Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1171:

Chương 1171:Chương 1171:
Chuong 1171:
Sau khi nhìn bóng lưng năm người và yêu quái rời đi hồi lâu, xác nhận họ sẽ không quay lại, Tô Vân Thiều cất Bút Phán Quan vào trong túi, kiếm Lôi Minh lại một lần nữa gác lên trên cổ Cố Trường Trạch.
"Bán đứng cả vật tổ, ông rất can đảm."
Đám yêu quái và quỷ sai đều mài dao soàn soạt, âm hiểm nhìn về phía Cố Trường Trạch, cân nhắc đống Bảo Khí và gạch trong tay, chuẩn bị nghe Tô Vân Thiều ra lệnh một tiếng thì đồng loạt xông lên.
Có Trường Trạch:I!I Kế hoạch không thành công, người hợp tác Abe Shota lại bỏ chạy, Linh Khí cứu mạng bị tịch thu, suy đi nghĩ lại, ông ta phát hiện ra mình đã không còn sự chuẩn bị gì nữa, vô cùng hoảng SỢ.
"Cô đừng giết tôi, chẳng lẽ cô không có gì muốn hỏi tôi sao?"
Tô Vân Thiều: "Vốn là cũng muốn hỏi, như khi biết ông bán đứng Rồng Đen thì không muốn nữa, cảm thấy giết ông càng quan trọng hơn.”
Nói làm là làm, kiếm Lôi Minh cắt xuống.
"Không, không, không!" Cố Trường Trạch nhắm mắt hét lớn,"Chẳng lẽ cô không muốn biết tôi luyện chế nhiều cương thi như vậy, huyết tế ra nhiều huyết thi ngàn năm như vậy là muốn làm gì sao?"
Tô Vân Thiều: "Không muốn."
Đào Yêu: "Tôi muốn biết."
Cố Trường Trạch nghe được câu này, nhưng chưa thấy được ai đang mở miệng, làm bộ không nghe thấy lời cự tuyệt của Tô Vân Thiều, tiếp tục lam bam một mình.
"Số lượng cương thi càng nhiều, cấp độ của cương thi sẽ càng cao, và càng có nhiều huyết thi ngàn năm thì càng có khả năng trở thành vua cương thi. Điều này giống như không thể có vua sói giữa hai hoặc ba con sói vậy, phải có một đàn sói mời tìm ra được vua SO "Nói xong chưa?" Tô Van Thiều lại muốn chém xuống.
"Chờ một chút" Cố Trường Trạch vội kêu lên,"Chẳng lẽ cô không muốn biết những con cương thi vừa bị cô đưa ra bên ngoài kia có ý đồ gì, gián tiếp phá hỏng kế hoạch của tôi sao?"
Tô Vân Thiều: "Không muốn."
Đào Yêu: "Tôi muốn biết."
Cố Trường Trạch vẫn như cũ không nhìn thấy đối tượng nói chuyện, tiếp tục lắm bẩm một mình không ngừng, như thể điều đó có thể làm giảm bớt căng thẳng sắp bị giết của ông ta.
"Tại trấn Bàn Thạch kia vốn dĩ có một con cương thi có thể trở thành vua cương thi, được nửa chừng thì đã bị cô phá hoại, những con cương thi tôi bố trí ở đây đều không thể trở thành vua cương thi, cho nên tôi mới dứt khoát huỷ diệt tất cả, thử xem có thể tạo ra vua cương thi từ một góc độ khác.”
Tô Vân Thiều không thể hiểu nổi: "Cho nên ông muốn dùng những đoạn tay chân bị đứt đó để chắp vá lại thành vua cương thị, sao có thể thành công được chứ?"
Thấy cô cuối cùng cũng đã trả lời, Cố Trường Trạch cảm thấy cái mạng nhỏ của mình đã tạm thời được bảo vệ, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
"Có gì không được? Cương thi vốn chính là thi thể đã chết, có thể dùng những đoạn tay chân bị gay đó thử chắp vá lại với nhau, lại có nhiều máu của những những thí sinh tài năng, giàu nguyên khí từ khắp các quốc gia để huyết tế như vậy, khả năng thành công rất lớn."
Cùng một cách làm, có thể trong tay người khác thì không thành công, nhưng từ trong tay Cố Trường Trạch thì quả thật không thể nói trước được.
Tô Vân Thiều không khỏi cảm thấy may mắn khi mình vô tình phá vỡ âm mưu này, nếu không, sẽ có rất nhiều thí sinh các nước khác tham gia vào Đại Hội Huyền môn quốc tế được tổ chức tại Hoa Hạ lần này sẽ phải bỏ mạng, Hoa Hạ sẽ bị chỉ trích hơn bao giờ hết.
"Ông cũng là người Hoa Hạ, vì sao lại bán đứng rồng, vì sao phải hiến máu nhiều người như vậy? Vì lý do gì mà đẩy quốc gia mình vào nguy nan?”
Cố Trường Trạch "À" một tiếng, ngắng đầu lên, gương mặt phủ đầy nếp nhăn và vết đồi mồi lộ ra vẻ nham hiểm.
"Đương nhiên là vì thay thế Thiên Đạo!”
Đám yêu quái và quỷ sai trách cứ: "Ông đang nói vớ vẫn cái gì đấy? Thiên Đạo còn có thể thay thế được sao?"
Tô Vân Thiều đã biết chuyện này nên không cảm thấy giật mình, cũng không thấy ngạc nhiên.
Thấy vậy, Cố Trường Trạch còn cho rằng Tô Van Thiều cũng có ý muốn giống ông ta, đôi mắt già nua đục ngau hiện ra tia sáng điên cuồng như thể gặp phải đồng loại.
"Cô cũng biết, đúng không? Hiện tại Thiên Đạo đã sớm không còn là Thiên Đạo công bằng công chính như trước kia nữa, Thiên Đạo đã bị thay đổi một lần rồi, vì cái gì mà chúng ta không thể tiến hành lần thay đổi thứ hai chứ?"
Ông ta muốn kéo Tô Vân Thiều về phe của mình, nhanh chóng kể lại kế hoạch của mình: "Hơn hai trăm năm qua, tôi đã thử nghiệm đủ loại phương pháp huyết tế, chỉ cần hiến tế tất cả sinh mạng trên thế gian, là tôi có thể thay thế được thứ Thiên Đạo ngu ngốc vô tích sự hiện tại!" Có Trường Trạch đã bị vòng tay bằng vàng trói lại như heo chờ làm thịt, nhưng vẫn không chịu nằm yên mà vặn vẹo, hoàn toàn không để ý rằng mỗi lần giãy giụa sẽ càng tạo ra nhiều vết thương trên người, ông ta đã phát điên rồi.
"Chỉ cần cô chia cho tôi một ít vận may và công đức, là có thể giúp tôi thay thế Thiên Đạo hiện tại cô giúp tôi đạt được thành công, tôi sẽ cho cô cả thế giới, cô sẽ có thể đứng trên hàng tỷ người, tất cả sự sống chết trên thế gian này đều nằm trong tay của cô, cô chính là chúa te của sinh mệnh, cô sẽ là vua của cả thế gian này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận