Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 811:

Chương 811:Chương 811:
Chương 811:
Tô Vân Thiều tỏ vẻ tò mò: "Con chuột bé xíu như thế mà nhấn chuông cửa bằng cách nào vậy nhỉ?"
Bách Hiểu Thử: "..." Cô tránh ra dil
Tô Van Thiều không thể nhìn mặt một con Hamster nhỏ mà có thể đoán được nó muốn nói gì, cũng không biết kiếp nạn lần này của Bách Hiểu Thử đã qua chưa.
Xét thấy nguyên hình của hamster quá dễ thương nên cô mới cho phép anh ta vào phòng lúc nửa đêm thế này.
"Người tốt sẽ luôn bình an." Bốn cái chân nhỏ của Bách Hiểu Thử nhanh chóng chạy vèo vào trong.
Đám yêu quái và quỷ sai ở trong phòng đều đồng loạt nhìn về phía anh ta, tất cả đều có cùng một thắc mắc như Tô Vân Thiều: rốt cuộc anh ta bam chuông cửa bằng cách nào với cái thân hình chỉ to bằng có nửa bàn tay người lớn vậy nhỉ?
Nếu như là bằng cách nhảy bật lên rồi dùng đầu nhắn vào chuông thì sức bật của Hamster nhỏ cần phải được ghi vào sách kỷ lục Guinness đấy.
Tô Vân Thiều đóng cửa lại rồi quay vào trong phòng hỏi: "Có chuyện gì vậy?”
"Có người muốn giết chuột." Bách Hiểu Thử dùng chân trước vuốt vuốt mặt chuột, chải chuốt lại bộ lông bị rối: "Khó khăn lắm mới có thể trốn thoát được, cho nên mới vội vã chạy tới chỗ cô tìm chỗ trốn nè."
Tô Vân Thiều: "Ai muốn giết anh?”
"Tôi đắc tội nhiều người quá nên bây giờ cũng không biết nữa."
Bách Hiểu Thử thấy đứng mệt quá nên ngồi bẹp xuống dưới thảm, điều này khiến cho toàn bộ đống thịt mỡ trên người anh ta dồn xuống dưới hết, làm cho anh ta đã trông nhỏ rồi, giờ lại còn giống như một cái bánh trôi nước Vậy.
Lúc trước Tô Vân Thiều cảm thấy ngồi ôm gấu trúc con để vuốt ve rất sướng, bây giờ lại cảm thấy hình như để một con chuột hamster lên lòng bàn tay rồi sờ sờ cũng khá ổn đấy chứ.
Cô hắng giọng một tiếng: "Cách đánh của người đó như thế nào? Chuyên môn là gì?"
"Đây chính là điều kỳ lạ nhất đấy. Có lẽ là người đó cảm thấy tôi nhất định sẽ không sống được cho nên không thèm che giấu gì cả, cách đánh không giống với bất kỳ một môn phái nào, dùng cả bùa chú, bảo khí và trận bàn, nhìn thì giống một người tu hành tự do, nhưng mà một người tu hành tự do không thể có nhiều đồ tốt như thế được."
Bách Hiểu Thử xoa xoa cái mặt phúng phính của mình, không ai thấy rõ được động tác của anh ta. Bỗng có một cái điện thoại lớn gấp đôi người anh ta đột nhiên xuất hiện trên hai chân trước của anh ta.
Đám yêu quái và quỷ sai đều vô cùng ngạc nhiên.
Vân Tiêu: "Da cái gì vậy?"
Vân Đình: "Làm ảo thuật hả?"
Nguyễn Mai: "Bản chất của ảo thuật là dùng cách riêng giấu đồ vật rồi lấy ra, còn cái này thì không phải. Người nó có chút xíu như vay,cat đồ ở đâu được chứ?!"
Thiện Nhi: "Bé chuột giỏi ghê á.”
Ngạc Nhi: "Làm lại lần nữa để tôi coi với."
Bách Hiểu Thử: ".." Bộ mấy người nghĩ tôi là là con chuột trong rạp xiếc hay gì?
Mặc dù anh ta có hơi càu nhàu nhưng vẫn cố gắng xoa xoa hai cái má của mình. Lần này, anh ta lầy ra một cái máy tính bảng to gấp đôi cái điện thoại vừa rồi.
"Wowl" Đám yêu quái và quỷ sai đều kinh ngạc không thôi.
Tô Vân Thiều đã biết việc này từ kiếp trước rồi, cho nên cô không ngạc nhiên chút nào mà còn bình tĩnh giải thích: "Hamster rất thích trữ đồ, đó là thiên phú của chủng tộc bọn họ.”
"Sao cô không ngạc nhiên gì hết vậy? Người khác khi thấy năng lực của tôi thì đều "Wowl","Má ơi!","Cậu giỏi ghê á!", mà sao cô lại không như thế?" Bách Hiểu Thử tức giận hỏi, thân mình vốn đã tròn vo lại càng căng tròn hơn, khiến cho người ta vừa nhìn là chỉ muốn nhào tới vuốt ve thôi.
Xét thấy Hamster nhỏ quá dễ thương nên Tô Vân Thiều cũng chiều theo ý anh ta: "Wowl Má ơi. Anh giỏi ghê á."
Bách Hiểu Thử: ".." Khen có tâm ghê, cảm ơn nha, lần sau đừng khen nữa nha.
Vân Tiêu cảm thán: "Thiên phú của chủng tộc anh là không gian sao?"
Vân Đình buôn rau nói: "Vì sao tôi với anh trai không có gì hết vậy?"
Nguyễn Mai vỗ tay bốp bốp: "Năng lực này quá tuyệt vời."
Thiện Nhi: “Quào!"” Ngac Nhi: "Hoa ra la khong gian trữ đồ, không phải là di chuyển không gian à?"
Bách Hiểu Thử thấy Thiện Nhi kinh ngạc và thán phục thì mới thỏa mãn được một chút.
Chơi một lúc thì Bách Hiểu Thử đã biến trở lại thành anh thanh niên cao một mét chín, cầm lấy điện thoại và máy tính bảng ra phân tích tình hình.
"Tôi bị tấn công ở trên đường về nhà, có thể là người đó không nắm hết được các thiết bị ở khu tôi ở cho nên dù anh ta đã phá hỏng hết mấy cái camera giám sát ở xung quanh thì cái camera giám sát được tôi lắp này thì vẫn còn hoạt động, nó đã quay lại được khuôn mặt của ông ta." Người đàn ông trong video trông rất lạ, rõ ràng là Tô Vân Thiều chưa từng gặp anh ta lần nào nhưng sao cô lại cảm thấy mình có quen biết người này vậy nhỉ?
Cảm giác đó càng mãnh liệt hơn khi người đó quay mặt về phía camera giám sát.
Tô Vân Thiều đã từng gặp ông ta không chỉ một lần, dù sao thì mỗi lần gặp thì ông ta đều có một khuôn mặt khác nhau.
"Là Tào Kì."
Bách Hiểu Thử quay đầu nhìn Tô Vân Thiều hỏi: "Cô biết ông ta là ai à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận