Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 835:

Chương 835:Chương 835:
Chương 835:
Lúc ấy, Rồng Đen mới lờ mờ hiểu ra vì sao các vị trưởng lão lại nhốt mình ở đây không cho ra ngoài, bởi vì nơi này có cắm che, tương đương với một thế giới nhỏ bí mật, một khi rời khỏi đây nó nhất định phải trải qua lôi kiếp, mà thời gian này yêu quái chết chủ yếu đều là do lôi kiếp cả.
Sau đó, tộc trưởng và các vị trưởng lão mới nhậm chức đã chôn vùi nơi này dưới lớp đất đá, Iang lặng chờ đợi thời cơ tới.
Nghe đến đó, Tô Vân Thiều thoáng thở nhẹ ra, cô còn tưởng rằng Cố Trạch đã nhốt Rồng Đen ở đây hơn một ngàn năm, vậy thì cô làm sao có cách đẩy ngã được lão yêu quái ngàn năm như Cố Trạch được chứ.
"Làm sao mà Cố Trạch tìm ra được tiền bói?"
"Hơn hai trăm năm trước, bỗng nhiên có người tới nơi này." Rồng Đen cũng không biết vì sao lại có người biết được nơi này, càng không biết đối phương vì sao lại có cách khống chế mình.
Rồng Đen giật giật móng vuốt, xieng xích trên móng vuốt phát ra ánh sáng màu đen lạnh lẽo,"Cái này gọi là xích khóa rồng, tôi không biết làm sao người nọ có được thứ này, nhưng kể từ khi bị khoá bằng thứ này, chỉ cần tôi sử dụng một chút thuật pháp sẽ bị cho là muốn chạy trốn, lập tức sẽ có sét và lửa đồng thời tân công tôi."
Còn cụ thể tấn công thế nào, tận mắt Tô Vân Thiều đã chứng kiến một lần rồi.
"Vi sao ông ta lại lấy sừng rồng của ngài?"
Rồng Đen: "Không chỉ là sừng rồng, mà máu rồng, vảy rồng, da rồng ông ta đều lấy hết, nếu không phải vì sợ lấy đi gân rồng sẽ khiến cho tôi chết, thì xem chừng con chuột cống chết tiệt kia còn muốn lấy cả tủy rồng và gân rồng của tôi đấy."
Vân Tiêu Vân Đình tức giận đến thất khiếu ( bảy cái lỗ trên người ) bốc khói, hận không thể lập tức lao ra ngoài đập chết lão chuột cống Cố Trạch đáng chết kial "Ngoại trừ sừng rồng, những thứ khác đều bởi vì năng lực to lớn của tộc rồng mà dần dan đều mọc trở lại sừng rồng của tôi ngưng tụ hơn ba trăm năm tu Vi mới mọc ra được, bây giờ muốn nó mọc lại cũng phải hao tổn bằng đấy năm tu vi." Rồng Đen thở dài nói,"Tôi không muốn lãng phí thời gian tu luyện để mọc sừng rồng ra cho ông ta dùng, ông ta sẽ hiến máu của yêu quái de ép tôi tăng tu vi, để tôi lớn mạnh, ai biết được ông ta mang sừng rồng của tôi đi đâu?"
Nó đã là con rồng cuối cùng trên đời này rồi.
Nó đã bị nhốt ở nơi này hơn một ngàn năm, cho nên Rồng Đen không biết được thế giới ngoài kia đã xuất hiện bao nhiêu đồ vật mới lạ, lỡ như con chuột cống kia cầm sừng rồng của nó đi làm chuyện ác thì chẳng thà đừng mọc sừng rồng nữa còn hơn.
Hai tay Tô Vân Thiều run lên, rất ít khi cô lại tức giận đến như vậy.
Vân Tiêu và Vân Đình cũng chú ý đến sự chấn động trên cơ thể, hai anh em vội ngang đầu lên nhìn, thấy trong đôi mắt đen láy của Tô Vân Thiều lộ ra biểu cảm như sắp giết người đến nơi, bọn nó lập tức an ủi cô.
Vân Tiêu: "Vân Vân đừng nóng giận, tức giận làm hại cơ thể thì lại đúng với ý của con chuột già chết tiệt kia rồi."
Vân Đình: "Vân Vân đừng giận, chờ đến khi ra ngoài chúng ta sẽ cùng nhau đánh cho con chuột già kia hồn bay phách tán mới thôi!."
Bách Hiểu Thử: "..." Con chuột già trêu chọc gì mấy người à? Không thể đổi cách gọi khác được sao?
"Đùi vàng, Cố Trạch đã mưu tính hơn hai trăm năm, nhất định ông ta còn rất nhiều thủ đoạn chưa thể hiện ra, cô đừng vì xúc động nhất thời mà phá hỏng cục diện, chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn!”
Đào Yêu quen biết Tô Vân Thiều đã gần nửa năm, đây là lần đầu tiên cậu nhóc thấy cô tức giận tới như vậy, đã hoàn toàn quên mắt phải quản lý biểu cảm của mình.
"Hành vi của Cố Trạch đúng là rất quá đáng, nhưng vì sao cô phải tức giận đến mức này?"
Nguyễn Mai hùng hùng ho ho nhảy ra: "Cậu còn phải hỏi sao? Rồng chính là tín ngưỡng của tộc Hoa Hạ chúng tôi, cậu nhìn xem con chuột già Cố Trạch kia đã làm gì với tín ngưỡng của chúng tôi hả?!"
Nếu phơi bày toàn bộ những chuyện Có Trạch đã làm với Rồng Đen lên trên mạng, đảm bảo ông ta sẽ bị con cháu tộc Hoa Hạ dùng nước miếng dìm cho chết đuối!
Rồng Đen được tộc Hoa Hạ tôn thờ: "..."
"Quả thật là tôi không thể nào đi ra ngoài, nhưng không phải loài rồng mà các người tôn thờ là rồng vàng năm móng sao? Tôi chỉ là Rồng Đen bốn móng."
Ngoại trừ việc cả hai đều là rồng, còn lại cái gì cũng khác nhau.
"Thì có làm sao?" Nguyễn Mai đau lòng mà nhìn Rồng Đen cả người toàn thương tích, nếu không phải sợ bị đánh, cô ấy thật sự rất muốn sờ lên thân rồng mấy lần,"Ngài đã là con rồng cuối cùng trên thế giới này rồi, ai còn quan tâm ngài là Rồng Vàng hay Rồng Đen chứ? Deu là rồng, là rồng là tốt rồi!"
Tô Vân Thiều vuốt mặt, điều chỉnh lại nét mặt có quá nhiều sát khí đã khiến mấy bé yêu quái sợ hãi.
"Đúng vậy, việc giết Cố Trạch còn phải bàn bạc kỹ hơn." Các bé yêu quái: "..."
Nhóm quỷ sai: "..."
Bách Hiểu Thử yếu ớt giơ móng vuốt lên: "Cục cưng, không phải là cô bị tức tới nóng đầu, quên mắt mình chính là người thay trời hành đạo rồi đấy chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận