Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 204:

Chương 204:Chương 204:
Chương 204:
Kết quả là mẹ của cô ta từ tận quê chạy lên thành phố tới nơi cô ta làm việc, ở khắp mọi nơi kêu trời khóc đất với người khác rằng cô ta là đứa con bắt hiếu, nói cô ta kiếm được tiền cũng không chịu gửi về nhà, làm như vậy chính là muốn hại bố mẹ của cô ta chết đói.
Âm ï một hồi, đã khiến cơ hội thăng chức mà Tẳằng Tiểu Vân vắt vả bao lâu mới có được cũng bị mắt, nhưng mẹ của cô ta chỉ biết có tiền, cầm được tiền thì mới chịu đi, trước khi đi còn nói "Nếu mày đưa tiền cho tao sớm một chút thì đã chẳng xảy ra chuyện gì rồi?." Lúc này bà ta chẳng khác gì một con dia đang hút máu người. Sống trong một gia đình bị đối đãi như vậy, e rằng sớm hay muộn cũng có ngày sẽ bị hút khô. Tằng Tiểu Vân nhận ra cô ta phải rời xa cái nhà này mà biện pháp tốt nhất lúc này chính là lấy chồng! Tằng Tiểu Vân rời khỏi chỗ làm cũ, cô ta tìm được được một công việc mới, cũng gặp được một người bạn trai tâm đầu hợp ý. May mắn hơn chính là, nhà bạn trai của cô ta có điều kiện rất tốt, hơn nữa còn không chê xuất thân ban cùng nơi nông thôn của cô ta. Tằng Tiểu Vân dắt theo bạn trai về nhà gặp bố mẹ, nhưng hai người họ vừa mở miệng đã đòi người ta hai mươi vạn, thẳng thắn mà nói rằng: "Không có hai mươi vạn thì cậu có đừng mơ mà đòi cưới được con gái của tôi!"
Bọn họ nói như thể rất quan tâm đến đứa con gái này vậy, nhưng thật ra chỉ muốn dùng chút tiền ấy giúp con trai họ cưới vợ mà thôi. Cũng bởi vì đứa con trai yêu quý kia đã khiến con gái nhà người ta có bầu, đối phương không chịu nghe nhất quyết đòi mười vạn tiền sinh lễ, nếu không sẽ phá bỏ đứa bé trong bụng.
Ông bà Tằng không thể bỏ cháu trai, nhưng cũng chẳng lấy đâu ra số tiền lớn như vậy, vì vậy sốt ruột đến mức dậm chân. Vừa hay Tằng Tiểu Vân dẫn theo bạn trai ở thành phố về nhà, mà con trai ở thành phố lớn chắc chắn sẽ có tiền! Hai người thầm tính toán trong lòng, giở trò sư tử há miệng, vừa mở miệng liền đòi tiền sính lễ, số tiền sính lễ từ mười vạn được nhân lên gấp đôi.
Trong ngày hôm đó bạn trai cũng đi mắt, trước khi đi còn nói với Tằng Tiểu Vân: "Anh không chê em có xuất thân ban cùng, cũng không ngại khi không có nhà ngoại giúp sức. Hơn nữa nhà anh cũng không phải không thể bỏ ra hai mươi vạn, chỉ có điều anh không thể cưới một người vợ chỉ suốt ngày đi lo cho em trai."
Lần đầu tiên được dẫn về nhà gặp bố mẹ, người ta còn chưa bàn đến chuyện cưới hỏi, ông bà Tằng đã muốn bán luôn con gái. Nếu bây giờ anh ta không kịp thời ngăn chặn tổn thất vậy không lẽ muốn liều mạng mà bồi đắp cái động không đáy này hay sao? Đoạn tình cảm này đã bị ông bà Tằng phá hoại, thế mà em trai cô còn mắng cô không biết giữ chân người ta, nếu cô ta có thể mang thai trước một đứa con trai giống vợ tương của anh ta thì đừng nói hai mươi vạn, ngay cả đòi bọn họ bốn mươi vạn cũng đều được! Nghe đến đó, mọi người trợn mắt há hốc mồm, không thể nào tưởng tượng ra một con người ở thời đại này rồi mà vẫn còn có những tư tưởng hủ bại đến thé. Nhìn thay phản ứng của bọn họ, Tằng Tiểu Vân cười ngốc nghếch. "Vừa nhìn mấy người thì tôi đã biết máy người đều là những đứa trẻ được sống trong mật ngọt, nào có nhìn thấy cảnh những nhà nghèo nuôi con như thế nào."
Tuy ngoài mặt các bạn nhỏ đều không phản bác, nhưng đáy lòng lại không cho là như vậy.
Điều kiện gia đình của Cái Khiết, Hứa Đôn và Ngọc Bạch Y đều giống nhau, bố mẹ họ đều là những người yêu thương con cái, tuyệt đối sẽ không coi con mình là món hàng để mang ra buôn bán.
Còn Tô Vân Thiều từ khi sinh ra đã bị người ta bế nhằm, ba mẹ nuôi đều đã mắt từ khi cô còn nhỏ tuổi, chỉ có thể sống dựa vào sự giúp đỡ của người dân trong thôn mà lớn lên, lẽ nào còn không thảm bằng Tằng Tiểu Vân hay sao? Nhưng Tô Vân Thiều vẫn sống rất tốt dù chỉ một mình.
Tằng Tiểu Vân: "Ba mẹ tôi sinh được tổng cộng bốn người con..."
Tằng Tiểu Vân lại là chị gái lớn nhất trong nhà, tuy rằng vẫn còn hai đứa con gái, nhưng ông bà Tằng cho rằng nở hoa trước kết quả sau, vì cô sinh ra trước nên bọn họ đối xử với cô cũng không tính là tệ, nhưng hai đứa con gái sinh sau thì lại không được như thế.
Tuy nói là vậy, nhưng nếu so sánh với đứa con trai bảo bối được nâng niu trong lòng bàn tay thì mây cô con gái nhà họ Tang lại chẳng khác gì cỏ dại ven đường.
Cậu con trai tên Tằng Tiểu Bảo, cũng là bảo bối mà ông bà Tằng sau mười năm hết lòng hy vọng mới có được, còn con gái lần lượt là Vân, Hoa, Thảo, đây đều là những cái tên không có lấy một chút dụng tâm.
Nhà họ Tằng ngoài nuôi heo còn trồng trọt, nói đi nói lại cũng không phải là nhà nghèo khó gì. Chỉ là ông bà Tằng không muốn tốn tiền cho Tằng Tiểu Vân đi học tiếp, vì bọn họ cảm thấy chuyện con gái phải gả đi cũng chỉ là chuyện sớm muộn, rồi cũng trở thành người nhà khác nên không cần thiết phải học nhiều đến vậy. Còn số tiền dư lại kia có thể tích góp để con trai cưới vợ.
Vì đứa con trai nhỏ nhất có cuộc sống tốt nhất, ông bà Tang đã ép cô con gái lớn nhất nhà phải bỏ học để ra ngoài làm công, đứa con gái thứ hai phải ở nhà để làm nông, còn đứa con gái thứ ba lo chuyện bếp núc nhà cửa và chăm sóc em trai. Cuộc sống của cả nhà họ Tằng chỉ xoay quanh những chuyện liên quan trực tiếp đến cuộc sống của Tằng Tiểu Bảo.
Bạn trai Tằng Tiểu Vân bị doạ đến mức chạy mất hút. Không đòi được tiền, ông bà Tang lập tức tính kế lên trên người hai đứa con gái út.
Bạn cần đăng nhập để bình luận