Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 712:

Chương 712:Chương 712:
Chương 712:
Tô Vân Thiều liền thuận theo lời ông lão nói: "Ông nói rất đúng. Nếu gặp được một người đàn ông thật tâm thật dạ với cháu, bất kể trải qua bao nhiêu năm vẫn luôn luôn dỗ dành, chiều chuộng cháu thì làm sao cháu lại không đồng ý cơ chứ!”
Ông lão có được chỗ dựa liền tự tin nói: "Đầy bà nhìn xem.”
Ông lão nói vậy khiến bà lão vô cùng ngại ngùng, bà vỗ vỗ tay ông, cuối cùng chỉ bỏ lại một câu: "Tôi không nói chuyện với ông nữa." rồi lập tức chạy về phòng tron mắt.
"Đã qua bao nhiêu năm nhưng bà ấy vẫn giống hệt một đứa trẻ." Ông lão lắc đầu rồi nhìn Tô Vân Thiều bằng ánh mắt tỏ vẻ xin lỗi: "Đã để cháu chê cười rồi."
Tô Vân Thiều mỉm cười: "Không Sao ạ."
Phút trước ông lão còn đang nói mấy chuyện thường ngày bỗng đột nhiên chuyển sang chủ đề khác: "Cô bé, cháu tới đây là để giúp thôn Cổ của chúng tôi giải quyết van đề về sương mù sao?"
Tô Vân Thiều: "Dạ đúng ạ."
"Mấy ngày trước có một nhóm người đến đây. Sau khi nghe ngóng rất nhiều chuyện thì bọn họ nói sẽ giúp thôn Cổ giải quyết vấn đề sương mù miễn phí để chúng tôi có thể định cư ở bên ngoài. Lúc mới đầu, chúng tôi hoàn toàn không đồng ý. Nhưng sau này lại phát hiện ra bọn họ quả thật rất kiên trì, lại thêm đã rất lâu rồi thôn Cổ không có người bên ngoài tới liền mặc kệ bọn họ."
Ông lão nhìn ra được sự thương cảm lẫn những tiếng thở dài từ trong ánh mắt của Tô Vân Thiều: "Cô bé à, cái thôn này của chúng tôi đâu đâu cũng có cổ trùng. Ngộ nhỡ bị cắn một cái thì đúng là gặp họa rồi. Theo ông thấy mấy đứa vẫn nên rời đi sớm một chút thì tốt hơn."
"Ông ơi, ông không cần lo lắng."Vừa nói Tô Vân Thiều vừa lầy Cổ Âm Dương từ trong túi ra: "Cháu cũng nuôi cổ mà."
Ông lão sửng sốt, ông hết nhìn Tô Vân Thiều rồi lại nhìn Cổ Âm Dương trong tay cô. Ngay sau đó ông lão mới kịp phản ứng lại.
"Sao cháu lại nuôi cổ thế? Có phải trong cơ thể của cháu có chỗ nào không ổn, đúng không?"
Ý nghĩa của câu nói này giống hệt như nuôi cổ thì cơ thể sẽ trở nên khỏe mạnh vậy.
Tô Vân Thiều thầm nhớ kĩ: "Là cháu vô tình gặp được nó. Lúc đầu cháu còn tưởng nó là một viên đá nhỏ xinh đẹp nhưng không ngờ rằng nó lại là một con cổ trùng nhỏ. Sau này cháu liền đặt cho nó một cái tên rồi nuôi nó ở bên cạnh.”
Ông lão nhìn hoa văn xinh đẹp trên người của Cổ Âm Dương liền cảm thấy cô thích dáng vẻ của nó. Vậy nên ông đã cất tiếng hỏi: "Nó có làm người khác bị thương không?"
Tô Vân Thiều: "Nó cũng từng cắn cháu rồi hút máu của cháu, nhưng bởi vì lượng máu nó hút cũng không nhiều nên cháu liền mặc kệ nó." Lượng máu nó hút may năm cũng không nhiều bằng mỗi lần bà dì của cô tìm tới cửa, nên hoàn toàn không có bất cứ một chút ảnh hưởng nào với cô. (1)
(1): Bà dì tìm tới cửa có nghĩa là kì kinh nguyệt mỗi tháng của con gái tới.
"Đó là nó đang nhận chủ." Ông lão bật cười, nụ cười xuất phát từ nội tâm mà ông lão vui mừng thay cho Tô Vân Thiều: "Cháu đấy, bản thân đã không hiểu gì về cổ, vậy mà lại dám tùy tiện nuôi nó. Cháu thật sự không sợ bị cổ phản phệ hay sao."
"Vậy có cách nào không ạ?”"Tô Vân Thiều vuốt ve Cổ Âm Dương, nó lập tức ngọ nguậy đáp lại: "Dù sao đi nữa có cũng là một sinh mệnh bé nhỏ, không thể nào vứt nó đi được đúng không ạ? Nó chỉ to bằng chừng này, nếu vứt đi cũng không biết sẽ sống được mấy ngày."
"Nói cũng phải." Nhìn thấy Tô Vân Thiều và Cổ Âm Dương chung sống hòa thuận với nhau, ánh mắt của ông lão cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.Vậy để ông nói cháu nghe nuôi cổ thế nào nhét Tránh tình trạng cháu làm lung tung khiến một sinh mệnh nhỏ đang sống tốt bị chết trong tay cháu."
Tô Vân Thiều sờ sờ mũi: "Vậy làm phiền ông rồi. Ngoài việc cho nó ăn ít cổ và cho nó uống chút nước ra, cháu thật sự không biết nên làm gì tiếp nữa."
Ông lão: "..."
Sau khi hít một hơi thật sâu: "Nhưng con cỗ trùng bình thường khác mà nuôi như vậy thì không vấn đề gì nhưng con cổ trùng này của cháu lại rất thích cháu. Nó nhận cháu làm chủ lại được cháu dùng máu tươi nuôi lớn bằng chừng này thì nó sẽ bảo vệ cháu. Vậy nên cháu không thể chỉ nuôi nó bằng thức ăn và nước uống mà còn phải giành tình cảm cho nó nữa.”
Nghe có vẻ việc nuôi cổ chẳng có gì khác biệt với nuôi yêu quái và nuôi con nhỏ cả...
Tô Vân Thiều chọc chọc vào đầu Cổ Âm Dương: "Viên đá nhỏ! Em mau bắn tim cho ông đi."
Cổ Âm Dương nghe lời, nó duỗi đuôi ra, lập tức làm kí hiệu bắn tim.
Ông lão lại được thêm một phen sửng sốt: "Nó còn có thể hiểu lời cháu nói sao? Đây đúng là cổ trùng thượng phẩm trong những loại co trùng. Sau này cháu phải nói chuyện với nó nhiều hơn, chỉ dẫn nó, giúp nó mở mang đầu óc và trưởng thành."
Tô Vân Thiều lập tức đồng ý: "Cháu sẽ làm vậy ạ."
Cả hai nói chuyện vui đến mức khiến bé mập ở trong túi cũng muốn chạy ra ngoài tham gia. Kết quả nó không được Tô Vân Thiều đồng ý nên chỉ đành ló đầu khỏi miệng túi mà nhìn.
Ông lão liếc mắt một cái liền thấy nó: "Đây là?"
Tô Vân Thiều cũng lấy bé mập ra, đặt cả hai trên tay của mình: "Bé mập, em cũng bắn tim cho ông đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận