Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 877:

Chương 877:Chương 877:
Chương 877:
Cho nên thằng nhãi này cho dù là bị lửa đốt, cũng không chịu rút kinh nghiệm, không thành thật một chút nào, đúng là ngứa đòn mài
Nguyễn Mai hừ lạnh một tiếng, tố cáo với mẹ Tô: "Di à, thằng nhãi ranh này còn muốn nói dối, dì có thể thử dùng bùa gọi sét ở trên người anh được rồi."
Chính miệng Tô Vân Thiều đã nói nếu anh ta không thành thật thì cứ tiếp tục, cho nên thấy vậy chỉ đành nhắm mắt cho qua.
Mẹ Tô lập tức đi lên dán bùa gọi sét lên trên đầu Mã Cảnh Huy, tốc độ có thể nói là nhanh hơn lúc sử dụng bùa lửa rất nhiều, cũng càng thành thục hơn. Mã Cảnh Huy kinh hãi, liên tục lắc đầu: "Không cần đâu!"
"Khoan đãi!" Đào Yêu vội vàng ngăn cản mẹ Tô,"Dì ơi, dùng bùa gọi sét không giống với lúc dùng bùa lửa, sét được bùa gọi sét đưa tới là từ trên trời, nếu dùng trong nhà thì tối nay chúng ta không còn nhà để ở đâu."
Mẹ Tô hoảng sợ,"Còn có chuyện thế này sao? Hay chúng ta chuyển ra ngoài sân đi!"
Mã Cảnh Huy vội vàng ngã gục trên mặt đất, anh ta ôm chặt lấy góc ghế sô pha, đánh chết cũng không để bản thân bị kéo ra ngoài.
Dùng sét để đánh ma quỷ, đám người, yêu, quỷ này đều là kẻ điên, hu hu hul "Đại sư, tôi không dám nữa, xin ngài tha cho tôi đi!"
"Muộn rồi, anh đã mắt một cơ hội!" Cát Nguyệt và Vân Khê cười nham hiểm, túm lấy hai tay của Mã Cảnh Huy, nửa lôi nửa kéo anh ta ra ngoài.
Theo sau còn có Thiện Nhi cùng Ngạc Nhi hỗ trợ túm hai bên chân của Mã Cảnh Huy lên, coi anh ta như một con heo mà khiêng ra ngoài.
Tô Vân Thiều đi ra ngoài theo họ, chỉ ngồi trong phòng khách mà nghe tiếng sam đánh "Đùng doang ——" vọng từ bên ngoài vào, và nghe cả tiếng hét khản cả giọng của Mã Cảnh Huy: "Đừng mà a aa a———”
Bởi vì giữa lúc Mã Cảnh Huy hét lên thì bị sét đánh đột ngột, tiếng cuối cùng cứ lên xuống như một đường song gợn.
Rất nhanh, nhóm quỷ sai đã khiêng Mã Cảnh Huy bị sét đánh tới chết lặng quay lại phòng khách.
Viên Viên bế Tuyết Đoàn Tử bị tiếng sét đánh làm tỉnh, vừa vuốt bộ lông mượt của Tuyết Đoàn Tử, vừa phổ cập giáo dục cho nhóc con: "Đoàn Tử à, qua câu chuyện này nói cho chúng ta, phải biết nghe Vân Vân nói, nhất định đừng bằng mặt không bằng lòng, nếu không sẽ bị sét tới tiếp đón."
Mặt Tuyết Đoàn Tử rất ngây thơ, nhóc con căn bản nghe không hiểu Viên Viên đang nói gì, nó hé mắt, nhìn thấy Tô Vân Thiều mình thích nhất, cậu nhóc vội vàng huy động tứ chi muốn lao về phía cô.
Từ khi Tuyết Đoàn Tử vào nhà họ Tô, Kim Trường Không tới chỗ Thời Luyện kiếm tiền mua sữa bột, Tuyết Phong cũng đi theo Tô Húc Dương làm bảo vệ kiếm tiền, thi thoảng mới cùng Tô Húc Dương về nhà thăm con trai một lúc, còn thời gian khác đều là Viên Viên chăm sóc Tuyết Đoàn Tử.
Hiện giờ Tuyết Đoàn Tử nhìn thấy Tô Vân Thieu thì quên mắt cả bản thân, khiến cho tâm tình của người mẹ già đã nuôi nó một thời gian là Viên Viên rất phức tạp, trong lúc nhất thời cô bé không biết mình nên ăn dam của bên nào. Tô Van Thiều nhận lấy Tuyết Đoàn Tử rồi ôm nó vào trong lồng ngực, Tuyết Đoàn Tử nho nhỏ, ngoan ngoãn nằm trên bụng cô, cũng không quấy ray đến cô thẩm vấn quỷ.
"Vì sao anh lại bị giết?"
Sau khi "được ăn” một lá bùa gọi sét, Mã Cảnh Huy đã thật thà hơn nhiều, cảm giác bị điện giật khắp người đã khiến anh ta khắc cốt ghi tâm rồi, không muốn được "nếm thử" lan nữa, bèn cụp mắt mà thành thật trả lời: "Vì dầu xác."
Tô Vân Thiều: "Dầu xác được làm như thế nào?"
Mẹ Tô, mấy bé yêu quái và nhóm quỷ sai đều đã nghe Tô Vân Thiều giải thích qua về cách chế tạo dầu xác, họ không hiểu tại sao cô ấy phải hỏi lại, nhưng lúc này không ai mở miệng ra ngắt lời cô cả, vì vậy họ chỉ yên lặng ngồi một bên nghe thôi.
Nhưng câu trả lời tiếp theo có sự khác biệt rất lớn với những lời ke trước đó của Tô Vân Thiều.
Mã Cảnh Huy nói: "Khi tôi tỉnh lại, đã thành ma quỷ rồi, tôi thấy những người đó ngâm thi thể của mình trong bình pha lê, ngâm rất lâu, rồi thông qua đủ loại dụng cụ chế tạo thành một ngọn nến, rồi họ đưa thi thể của tôi đến một nơi khác, cắt mỡ trên thi thể xuống, dùng nến ho cho mỡ chảy ra dầu, tạo thành dầu xác."
"Thực ra, tất cả các sản phẩm trong thẩm mỹ viện Hương Nhã đều không phải loại cực phẩm gì, họ chỉ tìm một nhà máy gia công để sản xuất một số sản phẩm giá rẻ, sau khi sản phẩm được đưa đến thì được trộn thêm dầu xác vào. Vì các sản phẩm trong thẩm mỹ viện không được bán ra ngoài, mọi thứ đều được giữ bí mật, cho nên không có lời đồn hay ai để ý đến cả."
Lông tơ trên người mẹ Tô đều dựng ngược hết lên.
"Bây giờ bên ngoài xã hội đã nguy hiểm đến mức như vậy sao? Chỗ chúng ta chính là thủ đô đấy, là trung tâm kinh tế chính trị văn hóa, theo lý mà nói, hẳn phải là nơi có trị an tốt nhất chứ."
Tô thiên sư trích dẫn một câu nói nổi tiếng của một vị tiền bối: "Trong "Tư bản luận", Marx đã từng nói, lợi nhuận 300% là đủ để một thương nhân mạo hiểm phạm tội."
Bạn cần đăng nhập để bình luận