Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1024:

Chương 1024:Chương 1024:
Chương 1024:
Không bao lâu, đám yêu quái và quỷ sai đi điều tra tin tức đều đã quay trở lại.
Bách Hiểu Thử đã thu thập một phần mạng lưới tình báo và báo cáo lại một sự kiên với Tô Vân Thiều: "Thôn ở phía Nam được gọi là thôn Trường Thọ, thôn ở phía Tây Bắc gọi là Cố gia thôn, những người sống ở đây đều có gốc gác từ thôn Trường Thọ, bởi vì tên thôn cũ đã được thay đổi từ lúc họ còn ở trong thôn Trường Thọ, cho nên những người di cư mới tiếp tục sử dụng cái tên là Cố gia thôn ở đây, cũng không ai có ý kiến phản đối cả."
Chuyện đổi tên và di dời lần đầu tiên được xảy ra vào hai mươi ba năm trước, chính là sau khi Cố Trạch và cha của Tào Kỳ tới. Nói cụ thể hơn thì, chính là tháng thứ hai sau khi tục tế Thần Biển được đổi thành một tháng một lần.
Các bé trai, bé gái làm vật hiến tế ít nhất cũng phải từ ba tuổi trở lên, nếu như vậy thì trẻ em phải được gần bốn tuổi mới đạt yêu cầu tối thiểu.
Mỗi năm đều phải hiến một cặp nam nữ cho Thần Biển, điều này đối với đảo Trường Thọ vốn đã ít cư dân sinh sống mà nói chính là một gánh nặng rất lớn, giờ lại đổi thành một tháng một lần, chẳng khác nào chính là muốn mạng của mọi người.
Ngay từ lúc Cố gia thôn còn chưa sửa lại tên thành thôn Trường Thọ, tất cả thôn dân đều tập trung tại nhà trưởng thôn, yêu cầu trưởng thôn giải thích cho mọi người.
Còn cụ thể lúc đó họ đã nói những gì, thì những đàn em chuột của Bách Hiểu Thử nghe không rõ cũng không hiểu được hết, chỉ biết kết quả cuối cùng là một thôn được chia làm hai thôn, giữa hai thôn Trường Thọ và Cố gia cũng không qua lại với nhau nữa.
Bởi vì thôn ở phía Tây Bắc đã bỏ hoang rất nhiều năm, nên những cư dân ở bên Cố gia thôn này chọn những căn nhà còn tốt một chút, sau khi tu sửa qua loa, có thể ở được thì ở, còn những căn nhà khác không có ai động đến, những căn nhà chẳng có ai ở thì đều đổ nát hoang tàn cả.
Cho nên khi Kim Trường Không và Bách Hiểu Thử nhìn từ trên trời xuống mới cảm thấy nơi này thực sự đổ nát, nhìn không hề giống nơi có người ở.
Nếu không phải trong giờ cơm tối còn có ba căn nhà bốc khói nghi ngút, bọn họ thật sự không biết được nơi này có người ở.
Tô Vân Thiều: "Vậy người sống trong ba căn nhà đó là những nhà nào?”
Bách Hiểu Thử: "Hai gia đình còn lại tôi chưa điều tra kỹ càng, một trong ba nhà này có quan hệ huyết thống với trưởng thôn của thôn Trường Thọ, là quan hệ ky - chắt, đó cũng chính là gia đình cha mẹ của Ái Nhi."
Ái Nhi năm nay hai mươi tuổi, nếu như cả ba hộ gia đình ở đây được tách thôn từ hai mươi ba năm trước, đã không còn có quan hệ gì với thôn Trường Thọ, vậy vì sao Ái Nhi được sinh ra sau đó ba năm lại trở lại thôn Trường Thọ?
Từ tin tức Diêm Vương điều tra được, là Ái Nhi tự nguyện hầu hạ bên cạnh trưởng thôn, đến lời của cha mẹ ruột khuyên can cũng không chịu nghe.
Trong này hẳn là đã xảy ra chuyện gì.
"Có chuyện này càng thú vị hơn." Móng vuốt nhỏ của Bách Hiểu Thử gõ trên mục chuyên lưu giữ thông tin tình báo của máy tính bảng, đôi mắt đen láy trong đêm không trăng sáng đến kinh người, đống thịt mềm trên người anh ta cũng rung lên theo từng động tác của anh ta, kích thích đôi mắt của Tô Vân Thiều cũng không kiềm được mà dõi theo từng động tác của chuột hamster nhỏ.
Ngay sau đó, Tô Vân Thiều đã không còn thời gian để chú chuột lông xù kia hấp dẫn.
Bách Hiểu Thử nói: "Lúc trước có tổng cộng mười ba hộ gia đình đã đến đây cùng với cha mẹ của Ái Nhi, nhưng tới đây chưa được bao lâu, những người kia vì gặp phải chuyện ngoài ý muốn hoặc mắc bệnh mà chết, sau đó có bảy hộ đã chạy về thôn Trường Thọ. Càng kỳ lạ hơn là, những người trở về sau này đều tuân theo quy tắc của thôn Trường Thọ, quả thật không còn mắc bệnh tật hay gặp phải chuyện ngoài ý muốn nữa, họ vẫn còn sống cho đến bây giờ, trong số đó có cả bác gái đã nói chuyện với cha mẹ Ái Nhi hôm nay."
Đào Yêu đưa ra thuyết âm mưu: "Không phải là do người dân trong thôn Trường Thọ nghĩ cách lặng lẽ hại chết người chứ? Chỉ là vì ép bọn họ quay về?"
Nguyễn Mai bĩu môi: "Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Rời di thì chết, quay về thì bất tử luôn."
"Chuyện kỳ lạ nhất tôi còn chưa nói ra đâu." Bách Hiểu Thử cười lạnh,"Thôn này thật sự ăn thịt người, đúng theo nghĩa đen luôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận