Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 288:

Chương 288:Chương 288:
Chương 288:
Nghe cậu ta nói thế, trong lòng các đệ tử của phái Thanh Sơn cũng không có ý kiến gì.
Ai cũng biết rằng tay nghề về trận pháp của Hằng Thuật rất lợi hại, nhưng đó là trấn yêm, khác hẳn với trận pháp, ai mà biết có phá được hay không?
Người nhà họ Hứa tự động bổ sung vào câu nói mà người đệ tử kia chưa nói xong: Cũng không biết đến cuối cùng có thể sống sót hay không.
Trong lòng bọn họ càng sốt ruột hơn, quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của nhóm Tần Giản, họ mới hít mấy hơi thật sau, lúc này mới dần bình tĩnh lại. Đệ tử của phái Thanh Sơn không biết chuyện này, nhưng bọn họ biết điều mau chốt nhất để phá trấn yem chính là từ Tô Vân Thiều.
Nhất định phá được! Không được cũng phải được!
Lúc này, tại nhà ma, mớ hỗn độn trong quan tài đã được dọn dẹp sạch sẽ, lộ ra một đứa nhỏ đang ngủ say ở bên trong.
Hai năm trôi qua, thi thể của Trường Tôn Thụy không có chút hư hại nào, tóc bị cạo sạch, cả người trơn bóng, từ trán đến lòng bàn chân đều được vẽ đầy bùa chú.
Hằng Thuật cúi người xuống, nhìn thoáng qua: "Người nọ đã dùng hỗn hợp của máu và chu sa đề vẽ."
Tô Vân Thiều đang muốn cúi đầu nhìn, đã bị Trường Tôn Thụy mặt đỏ bừng mà ngăn lại, bàn tay nhỏ cuống quít che đôi mắt cô lại: "Tôi không có mặc quần áo, chị không được nhìn!"
Tô Vân Thiều: "..."
"Nhỏ như vậy đã có ý thức về giới tính và bảo vệ bản thân là rất tốt, nhưng nếu cậu không cho tôi nhìn, làm sao tôi biết được trên người cậu có bao nhiêu loại bùa chú?"
Chỉ là một đứa bé năm tuổi mà thôi, nếu kiếp trước cô kết hôn sớm thì nói không chừng con cái của cô còn lớn tuổi hơn cả Trường Tôn Thụy rồi. Huống hồ bây giờ cô còn đang làm chuyện lớn, còn sức đâu mà lo lắng máy thứ đó?
Trường Tôn Thụy mim chặt cái miệng nhỏ, buồn bực mà trốn vào góc để vẽ hình xoắn ốc, mặc niệm: Chị ta không nhìn thấy, chị ta không nhìn thấy...
Tô Vân Thiều bật cười, Hằng Thuật cũng cười theo, sau khi cười xong, hai người tập trung quan sát chiếc quan tài.
Hằng Thuật: "Tôi thấy có vẻ như đây là khoá và bùa trấn hồn, có chút khác biệt so với những loại mà tôi đã biết, còn cả con rối nữa, đây có phải là đến cả thi thể của người ta cũng không chịu buông tha?"
Tô Vân Thiều cẩn thận nhìn một lượt,"Bùa trấn áp và khóa linh hồn bây giờ huyền môn đều sử dụng bằng nguyên khí, khác hoàn toàn với loại dùng bằng linh khí trước đây.”
Nguyên khí và linh khí không nằm cùng một hệ, cho nên có nhiều loại bùa chú có sự khác biệt, Hằng Thuật chỉ am hiểu trận pháp, chỉ có chút hiểu biết hời hợt về bùa, không nhận ra cũng là điều bình thường.
Nhưng cho dù thế nào thì ông ta vẫn biết một chuyện..."Bây giờ linh khí loãng như thế, trước kia có người sử dụng loại bùa này sao?"
Cứ nhìn Đào Yêu vì không đủ linh khí mà không ngừng bé lại là biết linh khí loãng ảnh hưởng lớn tới người tu hành thế nào rồi. Tô Van Thieu chưa thấy qua người sử dụng loại bùa này, nhưng đáp án đã ở ngay trước mắt cô.
"Mặc kệ là dùng nguyên khí vẽ bùa hay là linh khí vẽ bùa, tôi cũng chỉ có thể dùng bạo lực để pháp giải thuật này."
Người trong Huyền môn không phải không biết tu linh khí tốt hơn so với tu nguyên khí, nhưng linh khí trên thế gian không đủ, dù có vất vả để nhập môn, không có bề trên dẫn dắt và dạy dỗ, vĩnh viễn chỉ có thể giậm chân ở giai đoạn nhập môn mà thôi, không có hy vọng, còn tu nguyên khí sẽ dựa trên thực tế mà thay đổi dần.
Hằng Thuật lấy trận bàn ra: "Tô đạo hữu, tôi sẽ bảo hộ (bảo vệ và hỗ trợ) cho cô."
"Cảm ơn Hằng Thuật đạo trưởng." Tô Vân Thiều gật đầu với ông ta, rồi gọi Tô Trường Thuy đang trốn ở trong góc vẽ hình xoắn ốc ra,"Hồn phách của cậu đã bị Cửu Long Tỏa Hồn trận và thuật trần yểm trói buộc, cho nên bắt buộc phải liên lụy tới cơ thể của cậu, bây giờ tôi muốn dẫn sắm sét tới đánh cậu, phá hủy thân thể của cậu và những trói buộc trên đó, sẽ rất đau, nếu không chịu được cậu có thể kêu lên.”
Trường Tôn Thụy lắc lắc đầu: "Kêu lớn quá sẽ ảnh hưởng đến chị, nên tôi sẽ nhịn."
"Ngoan." Tô Vân Thiều không kiên trì nữa, day lưng Trường Tôn Thụy một cái,"Đi thôi, chịu đựng một chút, rất nhanh là có thể gặp lại người thân rồi."
Nghĩ đến ông bà ngoại và mẹ lúc này vẫn còn đang đợi mình, Trường Tôn Thụy có thêm nguồn dũng khí vô tận.
Chờ Trường Tôn Thụy nhập lại vào cơ thể của mình xong, sắc mặt của Tô Vân Thiều đã trở nên nghiêm túc, móc từ trong túi ra một xap bùa gọi sét, tuỳ ý vung tay lên, bùa gọi sét tự bốc cháy.
Trong lúc đó, Hằng Thuật đã lùi lại hai bước, duy trì khoảng cách với Tô Vân Thiều. Tuy ông ta nói là muốn bảo hộ cho cô, nhưng cũng không cần đứng gần như Vậy.
Ngay khi bùa gọi sét vừa bị kích nổ, bầu trời phía trên công viên giải trí thần bí đang quang đãng đột nhiên vang lên tiếng sắm, tiếng sắm mỗi lúc một to hơn, khí thế hung hãn tựa như muốn đánh nát cả nơi này.
Trái tim của những người đứng ngoài công viên đập mạnh, khí thế lớn vậy sao?
Dường như sét trời đã tích tụ đủ sức mạnh, vung tay đánh một phát xuống dưới, một tia sét màu xanh đen to như cánh tay đánh xuống khiến mọi người hoảng sợ.
Nhóm Tần Giản đã gặp cảnh này một lần, nên cũng không sợ hãi, bắt đầu đếm số tia sét.
"Bắt đầu rồi, tia sét thứ nhát."
"Tia thứ hai đến, oa, tia thứ bal" "Bốn, năm, sáu, bảy... Chín tia!"
"Mười tám, gấp đôi lần trước."
Mười tám tia sét đánh xuống, bầu trời phía trên công viên đã yên lặng trở lại.
Người nhà họ Hứa vọt vào đầu tiên, đám Tần Giản theo sát phía sau, đệ tử của phái Thanh Sơn cũng không chịu tụt lại phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận