Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 184:

Chương 184:Chương 184:
Chương 184:
Những người ở xung quanh đó đều đồng ý phá dỡ, chỉ còn lại mỗi căn nhà rách nát của cô ấy, nhưng như vậy thì làm sao có thể giải phóng khu vực này được?
Không thể thương lượng được việc phá dỡ nhà với cô ấy, đồng nghĩa với việc kế hoạch phá dỡ của những gia đình khác cũng theo đó mà bị mắc lại, việc này liên lụy tới lợi ích của phần đông mọi người.
Không cần nhà đầu tư tìm cách thì đã có người suy nghĩ nên khuyên nhủ cô ấy như thế nào. Lời ngon tiếng ngọt, thậm chí dọa nạt, uy hiếp hay dụ dỗ cũng đều đã sử dụng nhưng cô ấy đều không đồng ý.
Khu này vắng vẻ, cũng là chỗ ở của đủ hạng người, thấy phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp, trong nhà lại không có đàn ông, chỉ có một bà mẹ chồng lớn tuổi, thế là nổi lên tâm tư xấu xa.
Cô ấy không còn mặt mũi nào để gặp lại chồng, mặc bộ đồ đỏ, treo cổ lên trần nhà tự tử.
Mẹ chồng mặt ngoài đồng ý phá dỡ, chờ tới ngày công trường khởi công, thắp hương cúng bái, bà ấy mặc đồ tang, kéo theo quan tài, gào khóc ngay tại hiện trường.
Nhà đầu tư làm sao có thể để cho một bà già lớn tuổi quấy phá công trình trọng yếu của mình được? Bọn họ không thèm nghe đã gọi người đuổi bà ấy đi. Bà cụ đi đứng không tiện, kiên trì muốn đòi công đạo cho con dâu của mình, muốn nhà đầu tư lôi những tên đã làm chuyện xấu xa này ra trước công chúng. Đôi bên xô đầy lẫn nhau, bà cụ chẳng may qua đời.
Ngày đầu tiên khởi công, lại còn ngay vào lúc cúng bái xảy ra chết người, đây chẳng phải điềm tốt. Quả nhiên, không bao lâu sau, công trường bắt đầu xảy ra chuyện, nơi này biến thành một tòa nhà bỏ hoang không ai dám động vào, trì hoãn tới giờ cũng đã may năm.
Cũng không biết Vương tổng bị lợi ích làm mù mắt hay ỷ vào việc sau lưng có người có thể bố trí trận pháp Thái Cực Âm Dương, ông ta dùng một cái giá rẻ mua lại tòa nhà bỏ hoang này rồi bắt đầu xây dựng lại.
Ngọc Bạch Y nói: "Người hại chết mẹ chồng nàng dâu nhà đó không biết là do nhà đầu tư tìm tới hay vốn dĩ là lưu manh ở khu đó nữa, lúc bọn tớ điều tra thì đã không còn ai biết chuyện."
Ba của Lôi Sơ Mạn cũng làm bát động sản, đồng thời cũng gặp không ít gia đình không chịu di dời, nhưng xưa nay bọn họ chưa từng dùng thủ đoạn bản thỉu như Vậy.
"Cùng là con gái, tớ đồng tình với cảnh ngộ bi thảm mà cô ấy gặp phải, nhưng không đồng tình việc cô ấy gặp phải chuyện như vậy thì lập tức tự sát. Cô ấy không cân nhắc bản thân còn có một người mẹ chồng lớn tuổi cần được chăm sóc, cùng với nỗi đau mắt đi con cái của cha mẹ mình sao?"
Triệu Tình Họa thắc mắc: "Vậy người chồng kia đâu?"
Tần Giản nói: "Sau khi mẹ chồng chết, cảnh sát đi tìm con trai bà ấy, tuy nhiên vẫn không tìm được tung tích, khoản tiền bồi thường cho việc phá dỡ nhà đều đưa cho con gái của bà ấy."
Vợ bị cưỡng hiếp phải tự vẫn, mẹ đi cầu xin giải oan không may chết đi, một ngôi nhà đang êm đẹp cứ thề ly tán.
Nếu người đàn ông kia còn sống, chắc chắn sẽ không để yên như thế được. Mấy năm nay không nghe thấy chút động tĩnh nào, đoán chừng là trong thời gian ra ngoài làm việc đã gặp phải bắt trắc gì đó mà chết rồi.
Suy đoán này khá hợp lý, nhưng vẫn chỉ là suy đoán mà thôi.
Tô Vân Thiều muốn xem ảnh chụp của mẹ chồng và con dâu để nhìn tướng mạo bọn họ, một người xem cung Tử Tức, một người xem cung Phu Thê, cả hai kết hợp lại ra kết luận: "Chưa chết."
"Chưa chết!" Đám bạn nhỏ đều không tin nổi.
Tần Giản nói: "Cho dù anh ta trời sinh máu lạnh, không để ý tới cái chết của vợ và mẹ, không muốn đòi lại công lý, nhưng vợ anh ta bị cưỡng hiếp, thế mà anh ta không quan tâm chút nào sao?"
Hứa Đôn nói: "Cho dù anh ta không để ý tới những chuyện này, vậy ngay cả số tiền bồi thường lớn và cả căn nhà cũng chẳng thèm quan tâm sao?”
Sau khi phía Bắc thành phố được phá dỡ đã phát triển nhanh chóng, giá nhà ở càng lúc càng tăng, tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với trước khi phá dỡ.
Tô Vân Thiều lại hỏi xin Tần Sóc ngày sinh tháng đẻ và ảnh chụp mới nhất của người đàn ông đó, cô kinh ngạc phát hiện: "Người này chết rồi."
Đám bạn: 222
Một đám ngơ cả người chính là từ phù hợp nhất để hình dung trạng thái của bọn họ lúc này.
Tần Giản phản ứng lại nhanh nhất: "Nói cách khác, người chồng thực sự của cô ấy, con trai thực sự của bà mẹ chồng không phải là người trên tắm thẻ căn cước này ư?"
Bách Tinh Thần đã nhận ra sự thật an sâu trong đó: "Có thế nói chính xác hơn là, hẳn là có người đã thay thế thân phận của người chồng. Nếu nói như vậy thì có thể hiểu được nguyên nhân tại sao anh ta không xuất hiện."
Nếu như anh ấy làm loạn lên sẽ bị phát hiện ra chuyện sử dụng căn cước công dân giả.
Đám người có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới đằng sau chuyện này còn có ẩn tình như vậy, cả đám đều ngay lập tức hóa thân thành thám tử lừng danh tra rõ ràng chân tướng.
Nhưng mà...
Tô Vân Thiều muốn quỳ với não bộ thần kỳ của bọn họ luôn: "Tướng mạo của một người sẽ xảy ra biến hóa theo sự tăng trưởng của tuổi tác, ảnh chụp chỉ có thể chụp người đó ở một khoảnh khắc, khi đó tướng mạo chỉ có thể phản ánh được những việc đã xảy ra trong quá khứ, hoặc có khả năng báo trước tương lai trong một khoảng thời gian ngắn."
"Ảnh chụp của mẹ chồng và cô con dâu là từ mấy năm trước, lúc đó con trai và chồng của bọn họ còn chưa chết, hình mà đội phó Tần cho tớ cũng không mới, không nhìn ra người trong ảnh đã chết, việc người đã chết rồi là thông qua suy đoán khi xem ngày sinh tháng đẻ của họ."
Đám bạn nhỏ: "..."
Trần Tinh Nguyên ho khan hai tiếng, làm bộ như không nhìn thấy sự lúng túng của mọi người lúc này: “Cho nên sự thật là khi phát sinh chuyện này thì người chồng chưa chết, còn sau đó thì đã chết rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận