Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 189:

Chương 189:Chương 189:
Chuong 189:
Diêm Vương lại khác hoàn toàn với người đi biển, từ đầu tới chân đen kịt làm thu hút ánh nhìn của mọi người.
Đám đàn ông nghĩ mặc như thế này đi biển đúng là dở hơi, đám phụ nữ thì lại thấy giữa đám đàn ông mặc quân bơi hoặc quan đùi đi biển thì anh lại có vẻ vô cùng cắm dục, làm cho người khác chỉ muốn tìm cơ hội lột sạch anh ra xem phong cảnh bên trong như thế nào.
Hai người họ đi từ biệt thự sang đây, chưa đi được bao xa thì đã nhận được một đống lời mời kết bạn với lời mời xin số liên lạc của các chị gái xinh đẹp từ các quốc gia rồi.
Không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu Diêm Vương muốn tống cổ đám người này đi, sắc mặt đen không khác gì cái đáy nồi.
Tô Vân Thiều đề nghị từ đáy lòng: "Anh có muốn đổi sang mặc quân bơi không?"
Nếu mặc như những du khách khác trên bờ biển, trà trộn vào trong đám người thì chắc hẳn sẽ không độc đáo và bắt mắt như thế này nữa.
Diêm Vương cúi đầu nhìn cô, thấy có vẻ là cô suy nghĩ cho anh thật chứ chẳng có chút ghen tuông nào cả thì trong lòng lại càng chua hơn.
"Cô chấp nhận chuyện tôi ăn mặc hở hang như thế à?"
Tô Vân Thiều: 22?
Chỉ là cô chưa từng nghĩ mình với Diễm Vương theo hướng đó chứ không phải là EQ thấp, lời nói của anh ta chỉ thiếu điều nói thẳng luôn là: Cô không ghen à?
Cô do dự hỏi lại: "... Trước đây hai chúng ta từng là người yêu hả?"
Nếu có chuyện này thì có rất nhiều chuyện có thể lý giải.
Ví dụ như là tại sao Diêm Vương ấn lại có ở chỗ cô, tại sao nhân quả giữa hai người họ lại phức tạp như vậy, thậm chí bút phán quan, bảo vật của địa phủ bị cô làm vỡ mà Diêm Vương chỉ bảo cô lấy công đức ra mà đền là được.
Diêm Vương nghe thấy cô nói như thế, trong lòng có chút chờ mong.
Tô Vân Thiều hỏi trước đây hai người họ có quan hệ gì chứng tỏ cô đã bắt đầu để ý. Chẳng phải người ta hay nói khi để ý là khi đã bắt đầu thích một người hay sao, chắc hẳn hành trình theo đuổi vợ này cũng không khó khăn đâu nhỉ?
Diêm Vương vừa mới há miệng ra, trên không trung đã xuất hiện một tia chớp xanh, đánh cái bùm vào chân Diêm Vương, làm cát bắn tung tới tận đầu gối, bao phủ hết lên ống quần cùng với giày của anh ta.
Tô Vân Thiều: "... ! Tôi biết rồi, anh không cần nói gì đâu."
Thiên Đạo không cho phép Diêm Vương tiết lộ, nhưng ngoại trừ lý do này ra thì hiển nhiên là Diêm Vương không có lý do gì lại lẻ loi một mình bay ra nước ngoài để đi chơi với cô rồi đôi mắt nhìn chằm chằm những người đàn ông đang đến gần cô.
Liên quan tới cái câu nói chua lòm kia: “Tôi không được tới còn Hắc Vô Thường thì được đúng không?" Chính là cách tiếp cận chính xác nhất.
Tô Vân Thiều chưa từng nghĩ sẽ phát sinh quan hệ nào khác ngoài quan hệ con nợ, chủ nợ với người đứng đầu địa phủ, đột nhiên quan hệ thay đổi thế này làm cô cũng không biết nên chung sống bình thường với Diem Vương kiểu gì.
Diêm Vương run chân để đống cát rơi xuống khỏi ống quần cùng với giày, đôi mắt đen láy cất giấu thứ tình cảm sâu nặng khó có thể nói hết ra được.
Tất cả những thứ đó tới bên miệng lại biến thành một câu vô cùng đơn giản: "Tôi theo đuổi cô một lần nữa là được."
Không cần biết đời trước quan hệ của hai người họ là gì, đời này vẫn có thể bắt đầu một lần nữa.
Theo lý mà nói thì hẳn là Tô Vân Thiều phải cảm động lắm, nhưng mà cô lại mất hứng mà nói: "Tôi còn chưa thành niên đâu.”
Diêm Vương ngừng thở, cắn răng nói: "Nhưng mà chỉ còn một năm nữa thôi, bổn vương chờ được!"
Thấy dáng vẻ không tình nguyện nhưng vẫn cố gắng nhẫn nại của anh ta làm cho Tô Vân Thiều tò mò không biết đời trước hai người họ bên nhau kiểu gì.
Hoặc nói cách khác, cô thích điểm gì ở Diêm Vương vậy?
"Tay ấy, có thể nắm được không?" Diêm Vương vươn bàn tay phải trắng nõn cả năm không nhìn thấy ánh mặt trời ra, ánh mắt mơ màng, nói rõ nguyên do: "Chỉ là tôi thấy nếu cầm tay thì sẽ không ai tới làm phiền tôi và cô nữa.”
Công thức tấn công của trai thẳng không có chút lãng mạn nào hét.
Nhưng mà người theo phe chủ nghĩa cụ thể như Tô Vân Thiều lại thấy lời nói của anh ta rất đúng, vừa hay cô cũng lười phải phản ứng lại với đám người xa lạ kia, thế là cũng đưa tay sang.
Có lẽ là do hàng năm sống dưới địa phủ, tay Diêm Vương vừa lạnh vừa mềm, giống như cục bột nếp bản chibi được để trong ngăn đông rất lâu, cảm giác khi chạm vào thích vô cùng.
Tô Vân Thiều sờ soạng một lát, thành tâm tự nhủ: Chắc mình không phải là đứa thực dụng đến mức nguyên nhân đồng ý ở bên nhau là vì muốn tìm được một khối băng hình người có thể ôm đi ngủ khi vào hè đấy chứ? Cô đang nghĩ ngợi lung tung thì Diêm Vương được dắt tay lại còn được sờ sờ miết miết đã đỏ bừng hết cả tai rồi.
Giờ khắc này anh ta cảm thấy vô cùng may mắn vì tóc mình dài, có thể che đi một chút, với cả... hình như sau khi sống lại, vợ của anh ta bớt định kiến hơn rồi thì phải, bây giờ cô đã chủ động hơn trước kia nhiều.
Tốt quá, mong vợ tiếp tục phát huy nhé!
Chờ tới khi đám người Tô Y Y thay sang bộ quần áo mới thì nhìn thấy Tô Vân Thiều và Diêm Vương đang nắm tay nhau đứng ở chỗ ghế dựa trên bờ cát, cách đó không xa là Đào yêu nhỏ đang ôm phao bơi nghịch nước lạch bạch lạch bạch.
Nhóm bạn: "..." Cái cảm giác một nhà ba người này sao mà quen thuộc quá.
Phó Diệp sợ hãi, bọn họ chỉ đi thay bộ áo tắm thôi mà sao hai người này đã tiến triển tới mức nắm tay nhau luôn rồi vậy?
Diêm Vương mua được chiến lược theo đuổi vợ ở đâu thế? Tôi nguyện dâng số tiền cực lớn quỳ xuống đất xin thông tin nel
Bạn cần đăng nhập để bình luận