Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 688:

Chương 688:Chương 688:
Chương 688:
Sau khi đóng quỷ môn lại, Diêm Vương trở lại điện Diêm Vương, giao hai thứ mới lấy được cho Hắc Vô Thường.
"Dùng quỷ môn để tới núi Thanh Sơn, đừng để người khác phát hiện, đừng gây thêm phiền phức cho Vân Thiều, nếu không thì số lượng công việc của tôi trong vòng mười năm tới... Cậu biết rồi đáy!"
Hắc Vô Thường: III
"Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"
Hắc Vô Thường nhận lấy đồ rồi vội vàng chạy đi, như thể anh ta sợ nhiệm vụ này sẽ bị gia hạn thời gian vậy.
Đó chính là công việc trong vòng mười năm của Diêm Vương đấy, nếu thật sự dồn hết lên đầu anh ta thì sẽ mệt chết quỷ mắt, tuyệt đối không được!
Mặc dù anh ta có tham vọng, nhưng có thể trở thành cánh tay phải thứ hai dưới trướng Diêm Vương là đã tốt lắm rồi, nên để một con quỷ khác có khả năng hơn ngồi lên ngai vàng của Diêm Vương thôi, như Bạch Vô Thường chẳng hạn, cái tên bình thường thì gọi mình là anh em tốt, khi có việc lại đầy mình lên hứng đạn.
Hừ, một ngày nào đó anh ta sẽ phải trả giá cho món nợ ngày hôm nay!
Khi đã không còn thấy bóng dáng của Hắc Vô Thường nữa, Diêm Vương mới vươn tay vỗ vỗ vào người Bạch Vô Thường: "Lại bắt nạt cậu ta rồi."
"Người nào có thể làm việc được thì cứ đẩy việc cho người đó, đây chẳng phải là nguyên tắc làm quỷ mà ngài đã dạy cho tôi sao?" Bạch Vô Thường đối mặt với một ông chủ độc đoán, lạnh lùng, quanh năm áp bức cấp dưới mà coi như không có gì, anh ta bình tính thu dọn đóng tài liệu mà Hắc Vô Thường làm đổ, tuỳ tiện lấy ra một bản,"Được rồi, thời gian nghỉ ngơi đã hết, chúng ta tiếp tục làm việc thôi."
Diễm Vương: "...' A, lại một ngày nữa tôi muốn trốn việc để đi tìm cô vô nhỏ. Phía bên kia, Tô Van Thiều đang nằm trên giường của khách sạn, cô đã đợi mấy phút rồi nhưng chưa thấy Diêm Vương trả lời, đột nhiên cô lại thấy lo lắng, bình thường Diêm Vương luôn trả lời cô rất nhanh.
Tô Vân Thiều: [ ? Anh vẫn ổn chứ? ]
Sau khi nhận được tin nhắn, Diêm Vương vội vàng ném tài liệu trong tay, anh không thèm ngang đầu lên mà nói với Bạch Vô Thường: "Bạch Vô Thường, dừng lại nhé, tôi đi dỗ vợ đã."
Sau đó, anh công khai trốn việc.
Sắc mặt của Bạch Vô Thường trở nên âm trầm, nhìn Diêm Vương trở về phòng ngủ,"Cạch" một tiếng, anh ta bẻ gãy chiếc bút trong tay.
Anh ta vốn đã phải gác hết công việc de tới điện Diêm Vương - nơi ở riêng của Diêm Vương, không ngờ ngài ấy lại trốn việc như thé, nếu sớm biết như vậy thì chẳng thà anh ta nhận nhiệm vụ giao đồ cho Diêm Vương phu nhân rồi trốn đi dạo còn hơn.
Động vật xã hội như Bạch Vô Thường luôn muốn có được sự hài lòng từ Diễm Vương mà lúc nào cũng vắt kiệt sức lao động của người khác, hôm nay anh ta lại thất bại rồi, bây giờ buộc phải ở lại giúp Diễm Vương dọn dẹp mc hỗn độn này.
Diêm Vương: [ Không can lo, anh vẫn on. ]
Diêm Vương: 【 Anh không tiện tới Thanh Sơn, nên chỉ đi tới phòng của em lấy đồ thôi, việc còn lại anh sẽ nhờ Hắc Vô Thường đi giao đồ cho em. ]
Diêm Vương: [ Đi đường bình thường sẽ hơi lâu một chút, em gửi địa chỉ cho cậu ta đi. ]
Tô Vân Thiều: [ Được rồi. }
Sau khi gửi vị trí cho Hắc Vô Thường xong, Tô Vân Thiều đột nhiên nhận ra một điều, cô chưa bao giờ gửi vị trí của mình cho Diêm Vương, sao anh vẫn có thể lập tức tìm tới chỗ cô được?
Tô Vân Thiều: [ Em chưa bao giờ gửi vị trí cho nanh, nhưng dường như anh lúc nào cũng có thể tìm thấy em một cách chính xác? } Diêm Vương: 【 Vì trên người của em có ấn Diêm Vương. 】
Tô Vân Thiều: [À. ]
Tô Vân Thiều: [ Không có ấn Diêm Vương trên người, vậy khi làm việc ở địa phủ không phải anh sẽ gặp rất nhiều bất tiện hay sao? ]
Diêm Vương: [ Không sao, chỉ là một số công việc nhàm chán thô, Bạch Vô Thường thỉnh thoảng không đợi nổi anh quay về ký tên thậm chí còn tự bắt chước chữ ký của anh luôn. 】
Tô Vân Thiều: [... Nếu như vậy, không khéo anh ta lại soán mất ngôi của anh mất, nếu không anh ta đúng là nhân viên tốt hiếm có. } Diêm Vương: [ Tại sao phải soán ngôi? Nếu cậu ta muốn vị trí đó thì chỉ cần nói với anh một câu, anh sẽ nhường vị trí đó cho cậu ta luôn. 】
Tô Vân Thiều: [ Nhận lấy vị trí bị người khác từ bỏ chắc chắn sẽ không vui bằng có được do mình tranh đoạt, phải không? ]
Diêm Vương: [ Có lý đấy! ]
Tô Vân Thiều: [ Tại sao anh lại không muốn làm Diêm Vương nữa? }
Diêm Vương: Í Công việc nhiều, không có lương, anh phải giải quyết công việc của địa phủ 24/24 giờ, vì phải giữ sự cân bằng cho ba giới, vậy làm Diễm Vương có ích lợi gì? Anh chỉ muốn làm người chồng bé nhỏ của em, từ nay em sẽ phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, còn anh thì chỉ cần xinh đẹp là được, em thấy sao? ]
Tô Vân Thiều bắt đầu tưởng tượng đến cảnh đó, nghĩ một lúc thấy như vậy cũng rất tốt!
Vì vậy, cô trịnh trọng gõ ra bốn chữ: [ Giao dịch thành công. ]
Diêm Vương: Í Giao dịch thành công! ]
Kiếp này, anh nhất định sẽ thực hiện được nguyện vọng mà kiếp trước không có thời gian thực hiện!
Một tiếng sau, Hắc Vô Thường gõ cửa phòng của Tô Vân Thiều, đưa đồ xong anh ta cúi đầu vội vàng chạy đi, Tô Vân Thiều chỉ kịp nhìn bóng lưng của anh ta. Tô Van Thiều còn chẳng kịp nói một câu "Làm việc vất vả rồi", vì vậy cô chỉ đành gửi tin nhắn cho Diêm Vương, nhờ Diêm Vương chuyển lời cảm ơn đến Hắc Vô Thường giúp mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận