Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 790:

Chương 790:Chương 790:
Chương 790:
Tào Kì: Rõ
Cùng lúc đó, Bách Hiểu Thử bỗng cảm thấy ớn lạnh khắp người, cảm giác giống như bị một con rắn thâm độc, nham hiểm chú ý vậy.
Anh ta ngậm một miếng rau trong miệng, ngắng đầu nhìn quanh, lại phát hiện hai con rắn con duy nhất có mặt ở hiện trường đang được Tô Vân Thiều lén lút cho ăn cái gì đó.
Con rắn bạc thì ngoan ngoãn ăn thịt nhúng nước sốt hải sản, còn con rắn vàng dù đã cay đến mức mắt đỏ cả lên, lệ chảy ròng ròng nhưng vẫn há miệng thật to chờ ăn, chẳng hiểu sao một con rắn mà lại thích ăn cay đến vậy nữa.
Anh ta và hai con rắn con kia không thù không oán, khả năng bị nhắm đến là không cao.
Vậy le nào là một trong những kẻ từng bị anh ta bán thông tin nên định ra tay xử lý anh ta? Mà, anh ta bán nhiều quá nên nhất thời không nghĩ ra được là ai, đúng là phiền phức mà.
Thôi kệ, kiểu gì cũng phải ôm lấy đùi vàng trước đãi
Bách Hiểu Thử nói: "Tô Vân Thiều, chúng ta kết bạn Wechat đi.”
"Được." Tô Vân Thiều dùng một tay che camera, tay kia nhanh chóng mở khóa màn hình, bật giao diện quét mã QR để thêm bạn bè.
Sau đó lại gửi một tin nhắn: Ấn đường của anh đang tối lắm, nguy hiểm, nhớ cần thận.
Gửi xong tin nhắn, Tô Vân Thiều bỏ điện thoại xuống như chưa hề có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ăn lâu.
Mà Bách Hiểu Thử ngồi phía đối diện cũng không để lộ bắt cứ cảm xúc lạ thường nào, chỉ nói: "Tôi nhớ hình như trong tủ lạnh còn lòng vịt tươi, rượu Dương Mai ủ từ năm ngoái cũng còn, cô có muốn nếm thử không?"
Tô Vân Thiều: "Lòng vịt thì được nhưng rượu thì thôi, tôi chưa đủ tuổi."
Anh ta vẫy tay gọi một người phục vụ tới: “Tới phòng làm việc của tôi lấy khay lòng vịt ra đây, thêm cả mấy khúc đuôi heo kho nữa."
Trong lúc bọn họ ngồi đây ăn uống hăng say, những người khác cũng lần lượt nhận được điện thoại, thoáng chốc đã đoán được vì sao lại thay đổi quy tắc.
Mấy người Tuệ Tâm chỉ cảm thấy có điện thoại thì sẽ thuận tiện liên lạc với nhau hơn, nhưng Lạc Tầm Lục lại khẽ thở dài, tâm trạng càng thêm tồi tệ.
Hai tiếng sau, sau khi ăn uống no say, Tô Vân Thiều ung dung, chằm chậm dạo bước về khách sạn.
Cô còn chưa đi đến cửa đã bị Khúc Vu Hoa và Lạc Tầm Lục đang đứng chờ nhìn thấy. Hai người họ nhanh chóng sải bước lại gần, lại bất chợt ngửi thấy mùi lầu nồng nặc bám trên người Tô Vân Thiều.
Lúc ấy, hai người họ đều vô cùng sửng sốt.
Khúc Vu Hoa: "Tôi giãi nắng chạy qua chạy lại khắp nơi tìm hiểu tin tức, còn cô thì lại thoải mái ngồi trong phòng điều hòa ăn lầu hả, cô quá đáng lắm đó! Sao không dắt tôi theo với chứ?!"
Lạc Tầm Lục: ".." Ý chính là đây à?I
Mùi lẫu trên người Tô Vân Thiều khiến Khúc Vu Hoa phát thèm, nhưng lại không thể rủ Tô Vân Thiều đi ăn lau thêm một lần nữa được, thế là cô ấy bèn đề nghị trưa nay hãy ăn đồ nướng.
Ban nãy, lúc ở quán lầu, Tô Vân Thiều đã đút phần lớn đồ ăn cho Vân Tiêu và Vân Đình, còn mình chỉ ăn lửng dạ, vậy nên cũng không phản đối lời đề nghị này.
Nhưng ba quỷ sai ra ngoài thăm dò tình hình của cô vẫn chưa trở lại, cô đành bảo Khúc Vu Hoa và Lạc Tầm Lục đi trước tìm một quán nướng thích hợp, còn bọn cô lát nữa sẽ đến sau.
Trước khi tách ra, ba người đã kết bạn Wechat với nhau, dù có hơi muộn.
Để tiện trao đổi, Khúc Vu Hoa đã bao nguyên một căn phòng riêng rồi cùng Lạc Tầm Lục gọi hết những món bán chạy của quán.
Đợi tới khi đồ ăn đã được bưng lên, Tô Vân Thiều và quỷ sai cũng gặp lại nhau, sau đó dựa theo định vị mà hai người kia gửi tới để tìm đến quán.
Sau khi dán bùa yên tĩnh, ba người bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện.
Khúc Vu Hoa: “Tôi tìm được hai người từng nhìn thấy Bách Quỷ Dạ Hành, là một cặp tình nhân. Hơn nửa đêm, lúc đang ân ái ngoài ban công, bọn họ đã vô tình bắt gặp rất nhiều con quỷ với những cách chết kỳ quái xuất hiện, chuyện này suýt nữa đã để lại bóng ma tâm lý trong lòng bọn họ. Ngoài ra, thời gian họ nhìn thấy quỷ chỉ tầm vài phút, sau đó thì không thấy gì nữa."
Lạc Tầm Lục: "Em cũng gặp được một cặp phụ huynh, mấy tháng trước, con gái của bọn họ nói đã nhìn thấy Bách Quỷ Dạ Hành, nhưng vì ba mẹ không có khả năng nhìn thấy ma quỷ nên không tin lời cô con gái, mãi đến khi con gái gặp chuyện không may qua đời thì hai người mới muộn màng phát hiện rất có thể là do quỷ hồn quấy phá, đồng thời cũng rất hối hận vì đã không tin lời con mình, không chịu dẫn con gái tới chùa thờ cúng.”
Tô Vân Thiều hỏi tên và ngày tháng năm sinh của cô con gái rồi đối chiếu với những gì mà cô biết. Lúc đang định nói thông tin mà cô có được từ chỗ Bách Hiểu Thử thì bát ngờ nhận được điện thoại của Tuệ Tâm.
Tuệ Tâm: "Iô đạo hữu, có muốn hợp tác không?"
Tô Vân Thiều: "Được."
Mười phút sau, cả sáu người đã tụ họp đông đủ trong phòng ăn ở nhà hàng, Tô Vân Thiều bắt đầu kể về cậu bé nhìn thấy Bách Quỷ Dạ Hành sớm nhất, Khúc Vu Hoa và Lạc Tầm Lục cũng bổ sung thêm tin tức mà các cô ấy điều tra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận