Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1140:

Chương 1140:Chương 1140:
Chuong 1140:
"Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi?"
Có lẽ cảm nhận được cô không muốn nói nhiều, Abe Shota ngượng ngùng mỉm cười,"Có người muốn gặp cô."
Tô Vân Thiều:?
Shota Abe lây ra một mảnh giấy đã vẽ phù văn từ trước từ cổ tay áo kimono rộng của mình ra, đỗ ly nước do Tô Vân Thiều rót lên lá bùa, hai tay kết ấn, miệng lắm bẩm.
Rất mau, nước trên lá bùa và phù văn trên đó dao động, một con rái cá biển nhỏ đột nhiên xuất hiện. Vừa mới xuất hiện, con rái cá biển nhỏ đã nhìn Tô Vân Thiều chằm chằm, khoanh móng trước ngực, rồi quay đầu đi, từ chóp mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ.
Abe Shota nói: "Vào tháng 11, chúng tôi phát hiện ra dấu vết nguyên khí của một vị đạo sĩ không rõ danh tính xuất hiện trên lãnh thổ nước tôi, nhưng tới khi tôi chạy đến đó thì đã không thấy ai nữa."
Lông mày của Tô Vân Thiều giật giật, khi đó là lúc cô tham gia Đại hội Huyền môn trong nước, cô bị dịch chuyển đến nước R nhờ trận pháp truyền tống từ hang đá của Rồng Đen, con rái cá biển nhỏ này có lẽ chính là con rái cá biển mà cô đã làm quen kia. Cô không chủ động thừa nhận, chỉ lặng lẽ mà nhìn Abe Shota, chờ đợi những lời tiếp theo của cậu ta.
"Hiện tại, số lượng yêu quái đã rất ít, tôi muốn ký khế ước với con rái cá biển nhỏ này, nhưng nó luôn không chịu. Sau khi trao đổi với nhau, tôi mới phát hiện ra là nó đã chọn người khác, cho nên mới dẫn nó tới đây, để xem đến cuối cùng nó muốn ký khế ước với ai." Abe Shota duỗi tay ra xoa đầu rái cá biển nhỏ.
Rái cá biển nhỏ né tránh cánh tay của cậu ta, còn dùng đôi mắt nhỏ của mình nhìn cậu ta một cách đầy cảnh giác, chẳng cho Abe Shota một chút mặt mũi nào.
Abe Shota buông tay, cười khổ: "Cô xem, chính là như vậy.”
Dù biểu hiện của chàng thiếu niên này trông có vô hại đến đâu, Tô Vân Thiều cũng sẽ không buông lỏng cảnh giác.
Lúc trước cô đã vượt qua trận pháp dịch chuyển của tộc rồng để tới nước R, rồi lại thông qua quỷ môn của Diêm Vương để rời đi, nếu để người thiếu niên này phát hiện ra sự khác thường giữa hai người, rồi hướng mục tiêu về phía cô, mọi chuyện sẽ rắc rối hơn nhiều so với dự kiến.
Con rái cá biển nhỏ này cũng chỉ là vật bị lợi dụng thôi.
Người thiếu niên này hẳn là muốn lợi dụng nó để tìm được người nhập cảnh phi pháp vào đất nước của cậu ta. Vẻ mặt Tô Van Thieu thờ ơ: "Muộn như vậy mà cậu tìm tới đây, chính là vì muốn tìm người ký khế ước với nó sao?"
Abe Shota gật đầu: "Chỉ cần hai bên đều đồng ý."
Nghe vậy, rái cá nhỏ lặng lẽ quay mặt sang, dùng khóe quan sát phản ứng của Tô Vân Thiều.
Nó không để lộ ra nguyện vọng của mình, nhưng so sánh phản ứng của của nó lúc này với phản ứng né tránh cánh tay của Abe Shota lúc trước là hoàn toàn khác nhau, có thể thấy nó vẫn nghiêng về Tô Vân Thiều hơn.
Nhìn thấy phản ứng của rái cá biển nhỏ, Abe Shota lại mỉm cười: "Xem ra nó vẫn thích cô hơn." Giọng điệu của từ "vẫn" kia dường như đang ám chỉ điều gì đó.
Dựa vào những gì đã nói trước đó, rõ ràng Shota Abe đã dùng cách khác để đoán ra được Tô Vân Thiều chính là người nhập cảnh trái phép vào nước R, hơn nữa còn từng gặp qua con rái cá nhỏ kia, vì thế rái cá biển nhỏ mới cam tâm tình nguyện di theo cô.
Tô Vân Thiều không thể thừa nhận việc mình đã nhập cảnh trái phép vào nước R, cho dù đó chỉ là chuyện xảy ra ngoài ý muốn, nhưng nếu thẳng thắng từ chối trước mặt rái cá biển nhỏ, sợ là sẽ làm nó bị tổn thương.
"Tôi nghĩ là cậu không có được cái quyền này đâu?" Abe Shota :?
"Nếu tôi nhớ không lầm, rái cá biển là loài động vật được luật pháp quốc tế bảo vệ, không được phép chăn nuôi theo hình thức tư nhân." Tô Vân Thiều bình tĩnh mà móc di động ra, bắm số 110, ngón tay lơ đãng đặt trên nút nhấn gọi,"Tôi thật muốn hỏi cậu một chút, con rái cá biển này từ đâu mà ra?”
Nụ cười trên mặt Abe Shota cứng lại, trước nay cậu ta chưa từng gặp phải người không làm theo lẽ thường như thế.
Người trong Huyền môn không phải nên giải quyết vấn đề theo cách của Huyền môn hay sao? Sơ hở là muốn gọi 110 báo án là sao?
Cậu ta không chắc liệu Tô Vân Thiều để tay lên nút gọi là để báo cảnh sát hay chỉ để đe doa cậu ta, hoặc là đợi cậu ta nói xong chuyện của rái cá biển thì mới gọi thật.
Người thiếu niên hít một hơi sâu, lại nở nụ cười thân thiện lần nữa,"Đây là rái cá biển trong nước R của chúng tôi, cô xác định không quen nó hay sao?”
Tô Vân Thiều sẽ không dễ dàng rơi vào chiếc bẫy ngôn ngữ của cậu ta.
"Trên người rái cá biển không có ghi tên quốc gia chúng ở, làm sao tôi có thể xác định được có phải cậu trộm con rái cá này từ nơi khác đến hay không?"
Nụ cười của Abe Shota hoàn toàn vỡ vụn, con rái cá biển nhỏ này cũng không có năng lực gì đặc biệt, nếu không phải cần nó để xác nhận vài việc, cậu ta còn lâu mới dùng trăm phương nghìn kế để dỗ dành nó, càng đừng nói đến việc đi đến nước khác để bắt trộm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận