Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 456:

Chương 456:Chương 456:
Chuong 456:
Sáng sớm hôm sau, lúc Tô Vân Thiều thức dậy đánh răng rửa mặt, ba quỷ sai báo cáo lại tiến trình phổ cập khoa học cho mẹ Tô tối hôm qua cho cô.
Nguyễn Mai: "Tôi thấy sắc mặt của dì không tốt lắm, hẳn là rất khó để tiếp nhận."
Vân Khê: "Cho dù là ai, khi biết người chị em thân thiết với mình hơn ba mươi năm là người hai mặt như vậy, ai có thể lập tức tiếp nhận được đây?”
Cát Nguyệt: "Người trong nhà đều đã biết hết rồi, có thể đưa bọn Đào Yêu quay về chưa? Đại nhân cũng đỡ phải ngày nào cũng chạy qua chạy lại giữa chung cư và bên này."
Đúng vậy.
Để bọn nó ở lại chung cư mỗi ngày không thể ra ngoài, thì chẳng thà cho chúng nó về bên này ở, sau này còn có thể chăm sóc lẫn nhau.
Trong miệng Tô Vân Thiều đều là bọt kem đánh răng, cô không thể nói gì, chỉ gật gật gật đầu.
Cô luôn luôn là người thức dậy sớm nhất trong nhà, hôm nay lúc xuống tầng cô bất ngờ gặp được Trác Kinh Luân.
"Chào buổi sáng anh họ Trác."
"Chào buổi sáng Vân Vân." Hai mắt Trác Kinh Luân thâm quằng, tinh thần không được tốt lắm, hình như thức cả đêm để đọc luận văn, trao đổi chuyện liên quan đến dự án với giáo sư và bạn học ở nước ngoài.
Tô Vân Thiều: "Luận văn của anh còn chưa làm xong sao?”
"Còn sớm mà." Trác Kinh Luân tự pha cho mình một ly cà phê đen để tỉnh táo hơn,Vân Vân uống không?"
"Em không uống thứ đó." Tô Vân Thiều xua xua tay,"Em đi chạy bộ buổi sáng trước đây."
Trác Kinh Luân: "Được, gặp lại sau."
Tô Vân Thiều đi thẳng ra cửa, cho dù có chạy đi xa rồi cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của dì Hồng luôn dính chặt lên người mình. Chac, nên giải quyết chuyện này sớm thôi.
Một tiếng sau, đến giờ ăn sáng của nhà họ Tô, nhưng bầu không khí trong nhà lại kỳ quái hơn bao giờ hết.
Tô Vân Thiều không muốn lại thể hiện tình chị em và tình cảm gia đình một lần nữa trước mắt dì Hồng, mẹ Tô mới biết được tính cách thật của bạn thân, tâm trạng rất phức tạp, những người khác cũng không nói lời nào, trên bàn ăn chỉ có tiếng chén đũa va chạm vào nhau.
Tô Y Y gọi hệ thống ở trong đầu: Thống, cậu có biết là chuyện gì đang xảy ra không? ]
Hệ thống: [ Tối hôm qua mẹ cô đã biết hết chuyện rồi. 】 Tô Y Y: "..." Thảo nào.
Sau bữa sáng yên lặng và kỳ lạ, Tô Vân Thiều cùng Tô Y Y vội vã ra ngoài, Trác Kinh Luân trở về phòng, ba Tô cũng lủi thủi đi theo.
Trong phòng khách chỉ còn lại mẹ Tô và dì Hồng, dì Hồng lau miệng, lạnh lùng nói: "Cậu đã biết rồi à?"
Mẹ Tô khẽ "Ừ" một tiếng.
Dì Hồng: "Cậu không định đuổi tớ đi À2"
"Cậu đã sắp chết rồi..."
"Tô Từ Văn kể lại như thế sao?" Dì Hồng chán ghét chậc lưỡi một tiếng, "Đi ra vườn hoa đi."
Hai người di chuyển đến một góc trống trong vườn, đối diện hướng phòng khách và phòng ăn, có thể nhìn thấy Trác Kinh Luân ra vào phòng, sợ anh ta có thể nghe thấy cuộc đối thoại của hai người. Di Hồng: "Tớ chỉ cứu con trai của mình thôi, sẽ không chết đâu." "Lời này của cậu chỉ có thể lừa được chồng tớ mà thôi." Mẹ Tô thở dài,"Chắc chắn là cậu muốn cứu Kinh Luân nhỏ, nhưng còn Kinh Luân, cậu cũng muốn cứu sao? Nếu không cậu đã không dẫn nó về gặp mẹ cậu, cậu còn muốn dùng nhiều của hồi môn như vậy để gả nó cho Vân Vân, cậu đã chuẩn bị hậu sự hết rồi." Đây chính là điểm không tốt khi họ đã quen nhau hơn ba mươi năm, chút suy nghĩ nhỏ nhất cũng sẽ bị người kia nhận ra. Nhưng tới giờ phút này, dì Hồng mới phát hiện ra có được một người hiểu được tâm tư tình cảm của mình, có thể cùng tâm sự trò chuyện lại là một chuyện đáng mừng đến thế nào.
"Oản Oản, đối với chuyện của con gái cậu, tớ sẽ không xin lỗi, bởi vì cho dù chuyện đó có xảy ra một lần nữa, tớ vẫn sẽ chọn làm như vậy, vì con trai, tớ chưa từng thấy hối hận."
Mẹ Tô: "Tớ đã suy nghĩ cả đêm, nếu tớ là cậu, tớ có thể làm như vậy hay không? Không có đáp án, quá khó lựa chọn.”
Đừng nói tráo đổi con gái của bạn thân mình, cho dù là tráo đổi con gái của một người xa lạ, lẽ nào bà ta lại không cảm thấy áy náy chút nào sao? Nhưng nếu không làm như vậy, con trai của bà ta cũng không thể sống tiếp được.
Đẩy sự lựa chọn ấy cho một người mẹ, thật sự quá tàn nhẫn, làm như thế nào cũng là sai, làm như thế nào cũng không thể yên lòng được, phải áy náy hết nửa đời người.
Mẹ Tô có thể hiểu, nhưng không có cách nào tha thứ được, bởi người bị tráo đổi con gái là bà ấy, nhưng bà ấy vẫn cảm thấy có chút khó khăn khi quyết định có đuổi người mẹ vĩ đại sẵn sàng hy sinh cả tính mạng vì con trai mình ra khỏi nhà hay không.
Trằn trọc cả đêm, mẹ Tô đi đến kết luận: "Chu Hồng, cậu thương con trai mình, bày mưu tính kế cũng vì nó, nhưng tớ cũng thương con gái mình, không đành lòng để con gái tớ nhìn thấy cậu trong cái nhà này, nên cậu di đi."
Trước khi làm giao dịch với ba Tô, dì Hồng đã chuẩn bị tâm lý trước rồi: "Tớ đã thu dọn hành lý xong rồi, lát nữa sẽ đi."
Những gì đã xảy ra trong phòng khách và trong vườn hoa đã được quỷ sai gửi tin nhắn báo lại cho Tô Vân Thiều, sau khi đọc được cô thấy khá ngạc nhiên.
Tô Y Y lại không cảm thấy có gì lạ,"Đó là bởi vì mẹ muốn giữ lại ấn tượng tốt nhất cho chị thôi, chị còn chưa được nhìn thấy dáng vẻ dung giữ như cọp cái của mẹ khi véo lỗ tai của anh trai mà mắng đâu.” "Suyt..." Ba Tô đang lái xe vội vàng ngăn cô ay lại,"Y Y, đó là do mẹ con thương cho roi cho vọt thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận