Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 816:

Chương 816:Chương 816:
Chương 816:
Sau khi trút hết cảm xúc, Bách Hiểu Thử cũng dừng khóc, lau khô mặt và lông trên bụng, Cục cưng, ngày mai cô muốn đi đâu? Nhớ dẫn tôi đi theo cùng."
Tô Vân Thiều: "Tôi phải tới chỗ giếng Tỏa Long một lần nữa, anh cũng muốn di theo à?"
Bách Hiểu Thử gật đầu thật mạnh: "Muốn!"
Anh ta xoa xoa má, lấy ra một sợi dây đeo to rồi nhảy vào, thân hình chuột hamster bị toàn bộ sợi dây phủ kín, không chừa ra chút nào, nhìn rất giống một viên bánh trôi lớn.
Tô Vân Thiều kiềm chế cảm xúc bằng cách xoa xoa tay máy lần, cô mở túi ra, dọn một chỗ rộng đủ để đặt cả sợi dây và Bách Hiểu Thử vào.
"Có được không?”
Bách Hiểu Thử cầm lấy sợi len, gật đầu: "Khá tốt."
Sắp xếp cho Bách Hiểu Thử xong, Tô Vân Thiều lấy điện thoại ra.
Tô Vân Thiều: [ Lâu Cảnh, em có chuyện cần hỏi anh. 】
Diêm Vương lập tức trả lời:
【 Muộn thế này rồi mà em còn chưa đi ngủ sao? Không cần cơ thể kia nữa à?]
Tô Vân Thiều: 【 Em đang điều tra về Cố Trạch, có phát hiện ra được một số thứ nên chưa đi ngủ ngay được. ]
Vừa nhìn thấy hai chữ "Cố Trạch", Diêm Vương lập tức ngồi thẳng người lên, cô vợ nhỏ của anh hành động thật là nhanhI
Diêm Vương: Í Em nói đi. }
Tô Vân Thiều: [ Em còn nhớ khi còn ở công viên chủ đề thần bí của nhà Trưởng Tôn, anh đã nôn nóng thúc giục em mau rời khỏi đó, lúc ấy anh làm thế là vì để ngăn em gặp Cố Trạch sao? ]
Diêm Vương: [Ừm. }
Tô Vân Thiều: [ Em đã xem qua tướng mặt của ông ta, có phải ông ta là người đã chiếm lấy thân xác của Cố Trạch chân chính? ]
Diêm Vương: 【Um. ]
Tô Vân Thieu: [ Em cũng xem qua tướng mặt của cha Cố Trạch, có phải ông ta cũng bị cướp xác rồi phải không? Người chiếm đoạt thân xác của hai cha con bọn họ rất có thể là cùng một người. 】
Nếu không đoạt xác người cha kia của Cố Trạch, không có lý nào mà vào giây phút cuối cùng của sinh mệnh, ông ta lại chọn hy sinh chính mình để bảo vệ cho Cố Trạch, trừ khi đó là thân thể kí sinh tiếp theo của ông ta.
Đương nhiên, cũng có khả năng là do cha của Cố Trạch xuất phát từ lòng thương con, nhưng điều kiện trước hết là phải để cho Cố Trạch chân chính còn sống, chứ không phải là thân xác cho người ta chiếm lấy.
Diêm Vương: 【Um. ] Tô Van Thiều: 【Vo và mẹ ruột của Cố Trạch đều cùng là phụ nữ thuần âm, có phải là bởi vì sau khi đoạt xác, người nọ chỉ có thể tìm phụ nữ thuần âm, hoặc bởi vì chỉ có phụ nữ thuần âm mới có thể sinh ra vật chứa cho người nọ đoạt xác? 】
Diêm Vương: Í Về sau. 】
Tô Vân Thiều: 【 Em tin rằng đây cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. ]
Diêm Vương không trả lời, nhưng Tô Vân Thiều đã biết đáp án là gì.
Vì sao hơn hai trăm năm qua, nhà họ Cố không hề sinh được một người nào có thiên phú về Huyền môn cả? Đó là bởi vì con cháu các đời nhà họ đều đã thành vật chứ cho người nọ đoạt xác, một khi bước chân vào Huyền môn, sau khi đoạt xác của người đó thì đối phương sẽ phải trở về Huyền môn, làm như vậy khả năng bị lộ là rất lớn.
Tưởng tượng đến thủ đoạn của người nọ, không ngừng dùng cách đoạt xác của những đứa trẻ để tồn tại nhiều năm như vậy, Tô Vân Thiều cảm thấy không rét mà run.
Người ta nói hỗ dữ cũng không ăn thịt con, sao ông ta có thể ra tay với con cháu của mình được?
Hoặc có lẽ, ở trong mắt ông ta, con cái chỉ là vật chứa mà thôi, cũng chẳng khác sự tồn tại của mấy chiếc bình pha lê thông thường là bao? Sáng sớm hôm sau, sáu thí sinh dự thi lần nữa đi tới trước giếng Tỏa Long.
Trên đường đi, Tô Vân Thiều đã căn dặn mọi người: "Irên núi Bạch Mi không biết có còn tàn lưu của trận pháp nào đó không, mọi người phải thật cần thận."
Năm thí sinh còn lại đồng loạt gật đầu, bọn họ đứng chờ ở bên ngoài sơn động một lát, chờ đến khi nghe thấy tiếng rồng ngâm biến mắt thì họ mới đi vào.
Tuy rằng hết thảy bùa chú đều bị cắm dùng, nhưng lần này Đông Kiến Bạch vẫn đi xuống, anh ta không thể cứ ở trên này mãi mà yên tâm hưởng thụ cơ duyên và thành quả của người khác được.
Huống chỉ, ngày hôm qua năm vị đạo hữu đã tìm kiếm cả một ngày trời cũng không phát hiện ra nguy hiểm gì, chắc anh ta sẽ không đến mức xui xẻo như vậy đâu.
Sáu người bám theo xích sắt trượt xuống dưới, có kinh nghiệm từ ngày hôm qua, lần này họ đi nhanh hơn một chút.
Do ở nơi đặt giếng Tỏa Long có ánh sáng rất mờ, cho nên mỗi người đều mang theo vài cái đèn pin, mà tự mình cầm không đủ, họ còn để quỷ sai càm dùm họ, tính chiếu sáng khu vực bên dưới.
Sáu người mắt hơn nửa ngày để tìm kiếm tắt cả những nơi hôm qua chưa kiểm tra, sau đó tìm thấy một cái giếng giống hệt giếng Tỏa Long. "Đây là gì?” Khúc Vu Hoa tron mắt há miệng.
Tô Vân Thiều tính toán vị trí và độ cao những dây xích mà họ đã dùng để trượt xuống, "Chúng ta đã chạm đến phân đất ở lưng chừng núi, vậy dưới chân chúng ta hẳn chính là giếng Tỏa Long chân chính rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận