Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 408:

Chương 408:Chương 408:
Chương 408:
Ba Tô: [ Tôi chỉ cảm thấy ông và bà ấy hẹn hò không bao lâu đã muốn kết hôn, quá nhanh. Lúc ấy tôi đã từng đề nghị với ông không cần gấp gáp, sau đó không phải ông cũng nghe theo lời nói của tôi sao? Chuẩn bị nhiều như vậy, vẫn không có cầu hôn. ]
Trước đó, Trác Nhiên trả lời rất nhanh. Nhưng đến đoạn này phải mất một đoạn thời gian rất lớn giống như là đang rối ram do dự, rốt cuộc là có nên nói hay không, đến cuối cùng muốn nói như thế nào.
Qua năm phút đồng hồ, cuối cùng Trác Nhiên cũng trả lời: [ Lúc ấy là bởi vì bà ấy mang thai nên tôi mới vội vã cầu hôn muốn cho bà ấy và đứa nhỏ một danh phận. ]
Ba Tô: [ Bà ấy đã tự tay xóa sạch đứa con của mình sao? ]
Trác Nhiên: [ Bà ấy không nói cho tôi một tiếng đã đi phá thai. Sau đó tôi đã chất vấn bà ấy, bà ấy nói là bởi vì khoảng thời gian đó bà ấy bị cảm rất nặng nên đã uống rất nhiều thuốc, còn đang uống thuốc Đông y điều trị thân thể và đứa bé kia cũng không tốt, không nói cho tôi biết vì không muốn tôi đau lòng. ]
Ba Tô: [ Hai người chỉ mới hẹn hò được hai tháng, vậy mà đã lên giường rồi sao? ]
Trác Nhiên: [Hai chúng tôi đi ra ngoài hẹn hò và hôm đó trời mưa to quan áo đều ướt đẫm. Tôi liền mang bà ấy trở về tiểu khu, trong bầu không khí đó, ông cũng biết nam nữ ở chung không phải đều làm chút chuyện như vậy sao? 】
Ba Tô: [ Vậy sau đó, chẳng phải hai người đã kết hôn rồi sao?]
Trác Nhiên: [ Tôi thích bà ấy. ]
Ba Tô: [ Ông thích bà ấy, vì sao còn muốn ngoại tình? ]
Trác Nhiên: [ Nhưng mà bà ấy không thích tôi, bà ấy tiếp cận tôi và cưới tôi chỉ muốn lấy tôi làm bàn đạp để tiến vào giới thượng lưu! Một người phụ nữ không quan tâm bạn ra ngoài muộn hay chơi bời điên cuồng như thế nào, ông cảm thấy tôi nên quan tâm không? ] Ba Tô: [ Không phải ông rất quan tâm sao? Đến mức dùng chuyện ngoại tình và tình nhân để kích thích bà ấy. ]
Trác Nhiên: 【 Ông không nói lời nào, chúng ta vẫn có thể làm anh emI!! ]
Ba Tô: [ Được rồi, tôi im lặng ông cứ tiếp tục! 】
Trác Nhiên: Í... ]
Lật xem đến đây, về sau lời nói của Trác Nhiên đều là châm chọc và oán giận. Cũng không cần thiết phải tiếp tục xem tiếp, ba Tô nhanh chóng lướt qua trực tiếp lướt đến trọng điểm.
Ba Tô: [ Tôi hỏi ông một chuyện, hãy thành thật trả lời tôi. ]
Trác Nhiên: [ Được. ] Ba Tô: [ Có phải Chu Hồng quen biết một số người kỳ lạ? ]
Trác Nhiên: [ Có ý gì? ]
Ba Tô: [ Tôi nhìn thấy nửa đêm bà ấy chôn đồ trong vườn hoa của nhà tôi. Khi đào ra thì thấy một mớ tóc bốc mùi, những rễ cây của đám hoa tươi đụng phải mớ tóc kia đã bị độc chết. ]
Trác Nhiên: [ 222 Không phải bà ấy thích ông sao?]
Ba Tô: [ Ông nói bậy bạ gì đó! ]
Trác Nhiên: [ Ò, là hướng về vị kia của nhà ông. Chẳng lẽ bà ấy đánh chủ ý nếu vợ của ông chết, bà ấy liền có thể thượng vị? Hahaha, quá buôn cười! 】
Ba Tô: [... ]
Trác Nhiên: [ Là anh em nhiều năm, tôi cũng không giấu ông. Đúng là Chu Hồng có chút kỳ quái. Thậm chí tôi còn hoài nghi bà ấy đã động tay động chân lên trên người của Kinh Luân, bằng không diện mạo của Kinh Luân làm sao sẽ càng ngày càng trở nên xa lạ? Hơn nữa, thái độ của bà ấy đối với Kinh Luân cũng rất kỳ quái, lúc thì tốt lúc thì xấu. ]
Trác Nhiên: [ Kinh Luân bị bệnh bà ấy sốt ruột ngủ không yên, cả đêm ngồi ở bên cạnh. Nếu nỗi điên lên thì sẽ nhốt Kinh Luân ở tầng hầm. ]
Trước khi biết hồn phách Trác Kinh Luân là do hai người ghép lại với nhau mà thành thì ba Tô cũng không rõ.
Sau khi biết chân tướng là có thể hiểu được vì sao Chu Hồng lại có phản ứng tâm thần phân liệt như vậy.
Đó là cơ thể của con trai ruột Chu Hồng, có một nửa hồn phách của con trai ruột cho nên thường xuyên sinh bệnh. Chu Hồng rất sốt ruột nhưng trong cơ thể kia còn có một nửa hồn phách của con riêng chồng và tình nhân. Tự nhiên là không có biện pháp tốt hơn.
Ba Tô: [ Nếu Chu Hồng có bạn như vậy, có thể hỏa hoạn năm đó còn có chỗ nào chưa điều tra ra không? 】
Trác Nhiên: [ Ý của ông là bà ay có khả năng nhờ những người trong huyền môn ra tay? ]
Ba Tô: [ Tôi vốn cũng không tin những thứ này nhưng tôi đã đem mái tóc kia giao cho người có chuyên môn xem qua thì họ nói là phía trên vừa có âm khí, vừa có thi độc, là đồ vật không dễ dàng kiếm được. Tôi nhìn không thấy âm khí, nhưng thi độc thực sự tồn tại. ]
Ba Tô: [ Tôi có thể mang Kinh Luân đến gặp đại sư để nhìn xem không? ]
Trác Nhiên: [ Có thể nhìn ra không? ]
Ba Tô: [ Thử xem. ]
Trác Nhiên: [ Vậy làm phiền ông! ]
Ba Tô tắt màn hình: "Vân Vân, ba định nói chuyện của Kinh Luân cho ông ấy biết, dù sao đó cũng là hai đứa con trai của ông ấy, bị người ta đối xử như vậy, người làm cha có quyền được biết."
"Mặt khác, ba cũng muốn biết trải qua chuyện như vậy. Ông ấy có còn hy vọng gì với Chu Hồng không, chuyện này có quan hệ đến chuyện tiếp theo phải dùng phương pháp gì để đối phó Chu Hồng, cùng với việc có nên đối phó Trác Nhiên không."
Từ lập trường của ba Tô mà nói, ông phải suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Hai đứa cháu trai bị người tách ra và khâu lại với nhau như những con búp bê bằng vải vụn và người anh em tốt của mình thì bị chơi đùa như đứa ngốc mà vẫn còn thích người phụ nữ có tâm địa như rắn rết, cũng không biết bộ mat that cua ba ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận