Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 498:

Chương 498:Chương 498:
Chương 498:
Cô gái lầm bằm trong miệng, nhìn thân thể vừa dài vừa to của trăn bạc lớn, cô ấy chỉ đành cởi áo mưa trên người ra che lên chỗ bị thương nặng nhất của nó.
"Tao sẽ giúp mày chữa trị, mày đừng nhúc nhích nhé, tao biết một con trăn lớn như mày nhất định là có linh tính, có thể cảm giác được tao không có ý xấu mà chỉ muốn cứu mày thôi, đúng không?”
Trăn bạc lớn cảm thấy chuyện này cứ quái quái kiểu gì ấy, con người này chẳng những không dùng lưỡi hái mà mình mang theo để đâm vào thân người nó mà ngược lại còn lấy rất nhiều thảo dược ở trong sọt ra, sau khi nhai nát thì nhổ ra đắp lên miệng vết thương cho nó.
Đì đùng! Bau trời đêm chợt sáng bừng lên vì tia chớp này, đây cũng là báo động cho việc tia sét độ kiếp cuối cùng sắp giáng xuống.
Trăn bạc lớn dùng hết sức lực cuối cùng của mình để ngắng đầu lên, sau đó đẩy cô gái đang giúp mình đắp thuốc đi.
Những năm gần đây, tốc độ hao hụt của linh khí trên thế gian quá nhanh, những yêu quái tu luyện nhờ linh khí như bọn nó đều nối gót nhau bỏ mạng ở kiếp hóa hình này, kẻ trước ngã xuống thì có kẻ sau lên thay, dù có đau thương cách mấy thì cũng không thể dừng lại. Thiên đạo thiên vị con người hơn, cho nên nếu yêu quái không thể hóa thành hình người thì chỉ có thể kẹt lại ở Bình Cảnh kỳ mãi mãi, đến khi hết tuổi thọ thì chết chứ không thể tu luyện tiếp, nhưng kiếp hóa hình quá khó khăn, những yêu quái có thể hóa hình thành công hiếm như voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.
Không biết từ khi nào, các yêu quái đều rỉ tai nhau một câu: Vi muốn tạo ra một thế giới thích hợp cho con người sinh sống hơn, Thiên đạo đã nâng cao độ khó khi muốn vượt kiếp hóa hình, nhằm mục đích diệt trừ sạch các yêu quái một cách công khai.
Thiên đạo muốn hôm nay mày chết thì mày làm gì còn có thể sống được đến ngày mai?
Trăn bạc lớn cảm thấy mình có chết cũng không sao, dù gì cũng đã sống lâu như vậy rồi, nhưng trước khi chết không thể làm liên lụy đến một con người vô tội được.
Nếu không chỉ sợ nó sẽ bị Thiên đạo - kẻ thiên vị con người - dùng sét đánh tới mức hồn bay phách lạc, thậm chí không thể có kiếp sau mắt.
Đúng là trăn bạc lớn có lòng tốt thật, nhưng một phần cũng là do nó muốn bảo vệ mình thôi, ai ngờ cô gái nọ lại nhào tới tiếp, sau đó tát một cái bốp lên đầu nó.
Trăn bạc lớn chẳng hiểu mô tê gì, có điều do vết thương quá nặng và mất máu quá nhiều cho nên nó lập tức hôn mê bắt tỉnh.
Trước khi mắt đi ý thức, nó phát hiện, rõ ràng tia sét cuối cùng đã tích cóp năng lượng rất lâu, nhưng lúc giáng xuống lại nhẹ như lông hồng, giống như chỉ tới cho đủ tụ thôi, xong thì cuốn gói đi về, thậm chí còn chưa đánh trúng cái gì cả.
Nó nghĩ: Xem ra các yêu quái nói không sai, Thiên đạo thật sự rất thiên vị con người.
Vì sao nó lại là trăn mà không phải là con người cơ chứ? Tuy cuộc đời của con người chỉ gói gọn trong vài chục năm ngắn ngủi, tuổi thọ có hơi ngắn thật, nhưng ít ra cũng không cần phải sống trong nơm nớp lo sợ thế này. Từ lúc chỉ là một con trăn bạc nhỏ xíu cho đến khi lớn thành một con trăn bạc lớn như bây giờ, nó đã từng bị con người đánh úp rất nhiều lần, một người bạn lúc bé vừa mới thảo luận với nó là chuột đồng ngon hơn hay ếch xanh ngon hơn, kết quả chỉ qua ba ngày nó đã bị con người bắt đi ăn sạch sẽ, chỉ chừa lại một đống xương vụn.
Con người sợ trăn, nhưng nó cũng sợ con người mà, đó là những kẻ dù ngoài miệng nói sợ trăn nhưng vẫn há mồm đớp thịt trăn như thường đó thôi.
Chờ khi trăn bạc lớn tỉnh lại, nó phát hiện mình đang được đặt trong một cái sọt thật lớn.
Nó men theo hoa văn trong sọt bò ra ngoài, đập vào mắt là những công cụ sinh hoạt và bàn ghế của con người, ngoài ra còn có cả cô gái trẻ tuổi với mái tóc dài được tết thành bím kia nữa.
Hôm nay trời nắng đẹp, hình như cô gái này là một thầy thuốc, trong nhà phơi thảo dược ở khắp mọi nơi, cho nên cả căn nhà đều được "ướp" một hương vị rất kỳ quái.
Nhìn thấy thân thể cao lớn quá mức của cô gái, trăn bạc lớn mới biết, thì ra không phải nó bị đặt vào một cái sot siêu to mà do nó đã thu nhỏ lại, sau đó bị cô gái để vào một cái sọt bình thường.
Vết thương trên người đã lành gần hết, nếu có thể thu nhỏ thì hẳn là nó đã vượt qua kiếp hóa hình rồi.
Nó biết, đã tới lúc mình nên rời đi.
"Mày tỉnh rồi à?" Nghe thấy tiếng động, cô gái quay đầu lại nhìn nó. Hôm nay cô ấy mặc một bộ váy màu xanh lam có hình hoa nhỏ li tỉ, lúc quay lưng lại với ánh mặt trời, cô ấy nhoẻn miệng cười làm lộ ra hai cái lúm đồng tiền trên má, nụ cười này am áp đến mức làm lòng nó xao xuyến không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận