Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 323:

Chương 323:Chương 323:
Chuong 323:
Đương nhiên, càng có khả năng lớn hơn là trực tiếp ban cho vị trí Diêm Vương phu nhân, không cần làm gì cả, ở tại địa phủ an tâm dưỡng lão.
Tô Vân Thiều: "..." Lời cậu nói rất có lý, tôi không cãi lại được.
Từ phương diện này mà suy xét, cô vẫn muốn sống lâu vài năm, tranh thủ đi đến địa phủ càng muộn càng tốt.
Đào Yêu hừ hừ hai tiếng, từ trên sô pha nhảy xuống, leo lên cửa số, lại từ trên cửa số nhảy xuống, đi đến chỗ trồng cành đào nhỏ trong sân, sau khi đi tới nhà họ Tô, đây là lần đầu tiên Đào Yêu chủ động tu luyện. Dường như muốn dùng hành động thực tế để phản bác câu nói "Ngày mai này rồi lại ngày mai khác" của Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều mỉm cười, ánh mắt nhu hòa.
Cô không biết đời này Đào Yêu có khả năng giống như cảnh tượng trong giấc mơ hay không, nhưng nếu cậu ta có tu vi cao hơn một chút thì sẽ có thêm nhiều sự lựa chọn.
Còn cô thì... cần phải sớm nghĩ cách diệt trừ tên Cố tổng kia.
Chỉ cần Cổ tổng còn sống một ngày, không biết sẽ có bao nhiêu người hay hồn phách sẽ lọt vào trong độc thủ của ông ta.
Cô không chỉ là thiên sư có khả năng đặc biệt mà còn là người thay trời hành đạo nắm giữ sét trời, gánh vác trách nhiệm dọn dẹp sạch sẽ những thứ do ban và khôi phục hòa bình cho thế giIỚI. Như vậy thì những con sâu trong Huyền môn cũng sớm biến mắt.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng phẩm cấp của Lôi Minh Kiếm còn chưa đủ, bút Phán Quan đã vỡ không thể sử dụng, Diêm Vương Ấn thì khó có thể mượn được nên trang bị bên ngoài và tu vi bên trong đều không đủ.
Tô Vân Thiều hít sâu một hơi, còn phải chờ thêm một thời gian nữa.
Hy vọng có thể tìm được tài liệu thích hợp ở Huyền môn để tiến hành tế luyện lần thứ hai cho Lôi Minh Kiếm.
Cùng với... công đức.
Vì tích góp công đức từng tí một mà đi làm việc thiện, nhưng công đức tích lũy chỉ được một lượng rất nhỏ, bởi vậy Tô Vân Thiều không thể đi con đường này được, mà lựa chọn lập giao dịch cùng với người có được nhiều công đức.
Giống như lần trước làm giao dịch với nữ chủ nhân của biệt thự quỷ và Nguyễn Mai càng đơn giản, mau lẹ.
Tô Vân Thiều nhờ các bạn nhỏ hỗ trợ tìm kiếm một số người quanh năm làm từ thiện, có danh tiếng tốt, nhân phẩm tốt còn có khả năng gặp phải phiền phức, người như vậy sẽ có nhiều công đức và cũng có khả năng lớn là nguyện ý dùng công đức để giao dịch, so với mò kim đáy bể hoặc là dựa vào vận may mà gặp được thì tốt hơn nhiều.
Nhóm bạn mới nhận được hạt châu bằng gỗ đào của Tô Vân Thiều, cộng thêm bùa bình an, bùa ngọc lúc trước, hưởng thụ nhiều bảo bối như vậy, đối với loại chuyện nhỏ này tất nhiên là không từ chối.
Không đến ba ngày, mỗi người đều có thu hoạch và tự mang theo tư liệu thu thập được báo cáo vào trong nhóm.
Tô Vân Thiều thông qua tướng mạo, sinh thần bát tự của mấy người đó mà bám đốt ngón tay để tính toán đơn giản, sàng lọc ra người tốt và người xấu, chọn ra người đầu tiên để đến thăm.
Người này là do Bách Tinh Thần chọn ra, có chút quan hệ thông gia với nhà họ Bách.
Bởi vì tầng quan hệ này, cậu thân là một tín đồ của chủ nghĩa khoa học đã nguyện ý làm cầu nối.
"Thế hệ trước của Thời gia có mấy đời làm chính trị, đến đời này chỉ có hai đứa cháu trai, người cháu lớn đang ở trong quân đội, người nhỏ làm kinh doanh, hiện tại người mà chúng ta muốn đi xem thử là người đang ở trong quân đội, tên là Thời Luyện, luyện trong rèn luyện." Bách Tinh Thần thấp giọng nhắc nhở,"Cái tên này đồng âm với thất tình, tan vỡ, cậu nhất định không được gọi nhằm."
Một người đàn ông đang làm trong quân đội có khí khái của anh hùng, làm sao có thể chấp nhận việc bị người ta kêu là thất tình?
Cũng không biết cha mẹ Thời muốn hướng đến ý nghĩ gì mà lại đặt tên cho con trai mình như vậy.
Tô Vân Thiều gật đầu,"Tớ sẽ chú ý."
Chờ cô đáp ứng, Bách Tinh Thần lại nói: "Anh ta làm xong nhiệm vụ trở về thì nằm luôn, chuyên gia đến hết đợt này đến đợt khác, ai cũng nói anh ta chỉ ngủ thôi, nhưng làm thế nào cũng không tỉnh lại được. Thời Luyện nằm trên giường đã gần nửa năm, nếu không nhanh chóng tìm được biện pháp chữa trị, người sẽ phế đi."
"To gọi Thời Luyện là cậu họ. Hôm nay sẽ lấy lý do là mang theo bạn học đến thăm, cho nên nếu như cậu có thể trị, tớ sẽ thẳng thắn nói với họ, nếu như không thể thì chúng ta yên lặng rời đi, coi như cái gì cũng chưa từng phát sinh qua, được không?”
Tô Vân Thiều: "Được."
Chuyến đi lần này là bởi vì Tô Vân Thiều cần công đức, Thời Luyện cần cơ hội sống, đôi bên đều có nhu cầu, nếu không thì Bách Tinh Thần thật sự không muốn dẫn một đại sư Huyền môn đi vào nhà họ Thời từ trên xuống dưới đều là Căn Chính Miêu Hồng”.
**“*Căn Chính Miêu Hồng ***: chỉ những người có xuất thân tốt, là một cách nói trong thời kỳ cách mạng văn hóa. Đây là một từ ngữ chính trị trong thời Mao Trạch Đông, cũng là cách nhắn mạnh xuất thân của gia đình "đỏ hay không đỏ”,“chính hay không chính" trong thời kỳ chính sách cực tả hưng thịnh."Căn chính” nghĩa là xuất thân tốt, ví dụ như công nhân, ban nông và hạ trung nông, con em của quân nhân hoặc liệt sĩ, mọi người thời đó cho rằng con cháu của những gia đình như vậy sẽ rất tốt, nhất định sẽ theo cách mạng."Miêu hồng" có nghĩa là “sinh ra trong thời kỷ nhà nước mới, lớn lên dưới lá cờ đỏ”, không chịu ảnh hưởng của tư tưởng cũ.
Cậu thật sự cảm thấy cho dù mình mang danh tiếng là cháu họ, dám nhắc tới một câu "Đây là đại sư con mời tới khám bệnh cho cậu", là có thể bị người của nhà họ Thời cầm chổi lông gà và cây chổi đuổi ra khỏi cửa, từ nay về sau bị liệt vào danh sách cắm cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận