Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1046:

Chương 1046:Chương 1046:
Chương 1046:
Sau khi nhận được câu trả lời, cá Thái Cực Dương yên tâm hơn nhiều.
Nó vẫn luôn sinh sống ở vùng nước ngọt, không quen với nước biển, nhưng vì tương lai, cá Thái Cực Dương cảm thấy mình cần phải rèn luyện bản thân một chút, cho dù Tô Vân Thiều không cần nó chạy tới giúp đỡ đi ngược hướng hạ du, thì nó cũng muốn tranh thủ thích ứng với áp lực trong biển sớm một chút.
Nó chính là một con cá rất có trí tiến thủ.
Hôm nay Tô Vân Thiều có thể nhờ nó lặn xuống đáy biển sâu trăm mét, ngày mai Tô Vân Thiều cũng có thể nhờ nó lặn xuống đáy biển sâu hàng cây số, nếu nó không sớm thích ứng và có tiến bộ vượt bậc, chắc chắn sẽ chết cá đấy!
Thấy Tô Vân Thiều thật sự không có vẻ gì là đã gặp chuyện, Nguyễn Mai bơi lên trước để báo cáo lại tình hình cho các yêu quái đang đứng chờ trên bờ, để bọn họ bớt lo lắng, rồi sau đó lại lặn xuống đáy biển lần nữa.
Lúc này Tô Vân Thiều đã mất đi tầm nhìn từ trên xuống dưới, cô đưa mắt quan sát các trận pháp trong hơn phân nửa vòng thứ ba, nửa còn lại thì cô dùng thần thức để quan sát, kiểm tra xong thì đi vào trong trận pháp.
Ngược hướng với trận pháp truyền tống chính là trận pháp huyết tế.
Hẳn là dùng người từ bên ngoài tới để làm huyết tế, tâm bổ cho thứ nằm bên trong quan tài bằng ngọc trắng kia.
Đánh giá từ việc không còn sót lại bất kỳ dấu vết nào của quần áo, xác chết hoặc xương người, có thể đoán được những người sau khi bị huyết tế đã bị trận pháp truyền tống đưa ra ngoài.
Phỏng chừng trận pháp truyền tống lúc trước Diêm Vương đưa cô đi xem có thể liên thông với nơi này.
"Nhìn tình hình này, trận pháp ở nơi này hẳn đã được bố trí từ trăm năm trước, nó vẫn luôn được vận hành tốt có nghĩa là vẫn có người tới đây bảo trì định kỳ," Tô Vân Thiều nhớ tới việc Cố Trường Trạch thi thoảng sẽ quay lại đảo Trường Thọ, ông ta bày ra những thứ này để làm gì?
"Bày trí ở nơi này có chút tương tự với nơi tìm thấy được Cát Nguyệt lúc trước, chắc hẳn cũng là bút tích của ông ta."
Chỉ khác nhau ở chỗ, thi thể của Cát Nguyệt ở bên kia không ai xử lý, thậm chí có vật bài tiết của những người bị huyết tế để lại, còn bên này lại có không khí lưu thông và được thanh lọc, còn cố tình đưa thi thể bị huyết tế ra ngoài, có thể thấy được người bày bố trận pháp đã tốn không ít tâm tư, mới có thể để cho nơi này sạch sẽ một chút. Phạm vi hoạt động của trận pháp huyết tế có hơi rộng, Tô Vân Thiều không thể nhảy qua, nếu chẳng may rơi vào trận pháp thì sẽ lập tức biến thành chất dinh dưỡng nuôi thứ nằm bên trong quan tài kia.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Nếu phá hỏng cái trận pháp này, sẽ khiến cho Cố Trường Trạch không biết đang an nup ở chỗ nào phát hiện ra.
Tô Vân Thiều không muốn rút dây động rừng,"Lâu Cảnh, đưa em qua đó."
Diễm Vương: "Được."
Tô Vân Thiều chạy lấy đà để nhảy qua, khi cơ thể cô sắp lên tới điểm cao nhát, thì bị Diêm Vương ở sau lưng day một cái, giúp nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh quan tài.
Có lẽ Cố Trường Trạch cũng từng tới nơi này, ông ta cần một nơi để dừng chân và nghỉ ngơi, cho nên khu vực này là khu vực an toàn.
Tô Vân Thiều vốn định dùng thần thức de điều tra xem rốt cuộc thứ ở trong quan tài bằng ngọc trắng này là gì, nhưng tình cờ phát hiện ra quan tài ngọc trắng này có thể chống lại thần thức, sau khi xác nhận trên quan tài không có trận pháp hay cơ quan kỳ lạ nào, cô đành duỗi tay đây nắp quan tài ra.
Nắp quan tài có hơi nặng, nhưng không làm khó được cô, hơn nữa cô còn có Diêm Vương giúp đỡ.
"Anh có mệt không? Anh đã sử dụng thần thức của mình lâu như vậy rồi, không bằng mở quỷ môn ra rồi tự mình qua... Hả?"
Nắp quan tài được day ra một nửa, để lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp, vị mỹ nhân này trên đầu đội một chiếc mũ phượng phức tạp, mặc trang phục cổ lộng lẫy và tinh xảo, hai tay đặt nhẹ trên eo, hai mắt nhắm nghiền, trông như đang chìm vào giấc ngủ bình yên.
Lại đây ra thêm một chút, để lộ vòng eo và hông rộng hơn, phần thân dưới lớp quần áo ngày càng nhỏ đi, cả quần áo cũng không thể che lắp được phần xương và đuôi cá đã khô lại. Dường như rất vô lý, nhưng cũng rất hợp tình, vị mỹ nhân kia có nửa thân trên giống con người, nhưng nửa thân dưới lại là đuôi cá.
——— Đây là một cô ta tiên cá.
"Cho nên, Cố Trường Trạch xây cung điện này là vì để lập đàn huyết tế cứu cô sống lại, làm hại biết bao nhiêu mạng người như vậy?" Tô Vân Thiều cười nhạt, nói: "Ông ta dám làm ra chuyện khiến cả thế giới phẫn nộ, tội chồng chất tội, đến cả con cháu ruột thịt của mình cũng chẳng tha, tôi không dám tin rằng ông ta lại là loại người sinh tình, sẽ nỗi giận vì hồng nhan đâu."
"Nếu ông ta thực sự là người sỉ tình như thế, cần gì phải giả vờ giả vịt, chờ đến khi cô chết đi mới làm ra những chuyện như vậy? Trong hơn hai trăm năm qua, hà tất gì ông ta phải cưới vợ hết lần này đến lần khác, đoạt xác của chính con cháu mình để sống tạm bo qua ngày? Hà tất gì vất vả vây giữ hồn phách của cô như vậy, khiến hồn phách của cô không thể tiến vào luân hồi, trên vai phải gánh hàng ngàn, hàng vạn mạng người và biết bao tội nghiệt?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận