, hài lòng và cảm thấy đủ.
Em bé là vô tội, nhưng Kumanthong không phải vật chết, nó cũng có suy nghĩ của riêng mình, nó đã phạm tội thì chắc chắn phải bị trừng phạt.
Ở Âm phủ vẫn chưa có luật pháp bảo vệ vị thành niên, tất cả các sinh linh đều được đối xử bình đẳng và sẽ không khoan dung chỉ vì còn nhỏ tuổi.
Đám người và quỷ: "..." Đúng vậy, cậu không nói, cậu chỉ ngắm ngằm đồng ý mà thôi.
Vào ngày thứ ba của kỳ thi đại học, cả nhóm được các tài xế riêng chở đến trạm cứu hộ ở vùng ngoại 0.
Bạn cần đăng nhập để bình luận