Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 325:

Chương 325:Chương 325:
Chương 325:
May người đang vây quanh bên giường bệnh của Thời Luyện rõ ràng không giống người... Người?
Trong đó có một tên có mái tóc đen dài xõa tung uốn lượn như tảo biển, cả người ướt sũng như mới được vớt từ trong nước ra, dưới lòng bàn chân đọng một vũng nước lớn.
Bách Tinh Thần nói: "Đây là quỷ nước bị chết đuối."
Một người khác thì cả người cháy đen, giống như là bị lửa thiêu, thân hình với khuôn mặt đều không thấy rõ lắm.
Bách Tinh Thần nói: "Đây là bị lửa thiêu chết, quỷ lửa à?" Quản gia: "..."
Bị chết đuối gọi là quỷ nước, bị lửa thiêu chết gọi là quỷ lửa, cái logic này thoạt nhìn không thấy có vấn đề gì, nhưng nghe vào tai có hơi sai sai.
Tô Vân Thiều sửa lại cho đúng: "Quỷ chết cháy."
Bách Tinh Thần kịp thời được phổ cập kiến thức liền gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã học được kiến thức mới, sau đó nhìn về phía con quỷ cuối cùng ở trong phòng: "Cơ thể này tứ chỉ vặn vẹo một thân đầy máu... Chắc là quỷ bị đụng chết do tai nạn xe, quỷ đụng chết? Quỷ tai nạn xe cộ?”
Quản gia dùng vẻ mặt kinh sợ mà nhìn Bách Tinh Thần, sao độ tiếp thu của cậu lại tốt như vậy?! "Chết ngoài ý muốn có thể gọi chung là quỷ đột tử, cũng có thể căn cứ vào phương thức tử vong mà phân biệt, cậu muốn gọi là quỷ tai nạn xe cũng được." Tô Vân Thiều nhìn về phía quản gia,"Tự bác tắt camera, hay để cháu tắt?"
Thấy dáng vẻ của Tô Vân Thiều, quản gia giật giật khóe miệng, lấy điện thoại ra gọi.
Chẳng mấy chốc, camera giám sát không còn hoạt động nữa.
Tô Vân Thiều phất tay, nhẹ nhàng nhắc ba con quỷ ném về một góc, vẽ một cái vòng không cho chúng chạy trốn.
Tiếp theo, hội tụ một luồng nguyên khí và ấn lên mi tâm của Thời Luyện. Nguyên khí lưu chuyển theo kinh mạch của Thời Luyện, chỉ chốc lát sau liền gặp được vật cản trở, sau khi xuyên qua vật cản trở này, luồng nguyên khí kia đã ít đi một chút, không bao lâu lại gặp vật cản trở tiếp theo, sau hai ba lần như vậy nguyên khí liền biến mắt.
Mà lúc này, Tô Vân Thiều chỉ mới thông qua nguyên khí mà dò xét được vị trí ngang bả vai thôi.
Quản gia nhìn không hiểu động tác của Tô Vân Thiều, mấy lần muốn mở miệng thì đều bị Bách Tỉnh Thần lắc đầu ngăn cản.
Bách Tinh Thần dùng ánh mắt ra hiệu cho quản gia đi nhìn ba con quỷ trong góc kia, bây giờ đã không nằm trong khả năng của người bình thường nữa, bọn họ chỉ có thể nhìn.
Quản gia tram mặc mở di động, gửi tin nhắn cho cha mẹ Thời, ông cụ Thời và em trai Thời Luyện.
Việc giám sát Thời Luyện ở đây đã bị cắt đứt, có rất nhiều người nhận được thông báo, sẽ mau chóng chạy tới, nhưng ông ta vẫn không yên tâm.
Ở cầu thang truyền đến tiếng bước chân vừa hỗn loạn lại chỉnh tÈ, có bốn người đang vội vàng chạy tới.
Lúc đi vào phòng, nhìn thấy Tô Vân Thiều đứng ở bên mép giường đang khom lưng mở cúc áo ngủ của Thời Luyện, mà Bách Tinh Thần và quản gia thì đứng ở một bên nhìn, cũng không ngăn cản.
"Cô đang làm cái gì với đội trưởng thé?"
"Buông đội trưởng ra!"
"Anh ấy đã như vậy rồi cô còn xuống tay được!"
"Bị điên al”
Tô Vân Thiều: "..."
Cô quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện bốn người đàn ông trẻ tuổi ngoài miệng thì hét to, nhưng không có một người lại đây ngăn cản.
Dường như hiểu được cô đang suy nghĩ gì, bốn người này đều nhếch miệng cười."Không nhìn thấy camera giám sát hoạt động, chúng tôi cho rằng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên lại đây xem.”
"So với chúng tôi thì bác An còn đau lòng đội trưởng hơn, ông ấy không có phản ứng gì, khẳng định không có van đề."
"Em gái, em cứ tiếp tục đi!"
"Cần tôi cởi giúp không?"
"Tô Vân Thiều: "..." Nếu không phải thấy các người một thân đầy chính khí còn có công đức, ai dám tin rằng nhóm người này chính là quân nhân bảo vệ đất nước chứ?
Trước khi mọi chuyện còn chưa rõ ràng, cô cũng không muốn nói nhiều, ngay dưới cái nhìn chăm chú của đám đàn ông này tiếp tục cởi nút áo.
Nút áo ngủ được cởi ra, lộ ra thân thể gầy gò nhợt nhạt chất đây vết thương.
Mỗi một vết sẹo ở trên đó là một bằng chứng khắc sâu quá khứ bảo vệ đất nước của anh ấy.
Quân nhân mà.
Ne tình mấy vết thương này, Tô Vân Thiều cũng không đòi công đức nữa.
Một luồng nguyên khí không được, hai tay của cô đã hội tụ bốn năm luồng nguyên khí, bắt đầu từ bụng tỏa ra bốn phương tám hướng để dò xét. Cũng giống với tình huống lúc trước, nguyên khí bị vật cản ăn hết.
Tô Vân Thiều không vận chuyển nguyên khí nữa, mà dùng nguyên khí ở trên tay đút cho vật cản ăn.
Cho ăn càng nhiều, thì phát hiện khi vật cản ăn nguyên khí, tinh thần của nó trở nên hưng phấn, bắt đầu chuyển động dưới làn da săn chắc, lộ ra hình dạng như những con sâu đang ngọ nguậy.
Bách Tinh Thần, quản gia cùng với bốn người quân nhân trẻ tuổi cũng không có lên tiếng, những chuyện phát sinh ở trước mắt đã vượt qua nhận thức của bọn họ, dù vội vàng cũng không giúp được gì, cũng cố gắng không kéo chân sau.
Tô Vân Thiều thu tay lại: "Là cổ."
Sau khi xác định được thứ gì đang gây rắc rỗi và biết được hướng xử lý thì sẽ dễ giải quyết hơn.
"Có thể chữa được không?"Mọi người đồng thanh hỏi.
"Được." Tô Vân Thiều gật đầu.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, đây là tin tốt duy nhất mà họ nghe được trong nửa năm qua.
Quản gia: "Tô đại sư cần gì cứ việc nói, tôi nhất định sẽ gom đủ trong thời gian ngắn nhất!"
Mấy quân nhân: "Chúng tôi cũng có thể hỗ trợ!"
"Trước tiên không cần vội." Tô Vân Thiều làm ra động tác chờ, lấy di động ra gọi điện thoại cho Tô Y Y."Y Y, em có đang ở nhà không.”
Tô Y Y: "Em đang ở nhà".
"Em đi vào phòng chị, lay thanh kiếm gỗ đào trên bàn mang đến cho chị, nếu Lôi Minh không muốn bị em chạm vào thì để chị nói với nó hai câu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận