Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 148:

Chương 148:Chương 148:
Chương 148:
Nữ quỷ vô cùng tủi thân: "Nơi nào muốn làm gì thì làm đâu chứ?"
Nam quỷ đeo kính đẩy gọng kính: "Có lẽ mọi người đã từng nghe qua cái gọi là "Nhất Dương Chỉ" đúng không?”
Nam quỷ đầu định chắp hai bàn tay lại, gập ba ngón tay sau ngón trỏ xuống, nhướng mày một cách day ấn ý.
Bách Tinh Thần: "..."
"Đây không phải là Thiên Niên Sát hay sao?” Đừng gọi bừa tên chiêu thức như vậy được không?
"Đại khái là vậy đó, chỉ cần hiểu là được." Nữ quỷ vẫy vẫy tay, kêu gọi những con quỷ khác tiếp tục nghiên cứu: "Tôi cảm thấy có thể cho cậu ta thử trải qua cảm giác đau đớn khi sinh con của phụ nữ, cái này còn đau hơn bị vỡ trứng gấp máy lần luôn đấy!"
Lôi Sơ Mạn giơ ngón tay cái lên: "Tớ cảm thấy cái này được đấy!"
Triệu Tình Họa vỗ tay đồng tình: "Ngay cả một chú mèo con như mèo cam nhỏ mà cậu ta còn không tha, không trải qua cảm giác sinh con thì làm sao biết được mèo đẻ con đau tới mức nào chứ?”
Tần Giản vuốt cằm suy nghĩ: "Đàn ông không có tử cung, mang thai thì làm bụng to lên cũng không thành vấn đề, nhưng cậu ta sẽ đẻ con bằng đường nào đây?" Tô Y Y còn không thèm nghĩ tới tính khả thi của việc đàn ông sinh con: “Thay vì suy nghĩ tới những vấn đề đó thì thà biến cậu ta thành phụ nữ còn hơn.”
Tô Vân Thiều: "..."
Bách Tinh Thần: "..."
Thôi được rồi, mọi người vui vẻ là được, dù sao thì kẻ chịu khổ cũng là Chúc Dân Học ngược đãi mèo.
Mấy người còn lại lấy danh sách những người ngược đãi động vật nhỏ được thu thập từ nhiều trang web khác nhau ra, bắt đầu suy nghĩ về nội dung trừng phạt, còn Tô Vân Thiều, Bách Tinh Thần và Tần Sóc thì thảo luận về sự nghiệp công ích. Tô Van Thiều: "Em bán bùa bình an được máy lần, ngoại trừ một nửa số tiền bỏ ra làm từ thiện thì còn hơn hai trăm vạn, số tiền này cũng chẳng đáng là bao, nhà em cũng chẳng thiếu chút tiền ấy, em định lấy ra làm công ích luôn."
Tần Sóc nhìn nhật ký tin nhắn, được gân hai trăm năm mươi vạn, nói: "Nếu em muốn làm công ích, vậy thì anh sẽ góp cho em thêm một ít để cho tròn nhé?"
"Không cần đâu." Tô Vân Thiều xua tay từ chối: "Thông qua điều tra trong khoảng thời gian này, em đã nắm được tình hình chó mèo lang thang trong thành phố, em định dùng số tiền này để cứu chó mèo lang thang.”
Nghe thấy hai từ "công ích", Nguyễn Mai đang hong hớt bên nhóm trừng phạt quay đầu lại: "Chủ nhân, cô định dùng tiền tự mình làm công ích sao? Tôi nhớ hình như trong nước có một quỹ từ thiện dành cho những người yêu chó mèo hoang, còn có rất nhiều trạm cứu hộ nữa đấy."
Chỉ trong vòng một buổi tối, xưng hô của Nguyễn Mai đã chuyển từ Tô thiên sư thành chủ nhân, không cần nghĩ cũng biết là bắt chước theo Vân Khê rồi.
Cũng không biết xưng hô này tốt ở chỗ nào nữa.
Bách Tinh Thần gõ sáu chữ trạm cứu hộ chó mèo lang thang trên thanh tìm kiếm, ngay lập tức màn hình xuất hiện không ít tin tức khiến người ta bị sốc. Bài báo trên cùng tên là "Vì sao trạm cứu hộ lại trợ tử cho chó mèo lang thang?"”, trong đó có nhắc tới nguyên nhân lớn nhất là: Thiếu tiền.
Tiền thức ăn cho một con chó, một con mèo trong một tháng có thể lên đến vài trăm tệ, nhưng số lượng chó mèo trong trạm cứu hộ lại lên đến hàng trăm con, chỉ tính riêng tiền thức ăn hàng ngày cho chó mèo thôi cũng đã tốn mấy trăm mấy nghìn tệ rồi, lâu dài sẽ biến thành một con số khủng khiếp.
Trạm cứu hộ còn có một hạng mục chỉ tiêu rất tốn kém nữa là: Chữa bệnh.
Để có thể khống chế số lượng chó mèo lang thang một cách hiệu quả hơn, dù là con đực hay con cái, con nào cũng phải triệt sản. Ví dụ như mèo, giá triệt sản rẻ nhất cho mèo đực cũng phải rơi vào khoảng hai trăm tệ, giá triệt sản cho mèo cái còn đắt hơn nữa, phải từ năm trăm tệ trở lên.
Chó mèo bị bệnh, tẩy giun, tiêm phòng, triệt sản, trợ tử đều cần đến tiền, nhưng trạm cứu hộ lại nhận nuôi miễn phí, không có lợi nhuận, không có bất kỳ nguồn thu nào.
Khi trạm cứu hộ không đủ tài chính, chó mèo lang thang lại không được nhận nuôi kịp thời, cũng chỉ có thể sắp xếp trợ tử cho một số chó mèo đã già hoặc bị bệnh để giảm bớt gánh nặng tài chính. Sau khi đọc xong phần phổ cập tri thức này, sắc mặt của mọi người đều không được tốt cho lắm.
Vốn tưởng rằng trạm cứu hộ sẽ là ngôi nhà tốt cho chó mèo lang thang, ai ngờ tới còn phát sinh ra nhiều vấn đề như vậy.
Bách Tinh Thần nhìn về phía Tô Vân Thiều: "Cậu định làm thế nào?"
Kiếp trước Tô Vân Thiều chỉ quyên góp tiền và hiện vật cho tổ chức từ thiện, cô nhi viện, viện dưỡng lão, sau đó nhìn xem những người điều hành có phải là người xấu hay không, liệu họ có tham ô số tiền quyên góp hay không chứ không có chú ý tới động vật lang thang, vậy nên trước mắt đây chỉ là ý tưởng ban đầu.
"Tớ định mở một trạm cứu hộ động vật lang thang mang tính tư nhân, lợi nhuận chủ yếu do tớ mang lại, xem phong thủy và vẽ bùa đều có thể kiếm được không ít tiền, có thể lấy tiền đó duy trì hoạt động của trạm cứu hộ, sau đó có thể kiếm lời thông qua việc kinh doanh quán cà phê mèo chẳng hạn."
Tô Vân Thiều cũng không quan tâm tới việc tiêu bao nhiêu tiền, bản thân cô không có nhu cầu tiêu tiền cao, chỉ là cô muốn làm việc này trong thời gian dài, tốt nhất là có thể phổ biến rộng rãi, vậy nên phải tìm cách kiếm được lợi nhuận cho trạm cứu hộ để quay vong v6n.
Tần Sóc: "Anh thấy khả thi đấy, anh tài trợ!"
Bộc Tử Duyệt: "Tiền lương của tôi không nhiều lắm, còn phải dành ra một khoản để trả góp mua nhà mua xe, cũng không thể giảm ăn giảm tiêu được, cho tôi góp sức đi!”
Nguyễn Mai: "Tôi cũng có thể góp sức! Không cần lấy lương luôn!”
Được bạn bè ủng hộ như vậy, Tô Vân Thiều cảm thấy rất vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận