Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1178:

Chương 1178:Chương 1178:
Chương 1178:
Thôi, không nghĩ về chuyện này nữa.
Sau đó cô nhìn xuống.
Sau khi ba người anh trai chết trên chiến trường, từ lúc chín tuổi, Vân de đã thức tỉnh ký ức và lên ngôi kế vị, sau khi lên ngôi, cô ấy thu phục tất cả yêu quái và ma quỷ mình gặp phải rồi sử dụng sức mạnh của chúng để cai trị Vân quốc và thống nhất các nước.
Tuy nhiên, sự xuất hiện của cô ấy đã làm xáo trộn sự cân bằng của thế giới và nhanh chóng thúc đẩy sự phát triển của thế giới.
Thiên đạo lo lắng rằng thế giới sẽ sụp đổ nhanh hơn nếu cứ tiếp tục như vậy, vì thế Thiên đạo đã yêu cầu Vân de chết ngay sau khi thống nhất các nước và bắt đầu kiếp sống tiếp theo.
Vân de cũng nhận ra cách thức hành động của mình không ổn.
Cô ấy cảm thấy là do bản thân đã tiếp xúc với Huyền Môn quá nhiều mới dẫn tới chuyện ngoài ý muốn như vậy, và nếu cô ấy muốn tìm một con đường mới để cứu thế giới, cô ấy không nên đầu thai thành một người có sức mạnh to lớn như vậy nữa mà nên đầu thai thành một người bình thường, một sinh linh bình thường, bởi vì loại sinh linh này chiếm phần lớn trên thế giới.
Cô ay sắp xếp xong mọi chuyện, đi đến cái chết một cách bình thản, quyết định kiếp sau làm một người thường không có ký ức cũng không thức tỉnh phần ký ức từ lúc Thiên đạo xuống trần gian.
Trước khi chết, Vân de lo lắng rằng một nửa còn lại của Thiên đạo sẽ thẳng tay hủy diệt thế giới vì đã một thời gian dài trôi qua mà vẫn chưa nhìn thấy kết quả, vì vậy cô ấy đã lấy phần ký ức này ra và niêm phong nó, sau đó đưa nó cho thị nữ trung thành nhất của cô ấy bảo quản.
Trên hộp gỗ có một cơ quan đặc biệt, bất luận kẻ nào không phải Vân Đề đầu thai hoặc không phải thần từ Thiên đạo xuống trần gian đều không thể mở ra.
Sự sắp xếp của Vân đế chẳng thể nói là không chu đáo được, nhưng đáng tiếc là do sự thông đồng giữa Cố Trường Trạch và Thiên đạo mà ở kiếp trước Tô Vân Thiều không được tiếp xúc với Huyền Môn từ sớm, hơn nữa sa mạc phía tây cũng đã trở thành một nơi nguy hiểm bởi vì Cố Trường Trạch luyện chế cương thi và huyết thi ngàn năm ở đây.
Đợi tới khi cô gặp được Diễm Vương và tiến hành phương án này dưới sự chỉ dẫn của Diêm Vương thì khoảng cách giữa cô với Cố Trường Trạch và Thiên đạo đã xa tới mức cô không thể đuổi kịp nữa rồi.
Tô Vân Thiều nhớ lại gần hết những ký ức của kiếp trước, nhưng chỉ tới lúc chết.
Xét về thời gian, đáng lẽ đây là kiếp cuối cùng của cô và sau khi chết cô nên trở về Thiên đạo, nhưng vì sao cô lại bắt đầu lại từ điểm xuất phát nhỉ?
Trước khi hồn phi phách tán, đúng là cô đã nói với Thiên Đạo câu nói kia: "Tôi dùng thân thể có công đức mười kiếp này để đánh cược với ông. Tôi muốn vận may, tôi muốn vận may để thay đổi kết cục bi thảm này!"
Khi đó, cô vẫn chưa có ký ức từ Thiên đạo xuống trần gian, cô chỉ là một người bình thường cố gắng thực hiện cuộc đấu tranh cuối cùng khi nhìn thấy thế giới sắp bị hủy diệt.
Sau đó... cô không còn nhớ gì nữa.
Cô không biết tại sao bản thân lại bắt đầu lại từ đầu, và cũng không biết tại sao giếng Luân Hồi và bút Phán Quan bị hỏng.
Chẳng lẽ... Tô Vân Thiệu nhìn Diêm Vương, không lễ là do anh ay?
Diêm Vương: ???
"Sao vậy? Em không lấy được ký ức của Vân đề sao?" Sao cô lại nhìn anh như thể chưa từng quen biết vậy?
"Em lấy được rồi." Tô Vân Thiều nhìn xung quanh và phát hiện tất cả đều là người, yêu, quỷ quái của mình, 6, và một cương thi nữa.
"Em phát hiện ra em là một nửa của Thiên đạo."
Sét trời màu tím thẫm bat ngờ xuất hiện, là cấp độ cao nhát. Tô Van Thiều tiện tay bắt lấy nó, tức giận gấp sét trời thành một con ech rồi ấn vào mông nó, con ếch sét trời màu tím thẫm lập tức nhảy ra ngoài.
Người, yêu ma, quỷ quái, cương thi: "..."
Diêm Vương nghe xong cũng ngớ người.
Sao tự nhiên cô vợ nhỏ của anh lại là Thiên Đạo đầu thai rồi?
"Vậy..."
"Vậy kiếp trước anh đã làm gì khiến em không thể tha thứ?" Tô Vân Thiệu hỏi.
Diêm Vương: "..."
Thân phận của vợ lớn như vậy, nói hay không nói cũng không có gì khác biệt cho lắm. Anh ay náy chớp mắt: "Anh đã làm địa phủ no tung."
Người, yêu ma, quỷ quái, cương thi: ”...” Hai người này thật sự không ai "ác" thua ai mà.
Tô Vân Thiều không nhịn được nữa, hít một hơi thật sâu.
Địa phủ đã tồn tại từ thuở khai thiên lập địa, là điểm đến cuối cùng của mọi sinh linh, tuy hiện nay địa phủ có sự phân chia tương ứng với các quốc gia nhưng dù sao cũng vẫn cùng một cõi.
Nếu địa phủ nổ tung, có nghĩa là tất cả sinh linh trên thế gian sẽ không còn trải qua luân hồi, chỉ có cái chết, không có sự sống mới và trần gian sẽ thật sự biến mắt. Trừ khi Thiên đạo có thể xây dựng một địa phủ khác.
"Anh, anh..." Là một Diêm Vương, sao anh ấy có thể làm ra chuyện như vậy?
Tô Vân Thiều muốn mắng anh, nhưng lại cảm thấy Diêm Vương làm như vậy có lẽ có liên quan đến sự đầu thai của hai người họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận