Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 880:

Chương 880:Chương 880:
Chương 880:
"Dầu xác được tạo ra từ mỡ của những người phụ nữ, cho nên họ sẽ thường tìm những người phụ nữ đầy đặn một chút để ra tay, tôi là đàn ông, đầu sẽ lớn hơn những người phụ nữ bình thường một chút, cho nên mới bị bọn họ nhận lầm là phụ nữ mập. Những người phụ nữ này thường bị bắt từ những nơi hẻo lánh hoặc những khu vực kém phát triển, chúng sẽ dùng đủ loại lý do, đi nhờ xe, tìm nhân công, ... de lừa người lên xe, rồi chuốc thuốc mê, cứ như vậy mà làm.”
Mã Cảnh Huy vừa kể vừa diễn lại cảnh bắt cóc, một con quỷ vừa diễn vai người bắt cóc vừa diễn vai người bị hại, diễn rất nhập tâm, nhưng không khí tại hiện trường thì rất là nghiêm túc, không có một chút tiếng cười nào, mọi người đều nghiêm mặt, như thể có thể lao ra ngoài đánh lộn bát cứ lúc nào.
"Các người đừng nhìn tôi, tôi có phải là kẻ bắt cóc đâu, nếu tôi chỉ nói không thì làm sao các người có thể tưởng tượng ra được?" Mã Cảnh Huy sợ hãi mà rụt rụt cổ, cảnh tượng bị bọn họ hết dùng bùa lửa lại dùng bùa sét để doạ anh ta đã để lại bóng ma tâm lý, anh ta không dám nhiều lời.
Tô Vân Thiều khẽ hất cằm, ý bảo anh ta không cần lo lắng,"Nói tiếp đi."
Nhận được lời bảo đảm, Mã Canh Huy da yen tam hon, anh ta cũng chuyển từ tư thế quỳ rạp thành ngồi quỳ.
"Tôi đã chết ba năm, phần lớn thời gian đều ở trong thảm mỹ viện, cho nên nếu cô hỏi thêm những thứ khác, tôi cũng không có cách nào trả lời được cả."
Hứ, thằng nhãi này rõ ràng là nhớ đòn mà.
Đều bị bùa lửa, bùa gọi sét, bùa lốc xoáy liên tiếp chào đón ba lần rồi, mới vừa rồi rõ ràng anh ta còn tỏ vẻ "biết quá nhiều nên không biết nói từ đâu", vừa mới quay đi lại nói mình không biết gì.
Nguyễn Mai tức giận muốn giơ tay lên đánh, không cho thằng nhãi này một bài học tàn nhẫn một chút thì anh ta còn bắt chước vỏ trai cứng đấy!
"Mã Cảnh Huy." Trực giác của Tô Vân Thiều luôn hiếm khi sai, ke từ lần đầu tiên Mã Cảnh Huy bị bùa lửa đốt cháy tóc, cô đã cảm thấy được điều này,"Có phải anh thích bị ngược đãi không?
Mã Cảnh Huy đột nhiên ngắng đầu, khiếp sợ nhìn cô, kinh ngạc đến mức không nói thành lời.
Trên mặt Tô Vân Thiều lộ ra một tia nghi hoặc, có thể thấy được cô không phải thuận miệng nói để lừa anh ta, cô thật sự nghi ngờ Mã Cảnh Huy là một người cuồng bị ngược đãi.
Tất cả người, yêu, quỷ đều phủ định theo bản năng, ai thích bị ngược đãi cơ chứ? Nhưng ngẫm lại thì cũng có thể lắm, nếu không không có lý do gì mà Mã Cảnh Huy bị đánh đến ba lần vẫn không chịu thay đổi chứ?
Nhưng ngay lập tức, bọn họ nhìn thấy ánh mắt của Mã Cảnh Huy sáng lên, mọi người kinh ngạc cảm thái,"Trời ạ, không ngờ trông anh như vậy mà lại có loại đam mê như thế!"
Cổ của Mã Cảnh Huy xoay chuyển "răng rắc", Tô Vân Thiều ngồi trước mặt vẫn mang vẻ mặt bình thản, còn Nguyễn Mai vẫn luôn tranh luận với anh ta, Bách Hiểu Thử đã dùng cửa bằng vàng đánh anh ta, Cát Nguyệt tặng anh ta một cái tát, thậm chí cả đám yêu quái và quỷ sai ở đây chưa từng dùng ánh mắt khinh thường nhìn anh ta, chỉ có sự kinh ngạc, cảm thán anh ta có sở thích đặc biệt như vậy.
".. Các người không cảm thấy tôi rất ghê tởm sao?" Mã Cảnh Huy gian nan mở miệng, giọng nói bị lạc đến mức kỳ cục, yết hầu anh ta như là bị thứ gì đó lấp kín, nghẹn đến nỗi khó chịu phải rơi cả nước mắt.
Tô Vân Thiều là người đầu tiên trả lời: "Không, đó chỉ là yêu thích cá nhân của anh thôi. Thích chịu ngược đãi, ảnh hưởng chỉ có một mình anh, nhưng nếu anh thích ngược đãi thi thể thì mới là con quỷ đáng bị phỉ nhổ."
Mẹ Tô nói tiếp: "Nếu ngay từ đầu cậu nói mình thích bị ngược đãi thì không phải xong rồi sao? Mọi người sẽ liên hợp lại cho cậu một trận, đánh đến khi nào cậu vui vẻ chịu nói hết ra mới thôi, cũng đỡ cho chúng tôi phải tốn thời gian thử từng cái một."
Nguyễn Mai: "Thật ra tôi còn khá tò mò về tâm lý của người thích bị ngược đãi đáy."
Vân Khê: "Có cần tôi đánh anh thêm mấy cái không, cho cảm nhận một chút?”
Cát Nguyệt: "Nói thực ra, tôi cũng không muốn hướng nắm đắm của mình vào người những kẻ thích bị ngược đãi đâu, nắm đắm của tôi chỉ dùng để đánh bại người hoặc quỷ khiến chúng đau khổ chứ không phải để chúng vui vẻ, nhưng mà nếu anh quỳ xuống gọi tôi là nữ hoàng, cầu xin tôi, nói không chừng tôi sẽ miễn cưỡng khai ân cho anh."
Tất cả người, yêu, quỷ: "..." Giọng điệu này của cô có chút nguy hiểm đấy.
Các yêu quái không lớn lên trong sự giáo dục và tư tưởng của xã hội loài người, thế nên họ cũng không cảm thấy đây là vấn đề gì, còn nhóm quỷ sai đã trưởng thành từ lâu, chỉ có duy nhất thái giám An Tử Chân chưa lớn thì cũng đang luân phiên đến nhà của các vị tác giả để thúc giục họ làm việc, cho nên mọi người đều có thể chấp nhận sở thích này.
Mã Cảnh Huy nhìn một lượt, anh ta phát hiện ra thực sự không có người, yêu quái hay con quỷ nào khinh thường mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận