Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 340:

Chương 340:Chương 340:
Chương 340:
".. Tôi rất muốn nói với em rằng, đó là bởi tôi đã tích lũy đầy đủ vận xui rồi, nhưng lý do này còn chẳng thể thuyết phục nỗi chính bản thân mình nữa."
Vai diễn đó thực sự rất dễ dàng thu hút người hâm mộ, không cần phải sử dụng đến người mới, vậy mà lại để cho một diễn viên tuyến mười tám như anh ta diễn, bản thân anh ta cũng cảm thấy thật kỳ lạ.
Chỉ là không ai buộc anh ta phải sử dụng quy tắc ngầm, không đưa yêu cầu nào kỳ lạ, trong lòng có hoài nghi đến mấy cũng đành thôi.
"Để tôi nói cho anh biết một chuyện này nhé." Tô Vân Thiều ngồi xuống ghé đá, phát hiện trên trán ba người bọn họ đều toàn là mồ hôi, cô giơ tay lên, khoa tay múa chân trên không trung một lát.
Sau đó, nhiệt độ trong đình đều hạ xuống một cách thần kỳ, giống như có người bật điều hoà máy lạnh vậy, nhưng đã bỏ qua quá trình từ từ hạ nhiệt độ mà trực tiếp chuyển từ nhiệt độ cao sang nhiệt độ dễ chịu nhất.
Tư Đồ Viễn bị chiêu thức này của cô dọa sợ.
Anh ta thường học thuộc lời thoại ở đây một mình, biết rõ nhiệt độ ở nơi này, nên lúc này mới nhờ người quản lý lấy sáu chiếc quạt nhỏ tới để quạt, vậy mà Tô Vân Thiều chỉ cần khoa tay múa chân vài cái là mát rồi sao?
".. Hàn, hàn băng chưởng sao?"
"Phụt-' Ba người nhịn không được mà bật cười.
Tư Đồ Viễn nhận ra mình đã nói ra lời ngốc nghéch rồi, người đàn ông hơn ba mươi tuổi đỏ bừng tai, vội vàng sửa sang lại long bào.
Ngọc Bạch Y xua xua tay, ý bảo Tư Đồ Viễn đừng để ý,"Vân Thiều là người trong Huyền môn, có thể bắt quỷ hàng yêu, chiêu này chỉ được coi là mưa phun mà thôi."
Tư Đồ Viễn: ?
Cậu đang nói gì vậy?
Chuyện Tô Vân Thiều là người trong Huyền môn, so với chuyện cô biết hàn băng chưởng, càng khiến anh ta kinh ngạc và khó hiểu.
Tô Vân Thiều: "Những chuyện này đều không quan trọng."
Tư Đồ Viễn: ?
Không không không, tôi cảm thấy cái này rất quan trọng!
Tô Vân Thieu tiếp tục nói những gì cô muốn nói trước đó: "Tôi đã tính qua sinh thần bát tự của anh, anh sinh ra vào giờ Sửu đúng không? Sinh vào rạng sáng, từ một giờ đến ba giờ, đó là thời điểm xấu nhất trong ngày."
"Khoan đãi!" Khuôn mặt của Tư Đồ Viễn tràn đây sự bối rối, anh ta thật sự không hiểu Tô Vân Thiều đang nói gì, "Tôi sinh giờ Mẹo, sáu giờ sáng, lúc mặt trời vừa mọc." Tô Van Thiều: 22?I
Cô báo lại ngày sinh của Tư Đồ Viễn mà mình đã tìm thấy được ở trên mạng,"Có phải là ngày này không?"
Tư Đồ Viễn gật đầu: "Ngày, tháng, năm thì không sai."
Tô Vân Thiều phát hiện ra rằng sự thật rất khác so với những gì cô ấy mong đợi, nguyên nhân bị đảo ngược, mọi thứ đều khác biệt.
Ngọc Bạch Y và Bách Tinh Thần đều chú ý tới sắc mặt của cô: "Vân Thiều?"
"Tớ nhìn thấy trên đỉnh đầu của Tư Đồ Viễn có vận xui dày đặc, còn cho rằng anh ấy sinh ra vào khung giờ xấu trong ngày, nhưng sự thật lại khác hoàn toàn." Lời này của Tô Van Thiều khiến cả ba người họ đều có dự cảm không lành, sắc mặt của họ không thể không trầm xuống.
Quả nhiên, Tô Vân Thiều trầm mặt nói: "Giờ Mẹo là khung giờ tốt nhất trong ngày, là thời gian mặt trời mọc, khí tím tới từ phương Đông ( điềm báo may mắn ), không nên xui xẻo như vậy."
Tư Đồ Viễn nghe không hiểu gì,"Ý em là sao?"
Tô Vân Thiều sắp xếp lại từ ngữ, cố gắng để Tư Đồ Viễn dễ tiếp thu sự thật này,"Dựa theo vận xui mà anh gặp phải từ nhỏ, anh vốn phải sinh vào giờ Sửu trong ngày, mà giờ anh lại nói mình sinh vào giờ Mẹo..."
Nói đến đây, Tô Vân Thiều tạm dừng lại một lát, cho Tư Đồ Viễn thời gian để suy nghĩ và tiếp thu.
Không ngại chuyện chưa đủ rối rắm, Ngọc Bạch Y nghĩ tới một khả năng đáng kinh ngạc: "Chẳng lẽ anh bị người ta bế nhằm?" Theo bản năng, cậu ta đưa mắt nhìn về phía Tô Vân Thiều.
Cô thiên kim bị người ta bế nhằm - Tô Vân Thiều: "..."
Bách Tinh Thần há hốc miệng, bát ngờ phát hiện ra rằng điều này có thể rất phù hợp với tình hình hiện tại của Tư Đồ Viễn.
"Không, không thể nào?" Tư Đồ Viễn sửng sốt, trước nay anh ta chưa từng nghĩ tới việc mình có thể không phải là con ruột của cha mẹ mình. Tô Van Thiều hối hận vì đã cho họ thời gian suy nghĩ, một hơi nói cho xong nội dung còn lại: "Đứa trẻ được sinh ra vào giờ Mẹo nếu gặp vận may có thể hấp thu được khí tím, sẽ gặp dữ hóa lành, cả đời suôn sẻ. Nếu không hấp thu được khí tím, anh ta cũng sẽ khá thuận lợi, không thể là người xui xẻo đến mức độ này được."
Tư Đồ Viễn bị Ngọc Bạch Y làm cho mất tập trung,"Chẳng lẽ tôi thật sự bị người ta bế nhằm rồi sao?"
Tô Vân Thiều: "..."
"Sao có thể có nhiều trường hợp bế nhằm con như thế? Từ nhỏ đến lớn anh phải kiểm tra sức khoẻ rất nhiều lần, nếu nhóm máu của anh không hợp, người thân đã phát hiện ra từ lâu rồi."
Tư Đồ Viễn cảm thấy cô nói rất có lý, không có khả năng mình bị bế nhằm được, nhưng anh ta lại nghe thấy Bách Tinh Thần nói: "Vân Thiều, không phải cậu và em gái cậu có nhóm máu giống nhau à, cho nên mười bảy năm qua mới không có ai đi điều tra đó?"
Ngọc Bạch Y chỉ biết Tô Vân Thiều và Tô Y Y là bị bế nhằm nhà, chứ không biết chuyện nhóm máu của hai người giống nhau, vừa nghe Bách Tinh Thần nói như vậy cậu ta cũng khiếp sợ y chang Tư Đồ Viễn.
Tư Đồ Viễn theo bản năng hỏi một câu: "Vậy làm sao mọi người phát hiện ra?”
Hỏi xong anh ta mới nhận ra đây là việc riêng của nhà họ Tô, không tiện nói cho người ngoài biết, nên anh ta vội vàng xua tay: "Không cần phải nói ra đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận