Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 760:

Chương 760:Chương 760:
Chương 760:
Nhưng dù trong hoàn cảnh tiếng sét đánh ầm ầm bốn phía, đám cổ trùng trong hố vẫn có thể nghe thấy mệnh lệnh đến từ Cổ Vương. Sau đó, đám cổ trùng vừa lùi lại không bao lâu đã tụ tập về phía quảng trường một lần nữa, con nào con nấy đều ra sức há miệng, điên cuồng hút khí độc vào người, dường như chúng chẳng còn sợ hãi cái chết nữa.
Nhóm này chết lại có nhóm khác lên thay, đoàn này bị diệt thì đoàn khác thế chỗ.
Mọi người lặng lẽ nhìn nhóm cổ trùng dùng phương pháp hy sinh oanh liệt như thế để cứu vớt con người, trong lòng tràn ngập sự buôn bực, âu sâu.
Đến con kiến còn muốn sống dù chỉ là tạm bợ, nhưng giờ, đám co trùng xấu xí bị người dân trong thôn e sợ lại ra sức phấn đấu cứu người ngay tiền tuyến. Đặc biệt là con rết khổng lồ to cỡ cánh tay người kia.
Đó là con rết lớn mà tất cả người dân trong thôn đều phải khiếp sợ, là trưởng thôn đã vất vả nuôi dưỡng nhiều năm mới nuôi lớn được từng đấy, giờ nó lại đứng ở đó, cố gắng hết sức hút khí độc vào người.
Có lẽ là do vóc người khổng lò, mà cũng có thể do độc tố của nó mạnh hơn, nên dù đã có rất nhiều nhóm cổ trùng ngã xuống, thì nó vẫn sừng sững ở đó hút khí độc, cuối cùng hút đến cả người phát run, ngã gục xuống dat rồi mà vẫn còn đang hút.
Trưởng thôn thật sự rất muốn lao tới bảo nó đừng hút nữa. Nhưng ông ta biết con rết lớn không có nhận thức gì, chỉ biết làm theo mệnh lệnh của người nuôi cổ và Cổ Vương thôi.
"Hu hu hu.." Chẳng biết là người dân nào trong thôn đã xúc động quá độ mà khóc nac lên trước, sau đó, lục tục có người cũng khóc theo.
"Đừng hút nữa.”
“Tôi không di
"Cầu xin các ngươi đừng hút nữal"
"Vậy là đủ rồi, thật đấy!" Bọn họ không he biết trong hố lạ có nhiều cổ trùng tới vậy. Chúng cứ ua tới như tre già măng mọc, thoạt trông mãi mãi không có điểm kết. Xác cổ trùng chồng chất nơi đó nhiều đến mức khiến người khác thấy lạnh cả sống lưng.
Nếu là lúc trước, khi nhìn thấy nhiều cổ trùng như vậy, chắc chắn mọi người sẽ cảm thấy sợ, nhưng hôm nay, khi nhìn chúng nó, trong lòng họ chỉ cảm thấy xúc động. Bởi vì họ không kiềm được mà liên tưởng đến những người lính không sợ gian nguy, không sợ cái chết, luôn phấn đấu quên mình trên chiến trường. Mỗi lần thiên tai hay tai họa ập tới, những người lính đó đều sẽ xông lên trước nhất, nhờ vậy mà hậu phương mới có được những ngày tháng hòa bình sau này.
"Dừng lại dil Cầu xin các ngươi!" Không ai ngờ rằng sẽ có một ngày họ lại thấy đau lòng trước cái chết của cổ trùng.
Con rết lớn đã chết, chết một cách lặng lẽ.
Trưởng thôn che mặt, tiếng khóc của người dân trong thôn cũng ngày một lớn.
Số lượng cổ trùng nhận được lời triệu tập của Bé Mập mà xông ra cũng ngày càng ít. Tô Vân Thiều đoán rằng cổ trùng trong hố đã chết gần hết rồi.
Bé Mập thở dài, nhảy xuống khỏi lòng bàn tay của Tô Vân Thiều. Thân là Cổ Vương, nó phải cộng sinh cộng tử với các con dân của mình, không thể có chuyện con dân xông pha tiền quyết chết sạch, để một mình nó ở lại, sống cuộc đời tạm bợ được.
Chỉ là cảm thấy hơi tiếc.
Thời gian nó được ngồi lên ngai vàng cũng chỉ chừng mười phút, có lẽ là Cổ Vương tại vị ngắn nhất từ trước tới giờ nhỉ?
Với cả... nó vẫn chưa bắn tim tỏ tình với chị cổ xinh đẹp kia mà. Chết tới nơi vẫn là một con sâu éế, đáng thương ghê luôn.
Bỗng nhiên, Bé Mập mới rơi được nửa đường lại được một bàn tay trắng nõn đỡ lấy, sau đó được Tô Vân Thiều bỏ vào trong túi. "Được rồi, để lại đường sống cho cổ trùng đi nào, đừng khiến chủng tộc diệt vong chứ, còn lại cứ giao cho chị."
Bé Mập: 222
Sâu béo đang hoài nghi là chị thầm mến em, không nỡ để em chết, bằng chứng vô cùng xác thực luôn đói
Nếu đã có biện pháp để sống thì ai sẽ nóng lòng tìm đến cái chết đây?
Bé Mập yên tâm nằm sắp ở một bên túi nhìn ra ngoài, bên cạnh là Cổ Âm Dương đang bò ra xem xét tình hình.
Hai con cổ trùng một đen một trắng mập mạp như nhau, không có móng vuốt, nhưng chúng nằm vững ở trong túi áo, mặc cho Tô Vân Thiều chạy nhảy thế nào cũng không xóc nảy.
Thấy vậy, Tô Vân Thiều cũng yên tâm phần nào, cô xoay qua nói với Đông Kiến Bạch đang chạy bên cạnh cô: "Đông đạo hữu có thể vẽ bùa lốc xoáy không?"
Đông Kiến Bạch lập tức hiểu ra cô muốn làm gì: "Có phải cô định thu khí độc trong toàn bộ thung lũng ném cho sét trời tiêu trừ, làm như vậy vừa có thể quét sạch khí độc vừa có thể cho Ngạc Nhi một chút thời gian để nghỉ ngơi, đúng không?"
Tô Vân Thiều không đề cập đến thân phận thật sự của Thiện Nhi và Thiện Nhi áo đỏ, các thí sinh tham gia chỉ coi cô ấy như người được Tô Vân Thiều mời đến để giúp đỡ nên cũng không hỏi nhiều.
Cho dù nhìn thấy hai con quỷ hợp nhất thành một, vượt qua lẽ thường của giới Huyền môn thì họ cũng chỉ có thể kìm nén tất cả sự ngạc nhiên ở trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận