Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1308: Đời Trước Của Vân - Cảnh

Chương 1308: Đời Trước Của Vân - CảnhChương 1308: Đời Trước Của Vân - Cảnh
Chương 1308: Đời Trước Của Vân - Cảnh
Việc sinh con hay không là quyền tự do của phụ nữ và phải do chính họ quyết định, chứ không phải là trách nhiệm của họ và phải bị người khác áp đặt, bản thân việc lựa chọn không sinh con lại càng không nên bị người khác thường xuyên thúc giục và chỉ trích.
Tô Vân Thiều nghĩ: "Tôi thậm chí còn không muốn một người đàn ông để xây dựng gia đình thì sao sinh con được chứ? Sinh sản vô tính hả?"
Nếu như Tô Vân Thiều có thể làm được việc trái với khoa học tự nhiên này thì chắc toàn bộ những người phụ nữ không muốn lấy chồng nhưng muốn sinh con trên thế giới này đều sẽ rất biết ơn cô, có khi còn mỗi ngày thắp cho cô một nén nhang để thờ cúng nữa cũng nên.
Ngày này qua ngày khác, mỗi ngày của Tô Vân Thiều đều là buổi sáng thức dậy, ăn uống, làm việc, tối về ngủ, cứ như thế mà sống một cuộc sống tẻ nhạt trôi qua, thỉnh thoảng còn phải nói dối để đối phó mấy người đồng nghiệp đang cố gắng tìm hiểu cuộc sống riêng tư của cô nữa.
Lúc đồng nghiệp nói chuyện về tình dục hay chia sẻ những bộ truyện, phim người lớn, một người không có một chút kinh nghiệm nào như Tô Vân Thiều cũng đều có thể đáp lại trơn tru, không he xấu ho một tí nào, bị đồng nghiệp giới thiệu may món đồ chơi tình dục, cô cũng có thể mỉm cười mà bỏ vào giỏ hàng mua sắm của minh.
Cuối năm chính là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong năm của Tô Vân Thiều, bởi vì khi đó cô không cần phải đi thăm viếng người thân, cũng không cần phải đối phó với những lời giục cưới giục sinh của người lớn, cũng không cần phải khách sáo để mà duy trì những mối quan hệ dù chẳng quen thân gì.
Năm nay, Tô Vân Thiều cũng như mọi năm, trước tết thì mua một đống đồ để cất đầy vào tủ lạnh, tự nấu một nồi lẫu bún cay, một mình vừa ăn vừa xem phim, cứ thế mà ăn no căng bụng.
Lúc Tô Vân Thiều đang nấu nồi lầu sôi, gặm xương thịt dê thì có người gõ cửa phòng cô.
Gần sang năm mới rồi, những người đi làm xa đều đã về quê hết cả, chủ nhà cũng không rãnh mà tới giờ này, những người khác dù có định qua thì cũng sẽ gọi trước.
Tô Vân Thiều mở điện thoại ra xem, không có tin nhắn hay cuộc gọi nào cả.
Tô Vân Thiều cầm dao gọt trái cây, nhìn ra ngoài cửa từ lỗ mắt mèo, đèn ở ngoài hành lang là loại đèn cảm ứng bằng âm thanh, đã tắt rồi, cô không thể nhìn được rõ mặt người đang đứng ở bên ngoài như thế nào. Người đứng bên ngoài hình như biết cô đang nhìn, anh dậm chân một cái, đèn cảm ứng bằng âm thanh ở ngoài hành lang lập tức sáng lên, chiếu sáng khuôn mặt đẹp trai dù đã qua một lớp kính mắt mèo mờ ảo.
Đẹp trai chắn động luôn.
Trong khoảnh khắc đó, Tô Vân Thiều bị mê hoặc rồi, hai tay cô siết chặt lấy con dao gọt trái cây lạnh băng, khiến cho cô có thể tỉnh táo hơn một chút: "Có việc gì sao?"
Trong phòng có ánh sáng, lỗ mắt mèo vừa được mở ra thì sẽ có ánh sáng chiếu ra ngoài, chứng minh là trong nhà có người, dù có lên tiếng hay không thì cũng chẳng khác nhau là mấy. Tô Van Thiều suy đoán người đàn ông mà cô đã từng gặp một lần kia vì sao lại tới đây, anh muốn gì? Là do tìm lộn chỗ, hay bản thân anh là một tên giết người máu lạnh, cũng chỉ vì ngày đó cô vô tình nhìn anh một cái mà giờ anh tìm tới tận nhà để đuổi giết cô ư?
Rất nhiều suy nghĩ chạy qua trong đầu Tô Vân Thiều, cô hạ quyết tâm trước khi hỏi cho rõ ràng thì sẽ không mở cửa ra. Kết quả người nọ chỉ vừa mới nói ra một câu đầu tiên đã khiến cho cô vứt hết những suy nghĩ lung tung ban đầu mà lập tức mở cửa.
Anh nói: "Cô không muốn biết vì sao mình có thể nhìn thấy ma quỷ sao?" Tô Van Thiều muốn, vô cùng muốn, cô lang thang khắp các diễn đàn để tìm kiếm những bình luận tương tự, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không tìm được phương pháp thích hợp, giờ lại có người tự động tới, sao cô có thể từ chối được chứ.
Còn về việc người này có ý xấu gì thì... Tô Vân Thiều cô đơn một mình, không có ai để mà tống tiền, mà bản thân cô cũng chẳng có tiền, muốn bắt cóc cô để mua bán nội tạng thì cũng phải xem kỹ năng và vũ khí của cô có đồng ý hay không đã.
Một cô gái độc thân xinh đẹp khi ở một mình thì sẽ phải đối mặt với rất nhiều sự nguy hiểm, cho nên Tô Vân Thiều đã học tập các phương pháp phòng thân từ rất sớm, các tiết thể dục tự chọn ở trường đại học cô đều chọn những môn tự vệ cho phái nữ, các môn võ thuật như Taekwondo, trong mỗi góc nhỏ mà chỉ có cô mới biết được ở căn phòng thuê này cũng được cất giấu vài loại vũ khi.
"Mời anh vào." Tô Vân Thiều mở cửa ra mời anh vào trong nhà.
Diêm Vương cũng chẳng hề khách khí mà bước thẳng vào nhà, vừa tới huyền quan thì thấy có một đôi dép đàn ông, anh nhìn lướt qua tủ giày, dường như đang nghĩ xem mình có nên tháo giày hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận