Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 723:

Chương 723:Chương 723:
Chuong 723:
Xảy ra loại chuyện này lớn này, cho dù Thiết Đản có chết thì quỷ hồn của cậu ta cũng sẽ ở lại nơi này, nhưng hai cha con không ngờ quỷ hồn của Thiết Đản đã suy yếu đến mức không thể mở miệng nỗi.
Hóa ra là tên đạo sĩ thấy không thể khống chế cổ trùng trong thôn trang được, đã đoán được ngọn nguồn sự việc là ở trên người Thiết Đản, nên ông ta đã bắt lấy quỷ hồn của Thiết Đản để hỏi cách khống chế Cổ.
Thiết Đản sao có thể nói cho ông ta biết được? Đánh chết cũng không chịu mở miệng.
Giằng co nhiều thêm một phút, nhân quả trên người tên đạo sĩ lại nặng hơn một phần, ông ta không có nhiều thời gian để lãng phí nên đã tra tấn quỷ hồn của Thiết Đản. Thiết Đản cắn chết không chịu mở miệng, đã bị tra tấn đến mức ngày càng suy yếu đi.
Nhìn thấy Thiết Đản giống như sắp hồn phi phách tán đến nơi, cha con Yến Nhi tức giận cũng không hỏi cụ thể đã xảy ra chuyện gì, đánh trước rồi nói sau.
Yến Nhi thiết lập một trận pháp lớn, ý định ban đầu của cô ta là ngăn không cho tên đạo sĩ chạy đi, cũng ngăn chặn cổ trùng chạy tán loạn khắp nơi, chờ mọi việc kết thúc sẽ để cha mình xử lý.
Không nghĩ tới, trận pháp này vừa lập, toàn bộ thung lũng này đã bị trận pháp bao trùm.
Yến Nhi thi pháp nhìn thấy kết quả mà giật mình hoảng sợ, tên đạo sĩ càng tưởng rằng ông ta đã gặp phải một bậc thầy trận pháp có tu vi cao thâm, ba người đánh nhau một trận mà hơn nửa canh giờ.
Trong lúc bọn họ đánh nhau, trong thôn đã xảy ra biến hóa mà không ai ngờ tới.
Tử khí, thi khí, oán khí của tất cả sinh linh, cổ độc của ngàn vạn cổ trùng, còn có oán khí và hận ý ngút trời mà một nhà bốn người cùng Thiện Nhi và Thiết Đản lưu lại trong thôn trang, dưới biến hóa của đủ loại nhân tố kết hợp, hình thành sương mù mà không ai có thể giải quyết được. Lúc này, Yến Nhi đã không cách nào phá hủy trận pháp được nữa.
Với thực lực của cô ta vốn không thể nào bố trí được trận pháp với phạm vi lớn như vậy, mà đây là mượn địa thế tự nhiên của thung lũng của thôn trang này mà hình thành, nếu muốn phá hủy thì thực lực của cô ta phải ở mức cao hơn.
Trận pháp một khi bị phá hủy, sương mù sẽ bay ra bên ngoài, mà thế giới bên ngoài lại có càng nhiều tử thi, oán khí, nếu kết hợp cùng sương mù thì về sau càng khó giải quyết hơn.
Chuyện này đã vượt xa phạm trù mà ba người bọn họ có thể giải quyết, không còn cách nào khác đành phải cầu xin sự giúp đỡ. Khi đó, giới Huyền môn lấy phái Mao Sơn cầm đầu, đạo sĩ này có xuất thân từ phái Mao Sơn, bởi vì ông ta chỉ cần kiếm được tiền mà không phân biệt thiện ác nên đã bị đuổi khỏi sư môn.
Xảy ra chuyện như vậy, tên đạo sĩ đã đi đến phái Mao Sơn xin giúp đỡ, chưởng môn của phái Mao Sơn đã lập tức triệu tập các phái tập trung lại một chỗ.
Ông lão: "Không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì, kết quả cuối cùng chính là những người dân ở thôn trang lúc trước đều ở lại, người nuôi cổ đã truyền thụ cho người trong thôn tất cả phương pháp nuôi cổ, nói là khi nào Cổ Thần xuất hiện chính là lúc thảm họa này kết thúc." Tô Van Thiều: "..."
Ông à, câu chuyện này của ông đã thiếu đi mấy phần quan trọng nhất rồi. Thiếu đi những phần kia, câu chuyện lại trở thành có đầu không đuôi mắt rồi."
Ông lão: "Ông cũng chỉ biết như vậy thôi, nếu cháu muốn biết cụ thể hơn thì chỉ có thể đi đến nhà của Thiết Thụ, tổ tiên của nhà bọn họ chính là đời trước của Thiết Đản và Yến Nhi năm đó, nhưng mà bọn họ cũng không biết nhiều đâu.”
Tô Vân Thiều còn muốn biết một vấn đề nữa: "Ông à, ông có biết quỷ hồn của một nhà bốn người chết thảm kia đã đi nơi nào không?"
"Năm đó toàn bộ thôn trang chỉ có tên đạo sĩ và Yến Nhi có thể nhìn thấy quỷ hồn, bọn họ không nói thì cũng không ai biết, có lẽ bọn họ đã nói ra nhưng chuyện xưa truyền đến hiện tại đã không còn ai biết rõ được nữa."
Không, vẫn còn người biết.
Người ban đầu nói mình đã nhìn thấy quỷ hồn của long phượng thai.
"Ông ơi, cháu vẫn còn một câu cuối muốn hỏi, đó là cái giếng nơi mấy người đó tự sát nằm ở đâu ạ?" Cái giếng đó chứa nhiều người chết và oán khí như vậy, khiến Tô Vân Thiều có chút để ý.
"Ngay tại cửa thôn đó, nhưng mà cái giếng kia đã không có nước nữa rồi, thường hay có mấy đứa trẻ chơi trốn tìm chui vào đó trốn." Nói tới đây, ông lão cũng cảm thấy kỳ quái,"Rõ ràng là một cái giếng đã lấy đi rất nhiều mạng người, nhưng từ sau khi Thiện Nhi chết thì cũng không còn ai chết nữa."
Tô Vân Thiều:!!!
Chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi sao?
Khả năng trùng hợp trong giới Huyền môn là rất thấp.
"Cha, mẹ, ăn cơm thôi." Vệ Hồng ở trong bếp gọi to.
Ông lão: "Đến rồi đây."
Bà lão: "Đến đây."
Tô Vân Thiều từ biệt ông lão, vội vàng chạy về phía cửa thôn.
Lúc Tuệ Tâm dẫn mấy người bọn họ đi khắp toàn bộ thôn Cổ đã giới thiệu qua cửa thôn, cô vẫn còn nhớ rõ vị trí của nó.
Toàn bộ thôn Cổ không có một ngọn đèn đường, tất cả mọi người đều ở bên ngoài làm việc đến khi trời tối mới về nhà ăn cơm, lúc này bên ngoài đã không còn một bóng người, Tô Vân Thiều cũng không lo lắng lắm, trực tiếp lấy bùa lửa ra để chiếu sáng và sưởi ấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận