Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 661:

Chương 661:Chương 661:
Chương 661:
Vào thời khắc quan trọng, Tô Y Y lựa chọn tìm người chết thay mình chứ không thể tự chui đầu vào rọ được, cô ấy quay lại nhìn Tô Vân Thiều bằng ánh mắt xin lỗi chân thành.
Tô Vân Thiều: "..." Tình chị em thật cảm lạnh.
Hệ thống sửng sốt: Í Kí chủ, không phải cô là fan trung thành của chị gái sao? Sao cô dám phản bội chị gái cơ chứ! ]
Tô Y Y rất bình tĩnh: Í Nếu tôi chọn mẹ thì vẫn hoà, chị gái vẫn phải đưa ra lựa chọn, còn nếu tôi chọn anh trai thì có khả năng chị sẽ không đồng ý. Cho nên ý kiến của tôi không quan trọng, tôi chỉ đưa ra lựa chọn phù hợp với tình hình thực tế mà thôi. Cậu đừng lo lắng, chị tôi hoàn toàn có thể xử lý được, ngay cả Diêm Vương mà chị ấy còn thu phục được thì mấy chuyện này có là gì, đúng không? ]
Hệ thống: Í Là do ảo giác sao? Kí chủ, tôi nghĩ cô càng ngày càng gian trá rồi. ]
Tô Y Y: Í Vưi lòng gọi đó là hom hỉnh, cảm ơn. ]
Hệ thống: Í... ]
Tự dưng nó lại có chút hoàn nghỉ thống sinh ( cuộc đời của hệ thống ).
Rõ ràng ban đầu ký chủ của nó còn là một cô bé đáng yêu, trong đầu chỉ tràn ngập chuyện yêu đương, nó còn phải thúc giục ba bốn lần cô ấy mới hoàn thành xong nhiệm vụ hàng ngày, cô ấy còn tranh thủ thời gian đi tìm Phó Diệp hỏi bài. Sao bây giờ cô ấy lại trở nên như thế này?
Hoạt bát hơn, gian xảo hơn, à không, là hóm hỉnh hơn mới phải.
Cùng lúc ấy, Tô Vân Thiều cũng đang nhớ về cô em gái dễ thương và ngốc nghéch ngày trước.
Quên đi, vậy cũng tốt, sau này cũng không lo cô ấy sẽ bị mấy người bạn xấu hay đàn ông lừa gạt tình cảm.
"Mẹ và anh trai đều không cần ở lại đâu, trên đường đi con có thể thuê quỷ hồn lái xe cho con."
Cả nhà họ Tô nghe vậy còn sốc hơn.
Nếu người ngoài không nhìn thấy được quỷ hồn lái xe, hậu quả còn khủng khiếp hơn là lái xe mà không có bằng lái!
Ba Tô khéo léo khuyên nhủ cô: "... Ba nghĩ tốt hơn hết là con nên nghĩ lại.”
Mẹ Tô bật cười, vỗ lên bàn: "Không có ai ngồi trên ghế lái nhưng xe vẫn có thể di chuyển, Vân Vân, con định dọa chết bọn săn trộm kia à?”
Khi mẹ Tô nói ra lời này, ý nghĩ ban đầu muốn thuyết phục em gái của Tô Húc Dương đã bị chệch hướng: "Nếu điều này doạ chúng sợ chết khiếp, thì đó là lỗi của quỷ hồn lái xe, hay là lỗi của Vân Vân do đã thuê quỷ hồn lái xe, hay là lỗi do bọn chúng quá nhát gan nên mới bị cảnh đó dọa chết?"
Câu hỏi hay lắm!
Ba Tô: "Do quỷ hồn."
Mẹ Tô: "Nhưng người thuê quỷ hồn lái xe là Vân Vân, vậy đây là lỗi của Vân Vân rồi?"
Tô Y Y: "Đó không phải là lỗi do bọn săn trộm quá hèn nhát hay sao? Cả nhà mình đã nhìn thấy nhiều yêu ma như vậy, có thấy ai bị dọa sợ chết khiếp đâu."
Tô Vân Thiều giơ móng vuốt nhỏ của Tuyết Đoàn Tử lên, cô thử hỏi dò: "Vậy thì để con tự lái?"
"Đừng nằm mơ 一
Trước sự phản đối gay gắt từ gia đình, cuối cùng Tô Van Thiều đành phải giữ Tô Húc Dương ở lại làm tài xế cho mình.
Thực ra cô đã nghĩ đến việc có nên nhờ Diêm Vương hay không, nhưng nhớ đến việc Diêm Vương không có chứng minh hay bằng lái, nếu bị phát hiện, hậu quả sẽ còn nghiêm trọng hơn so với việc cô không có bằng lái đã lái xe, vì vậy cô đành phải từ bỏ suy nghĩ này.
Đầu tiên, Tô Húc Dương lái xe cắm trại ra sân bay để đưa những người còn lại trong nhà lên máy bay, sau đó hai anh em lại tìm đến đại lý cho thuê ô tô để gia hạn thêm hợp đồng thuê xe, rồi hai anh em mới đi mua thêm một số nhu yếu phẩm hàng ngày, bao gồm sữa bột, bình sữa, đồ chơi, chăn, v. v... cho Tuyết Đoàn Tử.
Không biết khi nào Cao Nhiên mới có thể lấy được sữa bột dành riêng cho báo tuyết, nếu dọc đường không có sữa dê tươi, thì vẫn còn sữa bột, Tuyết Đoàn Tử sẽ không bị đói.
Tô Vân Thiều cũng mua một chiếc điện thoại di động mới, điện thoại di động của Tô Húc Dương đã bật định vị, đặt chế độ chia sẻ vị trí và đưa cho Kim Trường Không rồi, cái này là để tiện cho họ đuổi theo nó sau khi chuẩn bị xong mọi thứ.
Định vị của Kim Trường Không không ngừng di chuyển, nó không chịu ở yên một chỗ, Tô Vân Thiều đoán rằng có thể nó vẫn đang tìm kiếm cha của Đoàn Tử.
Cô gọi điện qua kiểm tra, quả nhiên nghe thấy Kim Trường Không nói: "Đã chuẩn bị xong chưa?"
"Xong rồi, giờ chúng tôi đang tới chỗ của cậu."
"Tôi đã tìm được dấu vét do cha Đoàn Tử để lại cho tôi, cô có thể căn cứ vào định vị của tôi mà tới, nếu như thứ này không chính xác lắm thì để tôi đi tìm cô."
"Yên tâm di tôi sẽ tìm được cậu."
Xe du lịch của họ vẫn phải đi đường vòng vào trong thành phó, khi đến thảo nguyên thì Tô Húc Dương mới có thể đi đường thẳng để lần theo vị trí của Kim Trường Không, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều.
Tô Húc Dương ngoài việc nhìn chằm chằm vào con đường và lái xe thì không còn việc gì khác, vì thế nên anh ấy cảm thấy thật nhàm chán, cho nên cố tìm chủ đề nói chuyện với em gái: "Vân Vân, anh nghe Y Y nói, lần trước khi em đưa Vân Tiêu và Vân Đình về nhà đã sử dụng quỷ môn của Diêm Vương. Bên trong địa phủ có gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận