Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 846:

Chương 846:Chương 846:
Chương 846:
Ngay khi con rái cá biển nhỏ bỏ chạy, con rái cá biển lớn mà Thiện Nhi ôm cũng lật đật bỏ chạy theo.
Thiện Nhi bỗng bị mắt đi động vật đáng yêu, nhưng cô bé không đuổi theo mà ngồi xổm xuống, chọc chọc vào con nhím biển vừa bị tách vỏ: "Đại nhân, đây là cái gì?"
Tô Vân Thiều: "Nhím biển."
Vân Tiêu và Vân Đình cũng chưa từng thấy loài vật này, hai anh em cũng bò xuống, tò mò quan sát, còn dùng đuôi rắn thử chạm chạm vào nhím biển.
Đào Yêu thắc mắc: "Vừa rồi con rái cá biển nhỏ kia nói gì vậy?" Cậu ta không biết tiếng của nước R nhưng nhìn dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến của con rái cá biển nhỏ kia, cậu ta cũng hiểu được mấy lời nó nói chẳng hay ho gì.
Rái cá biển nhỏ đã bỏ chạy rồi, Tô Vân Thiều cũng không muốn nhiều lời, tránh cho mấy bé yêu quái nhà mình vì bênh vực người nhà mà chạy ra biển để tìm chú rái cá nhỏ kia so đo, cô chỉ nói: "Có thể là bởi vì vóc dáng của loài rái cá biên khá nhỏ, cho nên khi bị người khác nói nó nhỏ nên nó mới không vui."
Về chuyện này, Đào Yêu cũng hiểu được, khuôn mặt của cậu nhóc trở nên khó coi.
Vốn dĩ cậu ta là một anh chàng đẹp trai cao to ngời ngời một mét tám, bây giờ lại bị biến thành một đứa nhỏ mới có ba tuổi, ngày nào cũng tìm cách làm cho mình cao lên, nếu bị người khác chê thấp thì đúng là cậu ta cũng không vưi nỗi thật.
Vì lợi ích của yêu quái, thôi vậy.
Suy nghĩ này rất nhanh đã biến mắt sạch, bởi vì cách đó không xa, một đoàn rái cá biển đông đảo đen nghìn nghịt kéo đến, cũng không biết cụ thể có bao nhiêu con, tất cả đều điên cuồng bơi về phía bờ biển.
Đào Yêu ngây người: "Tô Vân Thiều, có phải vừa rồi cô mắng tên nhóc kia không, nếu không sao người ta lại kéo cả dòng họ tới đánh cô thé?" Tô Van Thiều cùng mấy bé yêu quái và nhóm quỷ sai đều quay đầu lại nhìn: "..."
Chưa kể, bên kia hung hăng đến mức thực sự trông giống như hiện trường các băng đảng đánh nhau.
Đàn rái cá biển này bơi rất nhanh, rái cá biển nhỏ tuy bé nhất nhưng lại bơi đầu, dường như là thủ lĩnh của rái cá biển.
"Mau, nhanh lên!"
Nguyễn Mai chỉ nghe hiểu mỗi câu này:?
"Vì sao cậu ta lại nói là nhanh lên? Sợ chúng ta chạy mất hay sao?"
Nghĩ lại, các cô ấy cùng lắm chỉ ôm ấp rái cá biển thôi, ngoại trừ chạm vào nỗi đau của chú rái cá biển nhỏ không cao lắm, chứ họ không hề làm gì khác, cho nên bọn họ cũng không có hoảng sợ.
Con rái cá biển nhỏ cùng với hàng chục con rái cá biển khác tiền về phía Tô Vân Thiều, nhìn từ xa không rõ ràng nhưng khi chúng đến gần hơn thì phát hiện mỗi con rái cá biển đều kéo theo một đám rong biển lớn, bên cạnh đó còn có rất nhiều nhím biển, ghẹ, bào ngư... vướng vào rong biển.
"Con người, đây đều là những món tươi ngon nhất trên biển, tôi có thể chia cho cô một chút, chỉ cần các người giúp tôi một chuyện."
Tô Vân Thiều hiểu rồi.
Vừa rồi, con rái cá biển nhỏ nhìn thấy cô mở nhim biển bằng tay không cũng không bị dọa sợ, mà còn bị kỹ năng này làm cho ngạc nhiên, nên mới trở về dọn đồ ăn tới đây.
Cô truyền đạt lại ý tứ của con rái cá biển nhỏ cho mấy bé yêu quái và nhóm quỷ sai, mọi người đều chưa ăn trưa, thấy trước mắt có lẽ cũng không được ăn tối, cho nên tất cả đều đồng ý.
Rái cá biển thích ăn hải sản tươi sống, vì vậy Tô Vân Thiều phải mang hải sản đi nấu chín, cô lấy một lá bùa lửa ra, nhờ đàn rái cá biển giúp mình mang mấy hòn đá tới, rồi bày kệ bếp tại chỗ.
Không có gia vị cũng không sao, ăn hải sản nguyên vị cũng được.
Đến khi Diêm Vương mở quỷ môn tới thì da ngửi thấy mùi hải sản nướng thơm phức.
Tô Vân Thiều bị một đàn rái cá lớn nhỏ vây quanh, Vân Tiêu, Vân Đình, Đào Yêu và nhóm quỷ sai đều bị đẩy ra ngoài, trong đó còn có một con rái cá nhỏ đang treo trên lưng cô như một đứa trẻ.
Diêm Vương: "Cuộc sống của em cũng an nhàn quá nhỉ."
Tô Vân Thiều đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của quỷ môn, nghe vậy cũng không quay đầu lại mà đưa một con cua đã nấu chín tới,"Anh ăn không?"
"Ăn." Diêm Vương từng bước một đi tới, anh còn chưa kịp làm gì, đàn rái cá biển đã cảm thấy người đàn ông này rất nguy hiểm, không dễ nói chuyện và ở chung như Tô Van Thiều, trực giác bảo chúng nên nhường đường cho anh đi qua.
Diêm Vương vén áo khoác ngồi xuống bên cạnh Tô Vân Thiều,"Em làm thế nào mà trêu chọc phải đàn rái cá biển này?"
Tô Vân Thiều: "..."
"Nếu em nói chỉ là do em mở nhim biển bằng tay không trước mặt cậu ta, ngoại trừ việc này ra thì em không làm gì khác, anh có tin không?”
Diêm Vương đỡ trán, kiếp trước cô vợ nhỏ của anh chỉ làm Hải Vương nuôi một đàn cá thôi ( ý chỉ nu9 đào hoa có nhiều mối á ), chẳng lẽ kiếp này cô còn nuôi cả yêu quái biển sao? "Em có định mang bọn nó về không?"
Rái cá biển nhỏ lặng lẽ dựng thẳng lỗ tai nhỏ lên nghe.
"Không." Tô Vân Thiều nhanh chóng mở vỏ nhím biển ra, móc nội tạng của nhím biển ra rồi rửa lại sạch sẽ, sau đó cô đưa nhím biển cho chú rái cá biển nhỏ kia, động tác của cô rất thuần thục như đã làm rất nhiều lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận