Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 103:

Chương 103:Chương 103:
Chuong 103:
Tô Van Thiều: [ Giữ dùm em đi. ]
Tần Sóc: [ Anh là người rất chính trực lại không tham tiền, không lẽ vì lý do này mà em coi anh là ví tiền di động hay két sắt đó chứ? ]
Tô Vân Thiều: [ Bùa ngọc. ]
Tần Sóc: [ Em thích gửi bao lâu cũng được, tuyệt đối sẽ được bảo quản thật tốt!]
Để Tần Sóc bảo quản chỉ là một biện pháp tạm thời, cũng không thể gửi lâu dài được.
Hơn một trăm vạn không đủ để mua nhà ở thành phố B, mua xe không có bằng lái thì cũng không thể lái, trước sau đều không dùng được thật phiền phức.
Buổi chiều tan học, Tô Vân Thiều về khách sạn thu dọn đồ đạc.
Tượng điêu khắc của cả nhà đã làm xong, lệ quỷ cũng đã bắt được, hôm nay cô sẽ về nhà, miễn cho người nhà lại lo lắng.
Vừa về không bao lâu, Cao Nhiên và Tiêu Thành đã đến gõ cửa.
Trong phòng không có nước trà cùng trái cây, Tô Vân Thiều cũng không cố ý chiêu đãi, chỉ đưa cho mỗi người một chai nước khoáng.
Cao Nhiên và Tiêu Thành cũng không ngại, nhận nước rồi đặt sang một bên, nhanh chóng đi vào vấn đề chính.
Cao Nhiên: "Chúng ta cũng không cần nói quá nhiều lời khách sáo, anh tới tìm em là muốn mời em gia nhập đội đặc biệt. Những năm gần đây số lượng quỷ hồn gây chuyện ở nhân gian càng ngày càng nhiều, số lượng người bị hại cùng phạm vi càng ngày càng mở rộng, thành viên của đội đặc biệt cũng có hạn, tốt xấu lẫn lộn, đang thiếu nhân tài như em."
Hôm nay Tiêu Thành ngoan ngoãn lạ thường, người này làm cho người ta có cảm giác bình thường hống hách kiêu ngạo nhưng kì thực là một người chính trực, lương thiện.
"Bằng bản lĩnh của em, cho dù lúc thi đại học có nộp giấy trắng, thì nhất định cũng làm được nhân viên công chức.”
Thành thật mà nói, Tô Vân Thiều cũng có chút động tâm, nhưng cô thật sự không đủ kiên nhẫn để thi đại học một lần nữa, thật đáng tiếc.
"Em không tiện để vào được công chức, nhưng giữ gìn hòa bình và trật tự của nhân gian và địa phủ là chức trách của chúng ta, nếu Cao bộ trưởng cần giúp đỡ, có thể tới tìm em bất cứ lúc nào.”
Cao Nhiên không nghĩ tới sẽ bị cự tuyệt, hơn nữa Tô Vân Thiều đã nói đến nước này, nếu quá mức cưỡng cầu ngược lại sẽ làm sức mẻ tình cảm vốn đã không nhiều. Tiêu Thành tuổi còn nhỏ, không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, cậu ta thẳng thắn nói,"Cô nguyện ý trợ giúp chúng tôi, cũng không khác gì việc tiến vào đội của chúng tôi."
"Đương nhiên là có.” Nguyên nhân quan trọng nhất không thể thẳng thắn thừa nhận, nhưng những thứ khác Tô Vân Thiều có thể nói một ít,"Vào làm ở đội đặc biệt thì về sau tôi vẽ bùa sẽ phải nộp lên, đúng không? Tiền bán bùa phải tính như thế nào?"
Tiêu Thành nhỏ giọng nói: "Bùa của cô một tắm giá một vạn, trong đội không có nhiều kinh phí để thu mua.”
Tiêu Thành còn không biết xấu ho nói "Hay là bán rẻ một chút?", nhưng van đề này từ lúc hai người gặp mặt lần đầu đã de cập qua, vẫn chưa có cơ hội thích hợp để nói.
Nhân cơ hội này, Tô Vân Thiều giải thích: "Bua của tôi dù có bán bao nhiêu thì một nửa tiền phải làm từ thiện. Nếu bán rẻ hơn thì thứ nhất là không đủ kinh phí, thứ hai là rất dễ xảy ra chuyện."
Một câu "Có thể xảy ra chuyện gì chứ?” của Tiêu Thành suýt chút nữa bật ra khỏi miệng thì đã bị Cao Nhiên dùng ánh mắt ngăn lại, sau khi tạm biệt trở lại phòng, Cao Nhiên mới giải thích cặn ke với Tiêu Thành.
"Thời đại mạt pháp, huyền môn xuống dốc, nhân tài điêu linh, nếu trước đó không gặp được Tô Vân Thiều, cậu có tin vào chuyện người trong Huyền môn chưa tới tuổi trưởng thành đã có thể vẽ ra được bùa bình an không?”
"Hiện nay bùa bình an trên thị trường phần lớn đều là giả, bùa của cô ấy có thể bảo vệ người và xe bình yên vô sự khỏi tai nạn xe cộ, còn lợi hại hơn cả phái Thanh Sơn am hiểu vẽ bùa, đại khái là chỉ có mấy tắm bùa trước kia do tổ tiên để lại mới có thể so sánh được?"
Cao nhiên chỉ ra điểm mau chốt: "Cô ấy còn trẻ, những người chưa gặp qua sẽ khó tin tưởng, bán tín bán nghi, người ngoài chỉ nghĩ cô ay đang lừa gạt, sẽ gặp rất nhiều việc phiền phức."
Đây chính là nỗi khổ khi Huyền môn xuống dốc, có người cầm tiền tài muốn mua bùa thật thì không được, người có được thì nghi ngờ là đồ giả. Cô ấy còn là con gái ruột nhà họ Tô mới vừa tìm về, xét về tiền thì không thiếu, lại càng không muốn rước thêm phiền toái".
Cao Nhiên chế nhạo Tiêu Thành, "Lúc này đi ra ngoài, xem như mở rộng tầm mắt, đúng không?"
Tiêu Thành: "..."
Hồi tưởng lại lúc trước mình ở trước mặt Tô Vân Thiều không coi ai ra gì liền đỏ mặt, đúng là chơi đao trước mặt Quan Công mà.
Lúc Cao Nhiên đang bận rộn giáo dục đàn em, Tô Vân Thiều đã đón xe về nhà. Đã bốn ngày cô chưa về nhà, mẹ Tô vui mừng khôn xiết, ở trên bàn cơm liên tục gắp thức ăn cho Tô Vân Thiều, chất thành một ngọn núi nhỏ trong chén cơm của cô, cũng may cô đang ở tuổi dậy thì cơ thể đang phát triển, cho nên mới có sức ăn nhiều, chứ không thì cũng ăn không vô.
Ba Tô cười nói: "Ba rất chờ mong quà của Vân Vân."
Tô Vân Thiều: "..."
Cô liếc mắt hỏi Tô Y Y: Đã nói giữ bí mật rồi mà? Tô Y Y ủy khuất xin tha: Thật sự không phải do em không giữ lời, mà là địch quân quá cường đại!
Hành động nhỏ của hai chị em khiến ba mẹ Tô nhìn nhau, hết SỨC Vui mừng. Tren lau,trong phong T6 Van Thieu, tượng gia đình chạm bằng ngọc cùng mấy miếng bùa ngọc được đặt ở trong tụ nguyên trận để dùng nguyên khí nuôi dưỡng, bốn quỷ một hệ thống vây xem ở bên ngoài trận pháp.
Vân Khê tán thưởng: "Tay nghề của đại nhân thật tốt!"
Nữ quỷ vô cùng rầu rĩ: "Nếu em ấy dành nhiều thời gian để học tập, nhất định có thể thi đậu Thanh Bắc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận