Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1203:

Chương 1203:Chương 1203:
Chuong 1203:
Vì không có đủ thông tin nên lúc giải thích về quy tắc thi đấu, Hằng Bình chỉ nói giản lược, đồng thời tiếp tục áp dụng cách chấm điểm ở vòng bán kết: Đánh giá dựa trên sự cống hiến cho đội ngũ.
Lần này có tổng cộng sáu đội tham gia thi đấu, dựa theo thành tích của vòng bán kết để xếp hạng thì đầu tiên là Hoa Hạ, sau đó tới nước F, nước D, nước Y, nước T và cuối cùng là nước R. Bấy giờ, ba mươi thí sinh dự thi đã nhận lấy camera và microphone của riêng mình, sau khi lắp đặt xong thiết bị thì lần lượt leo lên xe.
Điều đáng chú ý là nữ đội trưởng nước R lập tức bước tới phia sau Abe Shota.
Tuy tên đội trưởng trên danh sách thi đấu không thay đổi, nhưng tất cả mọi người đều biết Abe Shota mới là đội trưởng thật sự của nước R.
Nước R cách Hoa Hạ tầm bốn đội, Abe Shota lại cố ý ngả người ra trước, vẫy tay chào hỏi Tô Vân Thiều vô cùng nhiệt tình dù giữa hai người còn có bốn đội trưởng khác nữa: "Vân Thiều ơi, trong trận thi đấu hôm nay mong cô nương tay với bọn tôi nhé."
Tô Vân Thiều: "Abe nói vậy là đang cho rằng Hoa Hạ chúng tôi sẽ dễ dàng giành được vị trí thứ nhất, hay là mấy người chưa chiến đã thua, quyết định thủ vững ngai vàng thứ sáu của mình?" Nói là thứ sáu, nhưng thật chất lại là thứ nhất đếm ngược từ dưới lên, hơn nữa cô còn dùng từ ngai vàng nên tính sỉ nhục càng nặng nề hơn.
Nếu không phải phòng phát sóng trực tiếp của Đại hội tranh tài của giới Huyền môn cấp quốc tế không cho phép khán giả bình luận thì đám Tô Y Y thật sự rất muốn spam "Quê quá hai ơi!" "Quê là quê là quê chúng mình quê nhiều!" để chế nhạo Abe Shota một trận mát.
Ngày thường Tô Vân Thiều không hay chửi xéo người khác, nhưng một khi đã mở miệng thì không ai cản phá nỗi.
Abe Shota bị cô xỏ xiên đến đầu óc quay cuồng, trình tiếng Hoa Hạ của cậu ta chỉ ở mức có thể nói chuyện hàng ngày thôi, chứ còn chưa cao siêu đến độ có thể nghe hiểu hết câu nói kia, nhưng ít nhất cũng hiểu được một phần, cộng thêm bầu không khí ở hiện trường cũng như sắc mặt của mọi người xung quanh, không nghĩ cũng biết những lời đó chắc chắn chẳng tốt lành gì.
Cậu thiếu niên cau mày, trên mặt thoáng lộ vẻ âu sầu, có vẻ như đang cảm thấy rất đau lòng.
"Tại sao Vân Thiều lúc nào cũng đối xử ôn hòa với người khác, còn với tôi thì lại... 2?” Cậu ta nghiêng đầu, lắng tai nghe phiên dịch viên giải thích, sau đó mới nói tiếp: " Ho hững như vậy? Không phải Hoa Hạ mấy người có câu gì mà "Yêu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu" sao?"
Một bài "Quan Thư” hay như vậy lại bị cậu ta đọc thành bằng trắc loạn hết cả lên, đang yên đang lành, dấu hỏi lại đọc thành dấu sắc, làm học sinh cấp ba như Tô Vân Thiều nghe mà rau thúi ruột luôn á.
"Nhắc nhở thân thiện một câu ha, không hiểu thơ ca thì đừng có dùng linh tinh." Chỉ tổ bại lộ vốn hiểu biết hữu hạn của cậu thôi.
Nghĩ đến tình hữu nghị giữa hai nước, cô âm thầm nuốt nửa câu Sau vào bụng, đỡ làm bẽ mặt Abe Shota trước mặt các khán giả và thí sinh của các nước khác.
"Câu đó không phải dùng để bày tỏ khi muốn theo đuổi con gái hả?” Abe Shota hoang mang hỏi phiên dịch viên: "Chẳng lẽ tôi nhớ lộn sao?"
Phiên dịch viên là người Hoa Hạ, tất nhiên biết ý Tô Vân Thiều là gì, cũng đoán ra được những lời bỏ dở phía sau của cô nên cảm thấy lúng túng lắm, chỉ có thể nhỏ giọng giải thích: "Không nhớ lộn, có điều phát âm hơi sai."
Abe Shota không quan tâm đến chuyện phát âm có đúng hay không: "Tiếng Hoa Hạ là ngôn ngữ khó học nhất trên thế giới, chẳng ngôn ngữ nào sánh ngang được cả, tôi thì mới học chưa được một năm, phát âm không đúng cũng là chuyện bình thường, sau này tôi sẽ chăm chỉ luyện tập nhiều hơn."
Người nước ngoài mà có thể nói được tiếng Hoa Hạ lưu loát như vậy chỉ trong một năm chứng tỏ thiên phú về ngôn ngữ khá là cao, cũng bỏ rất nhiều công sức học tập.
Nhóm Tô Y Y biết khả năng cao Abe Shota chịu học tiếng Hoa Hạ là vì có mục đích riêng, nhưng vẫn không kiềm được mà sinh ra thiện cảm.
Thêm cả gương mặt non choẹt như thiếu niên và khí chất ngây thơ, trong sáng vô cùng này của cậu ta, thật đúng là điểm cộng lớn!
"Tôi nghe đồn có rất nhiều người học tiếng Hoa Hạ sẽ tìm một người khác giới làm bạn, sau đó mỗi ngày trò chuyện qua lại, dần dà tự nhiên sẽ giỏi, điều này có thật không?" Hai mắt Abe Shota cong thành vang trăng, chân thành nhìn Tô Vân Thiều, như an chứa hàm ý gì đó.
"Nếu chỉ muốn học giỏi một thứ tiếng, tôi nghĩ vẫn nên bỏ tiền mời giáo viên ngoại ngữ về dạy thì sẽ tốt hơn là lừa gạt tình cảm của một cô gái chỉ để tiết kiệm chút bạc lẻ đó." Tô Vân Thiều mỉm cười trả lời bằng giọng điệu của một nhân viên chăm sóc khách hàng.
Ai nghe hiểu cũng đều bật cười.
Ngay cả phiên dịch viên của Abe Shota cũng không nhịn được mà cong khoé miệng.
Có một điều hay nhất là: Những lời Abe Shota vừa nói là đang ám chỉ bản thân có ý với Tô Vân Thiều, muốn kết giao với cô, nhưng cô lại thẳng thừng quy kết rằng ý định này của Abe Shota đúng là tệ lậu, tất cả chỉ vì muốn tiết kiệm tiền mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận