Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 370:

Chương 370:Chương 370:
Chương 370:
Diêm Vương còn đang chờ cô nói chuyện, lúc nhìn thấy cô đã ngủ mát rồi, anh ta không khỏi bật CƯỜI.
Anh ta nhẹ nhàng bế Tô Vân Thiều lên, rất cần thận mà đặt cô lên giường, đắp chăn đàng hoàng, rồi nghiêng người ngồi ở mép giường, dùng khăn lông nhẹ nhàng lau di hơi am trong mỗi sợi tóc của cô.
Cơ thể con người có giới hạn, cho dù cô còn trẻ nhưng anh không được phép chạm vào cô quá nhiều, nếu không thì sao cơ thể kiếp trước của Tô Vân Thiều mới ba mươi tuổi đã sụp đổ, không thể chịu nổi qua cuộc đại chien kia?
Ánh mắt của Diêm Vương am trầm, dường như đang nhìn vào Tô Vân Thiều trước mắt, lại tựa như đang nhớ lại ký ức nào đó, con ngươi không có tiêu cự, trên khuôn mặt anh ta nhuốm vẻ bi thương.
Mỗi một ngày sau khi được tái sinh, anh ta đều lo lắng sẽ dẫm vào vết xe đổ trong kiếp trước.
May mà cuộc đánh cược giữa Tô Vân Thiều và Thiên Đạo vẫn còn tiếp tục, mà lúc này không biết vì sao Thiên Đạo lại giống như đang thiên vị cho Tô Vân Thiều, nếu không những tên Quỷ Vương và Quỷ Vương dự bị kiếp trước bị Tô Vân Thiều đánh bại sao còn chưa tranh thủ giết chết cô khi cô còn chưa kịp trưởng thành.
Cảm giác giống như vì kiếp trước Tô Vân Thiều không có cha mẹ yêu thương, kiếp này đã trở thành đứa con gái ruột mà Thiên Đạo phải trăm cay ngàn đắng mới tìm được, cho nên đã buff thêm vận may và sức mạnh cho cô, như thể sợ con gái nhà mình bị người ta bắt nạt vậy.
Diêm Vương ngồi ở mép giường, nhìn gương mặt ngủ say của Tô Vân Thiều, nhìn một mạch máy tiếng đồng hồ, cho đến khi Bạch Vô Thường điên cuồng gọi video tới, anh ta mới chịu quay trở lại địa phủ để tăng ca.
Trong góc, Cát Nguyệt nhìn đống ảnh mình chụp được mà khóc không ra nước mắt. "Trừ bỏ tắm ảnh đầu tiên, vì sao những tắm còn lại đều mờ căm thế này? Tấm đầu tiên chỉ chụp được góc mặt của Diêm Vương thôi, sao mà được? Chỉ chụp một góc mặt đâu thể thể hiện được hết sự đẹp trai của Diêm Vương đây?"
Nguyễn Mai khuyên: "Có một tắm ảnh là được rồi."
"Cô nên thấy đủ đi!" Vân Khê là con quỷ duy nhất mới bị Diêm Vương liếc mắt một cái đã sợ run cầm cập chứ đừng nói tới chuyện một mặt lén chụp trộm Diêm Vương, mặt khác lại ghép đôi Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần như Cát Nguyệt, cô ấy còn chẳng dám nghĩ tới nữa, được không?
Lòng Cát Nguyệt rất đau, CP của cô ấy đã cất cánh bay thẳng đi rồi
Sáng sớm hôm sau, Tô Vân Thiều tỉnh lại nửa mơ nửa tỉnh mà chớp mắt.
Tiếng mưa rơi tí tách tí tách ngoài cửa số nhắc nhở cô hôm nay không ra ngoài chạy bộ buổi sáng được.
Tối hôm qua ngủ muộn quá, khiến cơ thể trở nên lười biếng, cô không tới phòng tập thể hình, mà ngồi thiền ở trong phòng, sau khi nguyên khí trong cơ thể vận chuyển mấy vòng thì đã thoải mái hơn.
Xong việc, Tô Vân Thiều đi kiểm tra di động và đọc tin nhắn tối qua Diêm Vương gửi tới.
Thời gian sinh ra và tử vong của Cát Nguyệt không sai, vẫn là ngày âm, tháng âm, năm âm, còn cha mẹ Cát Nguyệt chỉ có ngày giờ sinh ra, có nghĩa là hai ông bà vẫn còn ở trên nhân gian.
Biết bọn họ còn sống thì mọi chuyện dễ giải quyết hơn nhiều.
Tô Vân Thiều chia sẻ họ tên, ngày sinh của bọn họ cho Cao Nhiên, nhờ anh ta giúp mình điều tra.
Làm xong tất cả mọi chuyện, cô vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, vừa ra khỏi cửa phòng đã thấy Tô Y Y đang đứng chờ trước cửa.
"Chào buổi sáng." Tô Y Y dựa nửa người lên người cô, cả người cô ấy mềm mại tựa như không xương, giọng nói nhỏ nhẹ làm nũng với cô, Chị, chị cõng em xuống dưới được không?"
Tô Vân Thiều chú ý tới đôi mắt hơi sưng lên của Tô Y Y, hẳn là do tối hôm qua cô ấy đã khóc quá nhiều, nghĩ như vậy cô không thể từ chối, đành ngồi xuống,"Lên đi."
"Hi hì..." Tô Y Y bò lên, đôi tay mảnh mai quàng qua cổ Tô Vân Thieu, hai chân gắt gao vòng qua eo của Tô Vân Thiệu,"Chị, em có nặng không?”
"Không nặng." Tô Vân Thiều ước lượng, tính sơ qua, Em cao 1m62, nặng chưa tới 45 kg, vẫn tính là gây."
"Nếu em cởi hết thì chỉ có 44 kg thôi." Tô Y Y tự hào mà nói," [rong lớp không có máy học sinh nữ gây như em đâu."
Tô Vân Thiều cõng Tô Y Y nặng 44 kg chân vẫn bước vững vàng, không hề run rẫy, vững vàng đến mức khiến Tô Y Y không cảm giác được mình đang được cõng, thoải mái hơn nhiều so với lúc Phó Diệp cõng cô ấy.
Tô Y Y nghĩ nghĩ gì đó, sau đó lấy di động ra, cố gắng kéo rộng khoảng cách, chụp một bức ảnh Tô Vân Thiều đang cõng mình, còn cô ấy thì giơ biểu tượng chữ V với ống kính, rồi đăng bức ảnh đó lên vòng bạn bè: Í Nếu chị gái tôi mà là con trai, thì các cậu không có cửa! Đâu! Nhé! ]
Tô Vân Thiều không có ngăn cản Tô Y Y chụp ảnh, tới cầu thang cũng không buông Tô Y Y xuống, vững vàng mà bước xuống tầng, đến khi bước tới bàn ăn mới thả Tô Y Y xuống.
Ba mẹ Tô nhìn mà ngây người, dì Hồng và Trác Kinh Luân cũng ngơ ngác.
Thấy Tô Vân Thiều không bị đỏ mặt, thở dốc, câu hỏi "Van Vân không mệt sao?” của mẹ Tô không nói ra khỏi miệng được, bà dùng khóe mắt liếc xéo ba Tô, như là đang hỏi: Anh nhìn cô gái anh, rồi tự nhìn lại mình đi!
Ba Tô đã không còn trẻ: "..."
Khi yêu đương lúc còn trẻ, nền tảng tốt, lại thích vận động, cơ thể mạnh khỏe, cõng hay bế bạn gái cũng rất nhẹ nhàng, giờ ba Tô đã lớn tuổi hơn một chút, vì công việc làm ăn buôn bán và các hoạt động xã giao mà không còn thời gian tập thể dục thể thao nữa, đương nhiên không thể cõng vợ được vững chắc như xưa nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận