Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 485:

Chương 485:Chương 485:
Chương 485:
Tô Vân Thiều bật cười vì anh tự ví mình như đùi vàng: "ui có to đến đâu ôm nhiều rồi sẽ gầy đi thôi, đùi to đương nhiên phải dùng trong trường hợp quan trọng rồi."
Được thôi.
Diêm Vương miễn cường vừa lòng vì cô xem anh ta là đòn sát thủ, cằm anh ta hất về phía bọc nhỏ: "Có chuyện gì với hai con trăn và củ nhân sâm đó vậy?"
Vợ yêu của anh ta ra ngoài còn chưa được một ngày mà đã bị ba con yêu quái đi theo rồi hả? Thêm ba con trong nhà nữa đã là sáu con rồi!
Tô Vân Thiều nhanh chóng kể chuyện của Vân Tiêu, Vân Đình và bé nhân sâm cho anh nghe, thuận tiện hỏi anh: "Nếu anh đã đến đây, vậy em cũng muốn hỏi anh về lời nguyễn kia, anh có biết lời nguyền nào có hoa văn mây lành tạo thành chữ Vân không?”
Diêm Vương yên lặng một lát rồi nói: "Vậy thì trùng hợp quá rồi."
Anh không thể tiết lộ thêm được nữa.
"Thật sự có liên quan đến thôn Vân sao?" Tô Vân Thieu hiểu việc anh nói úp mở như vậy có nghĩa là anh không thể tiết lộ thêm được nữa, cho nên cô cũng không hỏi cặn kẽ mà chỉ nói: "Em sẽ tìm cơ hội điều tra thôn Vân này."
Tô Vân Thiều lấy điện thoại gửi hình ảnh hoa văn mây lành trên người Vân Tiêu cho ba quỷ sai, cô muốn bọn họ tìm cơ hội nhìn xem trên người Trác Kinh Luân có hình giống như vậy không.
Thi thể của dì Hồng đã bị Đội đặc biệt lấy đi rồi Vương Thúy Hoa cũng được đại đội trinh sát chuyển giao cho Đội đặc biệt, Tô Vân Thiều hỏi Cao Nhiên cả hai chuyện này trong một lần.
Cao Nhiên chưa trả lời cô, có lẽ anh ấy đang ngủ, ba quỷ sai lướt điện thoại cả ngày lẫn đêm thì trả lời rất nhanh.
Nguyễn Mai: Tôi từng nhìn thấy trên người Trác Kinh Luân.
Tô Vân Thiều: Chỗ nào?
Nguyễn Mai: Lưng! Để tôi chụp cho đại nhân xeml Tô Van Thiều: Anh ta còn chưa tỉnh nữa hả?
Vân Khê: Buổi trưa có tỉnh lại nhưng chỉ nằm trên giường không ăn không uống, dì nói đau dài không bằng đau ngắn nên đã kể hết tất cả mọi chuyện có liên quan đến dì Hồng cộng với chuyện bà ta làm hại Trác Kinh Luân và mẹ ruột của anh ta cho anh ta nghe. Sau đó Trác Kinh Luân trốn trong phòng khóc rất lâu, hiện tại có lẽ đã ngủ rồi.
Cát Nguyệt: Tôi cảm thấy dì làm đúng lắm, nếu cứ để Trác Kinh Luân áy náy và tự trách vì sự hy sinh của dì Hồng thì không bằng nói hết chân tướng sự thật cho anh ta biết, cảm kích hay căm hận cứ lựa chọn luôn đi, tránh để vết thương bi vạch ra hết lần này đến lần khác, vậy thì đau đớn lắm.
Tô Vân Thiều: Vậy mọi người đã nói chuyện của Kinh Luân nhỏ cho anh ta nghe chưa?
Cát Nguyệt: Nói rồi, nhưng cùng một lúc mà nói ra nhiều chuyện như vậy, hiện tại tinh thần của anh ta không ổn định, không biết liệu có nghe nổi không đây, về sau có lẽ cần nhắc lại lần nữa.
Tô Vân Thiều: Còn bên chú Trác thì sao?
Vân Khê: Sáng sớm chú ấy đã liên hệ với bên đó rồi, họ nói sẽ nhanh chóng xử lý chuyện bên họ rồi sẽ qua đây làm đám tang và đưa Trác Kinh Luân đi.
Cát Nguyệt: Lúc gặp chuyện thì mặc kệ sự sống chết của con trai mình, xem như không có đứa con trai này. Đợi đến khi vợ chết, con trai khỏe rồi thì lại muốn đưa anh ta về, tôi khinh, thứ đàn ông tồi.
Nguyễn Mai: Tôi về rồi đây!
Nguyễn Mai: Đại nhân, tôi xác nhận lúc Trác Kinh Luân thay quần áo đã nhìn thấy hoa văn giống như vậy trên xương cánh bướm sau lưng anh ta, nhưng lần này tôi không nhìn thấy nó nữa, tôi nhờ Đào Yêu nhỏ cởi sạch quân áo của Trác Kinh Luân ra xem nhưng trên người anh ta quả thật không còn nữa.
Nguyễn Mai: Đại nhân, tôi cam đoan bản thân không nhìn lầm! Á á á á biết vậy tôi đã quay video lại rồi, hiện tại không mô tả chính xác được!
Tô Vân Thiều: Không sao cả, tôi biết rồi.
Tô Vân Thiều đưa tin nhắn của Nguyễn Mai cho Diêm Vương đọc: "Nếu như hoa văn này đại diện cho lời nguyền rủa, vậy hoa văn biến mắt có nghĩa là lời nguyền đã biến mắt."
Diêm Vương: "Đợi đi."
Quả thật Tô Vân Thiều vẫn phải đợi Cao Nhiên gửi tin tức của dì Hồng và Vương Thúy Hoa đến, bên cạnh đó...
Tô Vân Thiều: Nguyễn Mai, cô đến thành phố J một chuyến xem thử trên người mẹ của dì Hồng có hoa văn này không.
Nguyễn Mai: Đã biết, tôi lên duong ngay dayl
T6 Van Thieu: Di duong can than.
Nguyễn Mai: Tôi biết rồi!
Tô Vân Thiều: Chờ đã, mẹ của dì Hồng có đến đây nhận thi thể không? Lễ tang được tổ chức ở đâu thế?
Vân Khê: Không có nhận thi thể, lễ tang sẽ được cử hành sau khi thi thể hỏa táng xong và đưa về thành phố J, có thể sẽ tổ chức ở nước ngoài một lần nữa.
Mẹ của dì Hồng không đến nên Nguyễn Mai phải đến đó một chuyến.
Sau khi Tô Vân Thiều dặn dò Nguyễn Mai cần thận thì luôn nghĩ về chuyện lời nguyên. Cô yên lặng ngồi suy nghĩ, không nói chuyện. Diêm Vương qua bên kia mở cái túi tóm hai con trăn và bé nhân sâm đang ngủ Say ra.
Vân Tiêu bị nắm đuôi thì không dám phản kháng, Vân Đình vốn muốn chống lại anh ta nhưng lại không biết được căn nguyên của Diêm Vương nên cũng không dám làm bừa.
Lúc này hai anh em thật sự rất hâm mộ bé nhân sâm ngủ đến không biết trời trăng mây gió kia, có những lúc chúng cần lắm sự Vô tu này.
Diêm Vương: "Biến lớn hơn chút xem nào."
Vân Tiêu, Vân Đình nhìn sang Tô Vân Thiều, thấy Tô Vân Thiều gật đầu hai anh em mới biến về kích thước ban đầu, chúng cuộn tròn thân thể thành một đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận