Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 389:

Chương 389:Chương 389:
Chuong 389:
Cổ Âm Dương cũng thuộc vào loài sâu bọ, mà phần lớn sâu bọ hình như rất giàu chất đạm, như vậy thì viên đá nhỏ có thể ăn sâu bọ bình thường đúng không?
Viên đá lăn một vòng, thân mật dựa vào đầu ngón tay của Tô Vân Thiều, giống như ỷ lại, cũng giống như đang làm nũng.
Tô Vân Thiều luôn cảm thấy cổ Âm Dương của mình có chút giống Tô Y Y, cô mỉm cười xoa đầu nó.
"Nguyên khí trong nhà có thể hỗ trợ loại co trùng này sinh sôi, nhưng mày cũng không thể ăn mãi loại trùng đó được, đúng không? Mày không nghĩ đến việc tăng thêm thực đơn sao?”
Nghe vậy, viên đá nhỏ cứng lại và guc xuống bàn, giống như biểu tượng cảm xúc "có một con cá muối đã mắt đi mộng tưởng".
Tô Vân Thiều nhìn đến buồn cười, ba con quỷ đã thực sự cười thành tiếng.
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc từ bên ngoài truyền đến: "Nguyễn Mai, Khê khê, Nguyệt Nguyệt, chúng tôi đã về rồi!"
Ba con quỷ xuyên tường chạy ra ngoài, rất nhanh sau đó sáu con quỷ cười cười nói nói mà chui vào phòng, đi theo phía sau là một thân mập lùn của Đào Yêu.
Tô Vân Thiều nhìn sáu quỷ một yêu, sau đó nhìn sang viên đá nhỏ trên bàn, trong góc là dùng cổ trùng màu đen đang được Tiểu Tụ Nguyên Trận nuôi dưỡng,....”
Trong căn phòng nhỏ của mình, cô ấy thật sự nghiêm túc mà thuyết minh cái gì gọi là đa dạng giống loài.
"Hoan nghênh trở về." Tô Vân Thiều cười nói.
Ba con quỷ học bá đồng thanh nói: "Chúng tôi đã về rồi!"
Trước khi họ đi, Tô Vân Thiều nói rằng họ có thể quay lại bất cứ lúc nào, nên cô chỉ nghĩ rằng ba người họ quay lại là để ôn chuyện với Nguyễn Mai và những người khác, ai ngờ ...
Nữ quỷ: "Lần này trở về, chúng tôi còn có nhiệm vụ truyền lời cho bộ trưởng Cao."
Nam quỷ đeo kính: "Chuyện công trường của Vương tổng rất khó giải quyết, chúng tôi trên đường trở về đã xem qua, cũng đi tới nhưng nơi gần đó để thăm dò và thu thập tin tức."
Nam quỷ đầu đỉnh: "Các đại sư của chùa Viễn Sơn kéo đến từng đợt lại từng đợt, hết lần này đến lần khác làm pháp sự, nhưng những oán khí đã bị tiêu trừ ngày hôm trước, sáng sớm ngày hôm sau lại tụ tập, cứ như vậy không dứt."
Phiền phức nhất là dự án của Vương tổng đã bị trì hoãn nhiều ngày và ông ta đã dần mất hết kiên nhẫn rồi. Mắt âm dương chỉ có thể nhìn thấy quỷ, Cao Nhiên không có cách nào để ông ta nhìn thấy một trận oán khí quy mô lớn như vậy trong công trường được.
Vương tổng không nhìn thấy thì giả vờ không biết, nhất quyết đòi công nhân trở về tiếp tục làm việc, Cao Nhiên đồng ý mới là lạ.
Cao Nhiên ôn tồn giải thích về ảnh hưởng của oán khí đối với con người, nhưng ông ta lại bỏ ngoài tai, thậm chí còn nói: "Những đại sư mà tôi từng tìm không có nhiều chuyện như anh, nếu anh thật sự lo lắng cho bọn họ thì cứ chiếu theo trận pháp lúc trước mà vẽ lại một cái cho bọn họ là được."
Đó là Thái Cực Âm Dương trận giả, dính đến chữ giả, không đại biểu cho việc ai cũng có thể bố trí được trận pháp như vậy.
Cao Nhiên không giỏi về trận pháp, căn bản không bố trí được, cho dù giỏi thì cũng sẽ không thể đem sinh mệnh và dương khí của nhiều người ra đùa giỡn được.
Sau khi nói hết lời, Vương tổng vẫn dầu muối không ăn, nhất quyết gọi công nhân bắt đầu làm việc, Cao Nhiên bực bội.
"Tại sao chứ?” Cát Nguyệt nghe thấy thì tràn đầy tức giận, nhưng đồng thời cũng vô cùng khó hiểu,"Nếu ban đầu Vương tổng đã nhờ người tới bố trí trận pháp, có nghĩa là ông ta đã biết công trường có vấn đề, sự thật chứng minh sau khi bố trí trận pháp công trường cũng không còn xảy ra chuyện nữa. Bộ trưởng Cao tìm người tới giải quyết vấn đề, lúc đó Vương tổng cũng đã đồng ý rồi, bây giờ sao lại vội vàng như vậy?”
"Ông ta không đợi được nữa." Tô Vân Thiều dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa bề mặt nhẵn nhụi của viên đá, nó liền nằm xuống giống như một con mèo con đang được xoa đến thoải mái.
"Ông ta cũng không muốn lập tức tìm công nhân để bắt đầu công việc, chỉ là đang đe dọa Bộ trưởng Cao mau chóng giúp ông ta giải quyết vấn đề càng sớm càng tốt."
Điều tôi tệ nhất là: Vương tổng đã nắm được điểm yếu của Cao Nhiên - anh ta quan tâm đến tánh mạng của những công nhân đó.
Không phải Vương tổng không quan tâm, chẳng qua là ông ta không muốn công trường lại có thêm một mạng người, nếu như chuyện này làm âm ï quá lớn, sẽ không có công nhân nguyện ý đến làm việc, sẽ chậm trễ tiến độ thi công, cũng sẽ gây khó khăn cho việc bán tiểu khu sau khi hoàn thành.
Đào Yêu là người yêu ghét rõ ràng, gặp loại doanh nhân vô lương tâm chỉ có tiền trong mắt, cậu ta chỉ hận không thể dùng một chân đá ông ta vào hố phân để tay não, đáng tiếc là quá trình đô thị hóa của thành phố B quá nhanh và không còn dùng đến hồ phân.
"Cao Nhiên kêu các người tới đây làm gì?”
Vân Khê hỏi: "Chẳng phải ba người có thể đi vào giấc mộng sao? Sao không tiến vào giấc mộng để dạy cho Vương tổng đó một bài học đi?"
Nói đến việc này, ba con quỷ học bá có chút xấu hỗ.
Bởi vì bọn họ có năng lực đi vào giac mộng cho nên Cao Nhiên mới đặt cách cho bọn họ vào biên chế, nhưng không ngờ lại thất bại ở chỗ Vương tổng.
Nữ quỷ: "Lúc mới bắt đầu thì có hiệu quả, chúng tôi đã mô phỏng lại tình huống trên công trường, còn tăng gấp đôi độ đáng sợ, toàn bộ công trường tràn ngập oán khí và ma quỷ, Vương tổng bị dọa sợ đến nỗi tè ra giường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận