Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1204:

Chương 1204:Chương 1204:
Chương 1204:
Đúng là quê xệ luôn al
Abe Shota nghe hiểu nhưng lại giả vờ như không hieu.
"Tôi còn tưởng cô sẽ phát huy truyền thống giúp người là niềm vui của Hoa Hạ, sẵn lòng dạy tôi chứ."
"Xin lỗi nha, tôi chỉ có thể ủng hộ cậu trên tinh thần thôi." Tô Vân Thiều mỉm cười đáp: "Bởi vì người bạn trai nhỏ mọn, cực kỳ thích ghen tuông của tôi cũng đang xem phát sóng trực tiếp đấy."
Diêm Vương — người bỗng dưng bị cue: ”..." Lại lôi anh ra làm lá chắn rồi. Abe Shota cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên, xem ra cậu ta đã biết chuyện Tô Vân Thiều có bạn trai từ trước rồi, thậm chí rất có thể cũng biết tới sự tồn tại của Diêm Vương.
"Bạn trai của cô hẹp hòi như vậy sao?"
"Đúng vậy, dục vọng độc chiếm của anh ấy rất mãnh liệt, không thích tôi và người khác phái tiếp xúc quá gần gũi với nhau." Tô Vân Thieu liếc nhìn đồng hồ: "Tới lúc xuất phát rồi."
Bảy giờ rưỡi, ba mươi thí sinh lần lượt lên xe, khởi hành tới địa điểm thi đấu.
Sau khi biết rằng ai tới sớm thì sẽ được thăm dò di chỉ sớm hơn, các thí sinh nhanh tay dán bùa gió và bùa tăng tốc lên xe của mình, dùng tốc độ sét đánh chạy một mạch tới nơi cần đến.
Trên xe, Quách Uyễn Thanh nhiều lần muốn hỏi Abe Shota xem rốt cuộc cậu ta muốn làm cái gì, ngặt nỗi vì sợ camera và micro trên người thí sinh sẽ thu lại một số chuyện không nên nói ra trước mặt người xem cho nên cô ta đành phải dan lòng lại.
Trong sân của nhà họ Tô, nhân lúc trên TV không có cảnh nào cần chú ý do các thí sinh đang trên đường đi đến điểm thi đấu, người, yêu và quỷ ở đây bắt đầu tụ lại thảo luận với nhau.
Ba Tô: "Tôi dùng trực giác của đàn ông để thề, nhất định là Abe Shota đang để ý Vân Vân, có điều đây là kiểu để ý "vì thấy một thứ thú vị cho nên muốn thăm dò hoặc cố tình trêu chọc để xem phản ứng của đối phương" thôi chứ không phải kiểu con trai thích con gái."
Tô Húc Dương: "Con không có kinh nghiệm theo đuổi phái nữ, nhưng con biết cách theo đuổi đúng đắn chắc chắn không phải như thế này, mỗi lời nói và hành động của Abe Shota cứ như đang đào bẫy chờ Vân Vân nhảy vào vậy."
Mẹ Tô: "Rõ ràng cậu ta có một gương mặt ngoan ngoãn như vậy mà, sao lại làm ra những chuyện như thế chứ? Thấy ghét quá đi mắt!"
Tô Y Y: "Đúng thế, anh ta tệ hơn Diêm Vương nhiều lắm luôn í!"
Phản ứng của các yêu quái và quỷ sai thì thẳng thắn và thô bạo hơn nhiều, họ nghiêng đầu, trừng mắt và siết chặt nắm tay, rất muốn nhào vào màn hình tân cho Abe Shota một trận tơi bời hoa lá hẹ.
Hơn nửa tiếng sau, các thí sinh đã tới nơi tổ chức vòng bán kết, lối vào của huyệt mộ dưới lòng đất vẫn còn mở khơi khơi ở đó.
Mọi người đồng loạt dừng lại, ai nay đều xuống xe để xem xét xung quanh.
Ban tổ chức đã nhắc nhở là di chỉ Vân Quốc co nằm ở phía Tây, đúng là bọn họ có thể phân biệt rõ ràng Đông Tây Nam Bắc, nhưng mà cho dù là hướng Tây thì cũng được chia thành ba phương hướng là Tây Nam, Tây, Tây Bắc, cho nên bọn họ cần phải tìm manh mối về phương hướng kế tiếp ở chỗ này.
Đội trưởng nước F: "Đội trưởng Tô, đây là đất nước và lịch sử của nước các cô mà, chẳng lẽ cô chưa từng được nghe nói qua về bất kỳ thứ gì ư2"
Đội trưởng nước D: "Tôi thấy trong giai đoạn này mọi người nên hợp tác với nhau để mau chóng tìm ra vị trí của di chỉ thì hơn."
Đội trưởng nước Y: "Manh mối gì cũng được hết, có là được rồi."
Đội trưởng nước T: "Tóm lại phải tìm được đường tới di chỉ trước đã, tới lúc đó thì mỗi người tự dựa vào sức mình là được.” Mới nghe thì có vẻ em tai, nhưng thật ra bọn họ đều đang nghi ngờ là Tô Vân Thiều đã được ban tổ chức lén tuồn manh mối từ trước rồi.
Sau khi bị bọn họ nói bóng nói gió như thế xong, cho dù Tô Vân Thiều có tự mình tìm ra được manh mối và phương hướng thì khán giả cũng sẽ cảm thấy có gì đó mờ ám cho mà xem.
Còn nếu Tô Vân Thiều không nói gì thì lại càng mờ ám dữ nữa.
Mẹ Tô tức giận đến mức nghiền răng ken két: "Cái bọn này bị sao thế, sao cứ nhắm vào Vân Vân nhà mình thế này, chẳng lẽ do họ thấy con bé mạnh quá cho nên muốn hợp tác với nhau để loại trừ mối nguy lớn nhất trong giải đấu là con bé u? Cái thứ bi 0i gì thế không biết!"
Ba Tô biết những đội yếu thường sẽ bắt tay hợp tác với nhau khi gặp phải đội mạnh, nhưng ông không dám nói ra, bởi vì ông cũng khó chịu khi thấy đám đội trưởng đó hùa nhau ức hiếp con gái ông.
Nếu là tình huống chỉa về người khác thì suy nghĩ và hành động của ba Tô sẽ thiên về lý trí hơn, nhưng khi đụng tới con gái nhà mình thì ông chưa xắn tay áo lên chửi thể là đã tốt tính lắm rồi đáy.
Đám người Tần Giản và Bách Tỉnh Thần lo lắng nhìn về phía màn hình.
Dưới nhiều ánh mắt chăm chú nhìn mình như vậy, Tô Vân Thiều bình tĩnh đáp lại bọn họ: “Từ trước đến nay, Vân Quốc không he xuất hiện trong lịch sử của Hoa Hạ chúng tôi, nội dung của trận chung kết lần này cũng là do Vân Quốc bất ngờ xuất hiện cho nên ban giám khảo mới phải thay đổi giữa chừng như thế, tôi và mọi người đều đứng trên cùng vạch xuất phát, cùng lắm thì tôi có ưu thế hơn ở phương diện ngôn ngữ mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận