Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 938:

Chương 938:Chương 938:
Chương 938:
"Bùa phong ấn, bùa che dấu, bùa khóa hồn, bùa con rối, tất cả có bốn lá bùa cực phẩm, ông dám nói ông không biết chút gì về chuyện này sao?”
Tào Kỳ căng thẳng đến duỗi chân: "Tôi thật sự không biết chuyện này! Tôi chỉ biết hai lá bùa đầu thôi, không biết đến sự tồn tại của bùa khóa hồn và bùa con rối."
Dưới tác dụng của bùa nói thật, ông ta thật sự không hề nói dối.
Tô Vân Thiều: "Vậy ông biết chuyện Trưởng Tôn Thụy ở thành phố S và huyết thi ngàn năm của thành phố Y không?"
Con ngươi của Tào Kỳ lóe lên: "Biết."
"Tốt lắm." Tô Vân Thiều gật đầu: "Xem xét đến việc ông không nói dối nên tôi sẽ không tra khảo nữa, ông nói hết một lượt những chuyện Cố Phóng để ông đi làm trong mấy năm nay ra đi."
Tào Kỳ kinh hãi: "Cô muốn tôi phản bội Cố tổng!"
Tô Vân Thiều quay đầu qua, Mã Cảnh Huy và Bàng Nội cầm roi và cây nến lên, Bàng Nội đã từng nếm thử cảm giác bị Mã Cảnh Huy nhỏ dầu nến lên người nên quyết định để Tào Kỳ cũng phải thử một lần.
"A..." Vừa mới bắt đầu sử dụng roi da và dầu nến Tào Kỳ đã không chịu được mà kêu gào lên, Bàng Nội thuận tay cầm chiếc giẻ lau dùng để lau bàn đến nhét vào trong miệng Tào Kỳ, bầu không khí lập tức an tĩnh lại.
Bách Hiểu Thử đang chọn chọn lựa lựa bảo bối của Tào Kỳ, Tô Vân Thiều nhìn thấy một cây châm đứt thành hai đoạn thì con ngươi hơi ngừng lại rồi nhặt nó lên.
Bách Hiểu Thử: "Chắc là Linh Khí, đáng tiếc là đã bị hỏng rồi, cũng không biết dùng để làm gì. Mà cũng kỳ thật, trên thế giới này vẫn còn tồn tại Linh Khí à."
Trong thời kỳ Huyền môn nội chiến, các môn phái trong đó suýt chút đánh nhau đến văng đầu, vì bảo vệ tính mạng, bọn họ đã tự nỗ không biết bao nhiêu là Linh Khi, sau đó, sau khi nguyên khí lên làm chủ, những Linh Khí còn lại kia cũng mắt đi linh khí để tắm bổ nên đã dần mắt đi tác dụng.
Mà cái này thì không như vậy, nó vẫn còn sót lại một chút linh khí nên chỉ mới bị hỏng gần đây thôi.
Tô Vân Thiều cầm lên quan sát cần thận một lát, phát hiện ra dấu vết bị cháy gây ra do sét trời: "Chắc là do Cố Phóng giấu đi, dùng để cản sét trời."
Nếu không, cho dù món Linh Khí này đã bị hỏng rồi cũng sẽ không rơi vào trong tay của Tào Kỳ.
Bách Hiểu Thử chac chậc mấy tiếng: "Sống hai trăm năm đúng là tốt thật, ngay cả Linh Khí cũng có thể có được. Mấy thứ này tôi không dùng đến, nếu cô muốn nghiên cứu thì cầm đi đi, cô xem thử xem còn muốn cái gì trong đây nữa không?”
Tô Vân Thiều cũng không khách khí, mặc dù hiện tại cô có thần khí là bút Phán Quan, nhưng người trong nhà không có thứ gì tốt cả, bảo bối dùng để phòng thân đến bao nhiêu cũng không chê nhiều.
Một người một yêu ở đây phân chia bảo bối, Tào Kỳ bên kia đã không rảnh để tiếc thương bảo bối nữa, ông ta không ngừng dùng đầu và chân va chạm với mặt đắt, mượn chút âm thanh phát ra này để thu hút sự chú ý của Tô Vân Thiều để cô có thể kéo ông ta ra khỏi địa ngục đau đớn này.
Tô Vân Thiều cũng nghe thấy nhưng cũng chẳng quan tâm. Đợi đến khi Tào Kỳ bị Mã Cảnh Huy và Bàng Nội liên hợp giày vò đến sắp bị lột một tầng da cô mới khoan thai đi qua: "Muốn nói rồi sao?"
Tào Kỳ căn giẻ lau suýt chút nữa đập đầu xuống, nói nói nói, nhất định sẽ nói!
Vừa rồi ông ta chỉ bị kinh sợ một chút, cũng chưa có nói là mình sẽ không hợp tác, không phản bội Cố tổng thì đã bị đối đãi như vậy, bây giờ khi đối diện với câu hỏi của Tô Vân Thiều, ông ta không dám có chút do dự nào, sợ lại bị đánh một lần nữa.
Tô Vân Thiều ra hiệu cho Mã Cảnh Huy lấy giẻ lau ra: "Cố Phóng luyện chế nhiều Quỷ Vương như vậy để làm cái gì?" "Cái này tôi thật sự không biết." Trong miệng Tào Kỳ bị nhét giẻ lau đã lâu, miệng bị ép mở ra lâu rồi nên cũng bị tê, ông ta mang vẻ mặt đau khổ nói: "Tôi chỉ nghe mệnh lệnh của Cố Phóng để làm việc, ông ta nói cái gì thì tôi làm cái đó, không phải cái gì ông ta cũng giải thích cho tôi. Cô xem xem, trong cơ thể Bàng Nội có bốn lá bùa nhưng tôi chỉ biết có hai lá, như vậy hẳn cô cũng biết được Cố tổng cũng không tin tưởng tôi được bao nhiêu."
Câu hỏi đầu tiên không có được câu trả lời, Tô Vân Thiều nheo mắt lại.
Tào Kỳ cảm nhận được tín hiệu nguy hiểm thì vội nói: "Tôi thật lòng muốn hợp tác với cô, không he trả lời qua quýt, thế này đi, tôi nói ra mấy chỗ, cô đi đến đó thì sẽ biết."
Dưới tác dụng của bùa nói thật, Tô Vân Thiều cũng không nghi ngờ Tào Kỳ sẽ nói dối, nhiều nhất chỉ che dấu một vài thông tin mà thôi.
Bây giờ cô đang ở thành phó B, không có cách nào phân thân ra được nên đã nói những thông tin mà Tào Kỳ đã tiết lộ ra cho Tuệ Tâm, Tuệ Tâm lại truyền lời lại cho nhóm giám khảo ở núi Bạch MI.
Xét thấy ngày mai là ngày cuối cùng Cố Phóng dung hợp cơ thể, thời gian gấp gáp, nhóm giám khảo đã hành động suốt đêm, mọi người tản ra đi tới những nơi mà Tào Kỳ đã nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận