Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 191:

Chương 191:Chương 191:
Chương 191:
"Thanh niên dám cược thì phải dám chơi, tới nào."
Tần Giản và Lôi Sơ Mạn chơi thua: "..."
Tân Giản ai oán nhìn Bách Tỉnh Thần: "Tinh Tinh, từ khi nào cậu chơi bóng chuyên trên cát giỏi thế hả?"
Bách Tinh Thần bày ra khuôn mặt vô cảm, nói ra một câu ai nghe cũng không tin nỗi: "Áp lực không muốn bị hố nên phát huy hơn hẳn người bình thường ấy mà."
Lôi Sơ Mạn luôn cảm thấy mình bị Triệu Tình Họa chơi khăm: "Họa Họa, trước khi bắt đầu trận đấu, cậu còn nói trời nắng nóng nên cậu không muốn đổ quá nhiều mồ hôi, còn bảo tớ nhẹ tay với cậu."
Kết quả Triệu Tình Hoạ đã nhiều lần cứu bóng ở đường biên, chơi cực kỳ liều mạng luôn.
Triệu Tình Họa nghiêng đầu mỉm cười: "Mạn Mạn à, tại người ta không muốn bị phạt mà."
Tần Giản và Lôi Sơ Mạn: "..." Bạn xấu! Bạn chơi khăm!
Trong trò chơi Quốc Vương, bên thắng có quyền quyết định nội dung hình phạt của bên thua, lần này chính là do Bách Tinh Thần và Triệu Tình Họa quyết định.
Họ không thể nghĩ ra nội dung hình phạt trong thời gian ngắn, vừa hay Trần Tinh Nguyên có thẻ bài trừng phạt, Bách Tinh Thần nói ưu tiên phái nữ trước, cậu ấy bảo Triệu Tình Họa rút bài trước.
Triệu Tình Họa rút bừa một tắm, sau khi nhìn thấy nội dung thì cô ay lập tức bật cười: "Hôn người khác giới ở gần bạn nhát."
Sau khi đọc xong, cô ấy lật ngược tắm bài lại cho mọi người thấy rõ nội dung trên đó, chứng tỏ cô ay không có nói xạo.
Lúc này, người khác giới ở gần Lôi Sơ Mạn nhất chính là Tần Giản.
Đúng là tuyệt vời, đến ông trời cũng đang giúp một tay!
"Hôn một cái di
"KISS KISSSSSSSSSSI" Sau khi đám quần chúng hong chuyện đã hiểu rõ nội dung hình phạt là gì thì họ bắt đầu la ó ầm ï, vỗ tay hét lớn thúc giục, thốt ra từ "hôn môi” với đủ loại ngôn ngữ.
Lôi Sơ Mạn cũng không đùn đầy, nhón chân lên ôm lấy cổ của Tần Giản, hôn cái "chụt" vào mặt cậu ấy.
"Xong rồi."
Đừng thấy Lôi Sơ Mạn nhanh chóng chấp nhận hình phạt và hành động không hề ngượng ngùng, nhưng thật ra mặt của cô ấy đã đỏ bừng đến mức ai cũng thấy được.
Tần Giản vừa cười vừa sờ vào bên má bị hôn, cậu ấy cũng không phải là không hề có cảm giác! Hứa Đôn và Trần Tỉnh Nguyên thúc giục: "Mau lên, còn một người nữa.”
Nếu không phải biết họ đang bày mưu tính kế gì thì Bách Tinh Thần và Triệu Tình Họa sẽ liều như vậy sao?
Trong lúc rút bài, cậu ấy còn đang suy nghĩ: Hình phạt trước đó đã là hôn rồi, lần này tốt nhất đừng có quá thân mật, nếu quá mức thì sẽ không hay.
Khi đang suy nghĩ thì Bách Tỉnh Thần lật nội dung của tắm bài ra: "Năm mươi cái hít đất."
"Chuyện nhỏ!" Tần Giản lùi lại một bước, nằm sắp xuống ngay bên cạnh Lôi Sơ Mạn khoảng một cánh tay và thực hiện động tác hít đất, cậu ấy hoàn thành tốt mỗi một cái hít đất, không hề có ý lười biếng hay lừa gạt.
Sau khi hoàn thành năm mươi cái hít đất, Tần Giản thở hỗn hen đứng dậy, mồ hôi trên mặt và ngực của cậu ấy chảy xuống dọc theo đường nét cơ thể, chảy vào trong quần bơi qua cơ bụng phông lên xẹp xuống.
Lôi Sơ Mạn vội vàng quay mặt đi, Triệu Tình Họa đưa một ly nước ép dưa hấu lạnh cho cô ấy rồi chớp mắt: "Đây là thứ tốt để hạ nhiệt và giải khát."
Lôi Sơ Mạn: "..."
Tô Vân Thiều cảm thấy mình không thể theo kịp tốc độ của những người trẻ tuổi ngày nay.
"Hình phạt này thú vị ở chỗ nào?”
Diêm Vương lắc đầu: "Tôi không biết."
Ở đây chỉ có hai người họ không hiểu sự tỉnh hoa của trò chơi Quốc Vương, những người khác đều xem đến vui vẻ, cho nên họ cũng không tiện làm mọi người mắt hứng.
Đội thứ hai là Tô Vân Thiều và Diêm Vương đấu với Tô Y Y và Phó Diệp.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Tô YY đầy tự tin nói: “Chị à, em chơi bóng chuyên rất giỏi nên em chắc chắn có thể đánh bại chị!"
Bởi vì sự tự tin này nên Tô Vân Thiều không hề nương tay khi trận đấu vừa bắt đầu, cô trực tiếp ghi ban bang cu giao bong va tra bóng, đến khi cô nhận ra có một sự chênh lệch về định nghĩa chơi bóng chuyền rất giỏi giữa mình với Tô Y Y thì điểm số đã vượt mặt hơn một nửa.
Sau đó, cô và Diễm Vương ăn y mà bắt đầu nhẹ tay lại, thắng hai bàn và thua một bàn, để Tô Y Y và Phó Diệp thua không quá khó COI.
Sau khi trận đấu kết thúc, Tô Y Y nhảy nhót vây quanh Tô Vân Thiều, cô ấy trông như một fangirl phấn khích khi nhìn thấy thần tượng vậy: "Chị ơi, chị lợi hại thật đáy!"
Hệ thống cổ vũ điên cuồng: "Chị Vân Thiều vạn năng!"
Đám người Tần Giản và Lôi Sơ Mạn cảm thấy Tô Van Thiều chơi bóng chuyền giỏi là điều hiển nhiên, nhưng còn Diêm Vương chơi bóng chuyền giỏi thì họ cảm thấy khá kinh hãi.
Tần Giản nói với giọng rất nhỏ: "Địa phủ cũng chơi bóng chuyền bãi biển sao?"
Hứa Đôn nhỏ giọng hỏi: "Các nhân viên công vụ của địa phủ sẽ không toàn năng đến mức vừa đi làm vừa chơi bóng chuyền đấy chứ?"
Trần Tinh Nguyên nhỏ giọng hơn nữa: "Ban đầu tớ còn tưởng nhân viên công vụ ở trần gian rất khó khăn, nhưng không ngờ nhân viên công vụ của Địa phủ lại còn khó khăn hơn nữa.”
Bách Tinh Thần cạn lời: "... Lỡ như anh ấy đã đặc biệt học cách chơi vì muốn theo đuổi Vân Thiều thì sao?"
Nhóm bạn trẻ bỗng nhiên tỉnh ngộ: Có lý!
Có lẽ là do mỗi lần Diêm Vương xuất hiện trước mặt họ, anh đều để tóc dài và mặc đồ cổ trang nên họ theo bản năng cũng cho rằng Diêm Vương là người cổ đại, không hiểu trò chơi giải trí của người hiện đại.
Đội thứ ba là Hứa Đôn và Trần Tinh Nguyên, đối thủ là một cặp tình nhân chủ động tự đề cử giữa đám đông vây xem.
Trên bãi biển này không phải không có người chơi bóng chuyền bãi biển, mà là do họ bày ra trò phần thưởng và trừng phạt khi thắng và thua nên đã thu hút nhiều người đến đây, họ bao vây đông đến mức Tô Vân Thiều không thể nhìn thấy bóng dáng của Đào yêu nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận