Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 701:

Chương 701:Chương 701:
Chương 701:
Tô Vân Thiều: ?3?
Cho nên đời trước đã xảy ra chuyện gì mới khiến chưởng môn và trưởng lão của phái Ngự Quỷ không suy xét đến việc đệ tử có thiên phú cao nhất trong mười năm qua mà nhẫn tâm đuổi đi như thế?
Quỷ sai ở bên cạnh Phương Hữu Đức hiện giờ, chính là quỷ sai trong vụ án huyết thi ngàn năm được thả ra để dò đường, mấy tháng rồi vẫn chưa bị đút cho quỷ sai khác ăn.
Vậy thì lời đồn đãi kiếp trước Phương Hữu Đức lấy quỷ sai làm công cụ, đến lúc nó bị thương thì ném cho quỷ sai khác ăn, thậm chí còn cho Quỷ Vương dự bị ăn tươi nuốt sống là chuyện gì?
Nếu muốn một người trước sau thay đổi hoàn toàn như vậy, nhất định phải là một biến cố cực lớn, có khi nào là ở vòng bán kết không?
Nếu ở kiếp trước, trận bán kết của đại hội Huyền môn diễn ra ở thôn Cổ, thì Diêm Vương đã sớm nhắc nhở cô mang theo Cổ Âm Dương, cho nên kiếp này đã có sự thay đổi.
Tô Vân Thiều nghĩ đến một khả năng, đột nhiên quay đầu lại: "Nếu như vòng bán kết không diễn ra ở thôn Cổ, mọi người cảm thấy nơi có khả năng cao nhất là nơi nào?"
Tuệ Tâm: "Núi Bạch Mi, bần tăng nghe nói nơi đó mỗi khi đến nửa đêm đều sẽ xuất hiện cảnh tượng ma quỷ đi lại ở đó, đến mức người thường cũng có thể thấy được."
Đông Kiến Bạch: "Khả năng là núi Bạch Mi là vô cùng lớn."
Tiêu Thành: “Tôi còn tưởng là ở sa mạc phía Tây chứ, nghe nói ở đó xuất hiện ảo cảnh về chiến tranh thời xưa."
Trùng hợp là chuyện về hai địa điểm trên, đời trước Tô Vân Thiều đều đã từng nghe nói qua.
Không biết bởi vì lý do gì mà núi Bạch Mi đã bị nỗ tung một nửa, còn sa mạc phía Tây bởi vì có ảo cảnh mà trở thành một nơi rất nguy hiểm, đi một người thì mắt tích một người, đi hai người thì mắt tích cả hai người, gần như đã bị nhà nước phong tỏa lối đi, không cho phép người dân ra vào khu vực này.
Tô Vân Thiều lại hỏi: "Núi Bạch Mi và sa mạc phía Tây có khả năng diễn ra vòng bán kết và chung kết không?"
Ba người đồng thanh nói: "Không thẻ."
Tuệ Tâm trả lời một cách chắc chắn: "Sự kiện ở sa mạc phía Tây có thể đạt tiêu chuẩn của vòng bán kết, nhưng còn lâu mới đáp ứng được tiêu chuẩn của vòng chung kết."
Đông Kiến Bạch và Tiêu Thành đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Thấy họ đánh giá thấp sự uy hiếp của sa mạc phía Tây, Tô Vân Thiều liền hiểu vì sao kiếp trước nơi đó lại trở thành nơi nguy hiểm, bởi vì khi nguy hiểm vừa mới xuất hiện nhưng lại không được xử lý, để thời gian càng lâu thì sẽ càng khó giải quyết.
Không thể để bọn họ xem thường được, nhưng nếu ở trước mặt nhiều người như vậy mà nói muốn họ đi tới sa mạc phía Tây thì quả thực không dễ dàng.
Người ở đây tuy ít, nhưng người xem phát sóng trực tiếp thì chưa biết là bao nhiêu đâu.
Trên thực tế, trong lúc mấy người bọn họ đang suy đoán địa điểm sẽ tổ chức vòng bán kết và trận chung kết, chín vị giám khảo cách một màn hình cũng đang thảo luận về chuyện này. Môn chủ Hồng Liên môn, Kỳ Hồng Liên là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp, đối với Tô Vân Thiều cùng là phụ nữ thì tự nhiên rất có thiện cảm.
Tuy không rõ lắm vì sao lúc này Tô Vân Thiều lại muốn hỏi địa điểm vòng bán kết và chung kết, cũng không biết gì về chuyện của Phương Hữu Đức, nhưng nhìn thấy tư liệu cá nhân của Tô Vân Thiều, nhất là khi nhìn đến số tuổi, bà ấy đã rất vui vẻ.
Mười bảy tuổi, am hiểu bùa chú và trận pháp, còn có thể ngự quỷ, có yêu quái làm bạn, thiên phú hơn người.
Kỳ Hồng Liên thu lại quạt tròn, trong lòng có chủ ý,"Đội trưởng Cao, trên tư liệu mà cậu cung cấp ve co be T6 Van Thieu nay c6 ghi là tán tu, cô bé thật sự không có sư phụ à?"
Mở đầu này vừa nghe đã biết là có tâm tư thu nhận đồ đệ, trong lòng Cao Nhiên đã trở nên cảnh giác, vội vàng nói: "Với bản lĩnh của cô ấy, không có sư phụ thì không học được đâu."
Kỳ Hồng Liên tức giận: "Vậy sao cậu còn ghi là tán tu?”
Lúc Cao Nhiên đưa thư mời cho Tô Vân Thiều, chính Tô Vân Thiều cũng không biết sư phụ mình là ai, anh ta hết cách chỉ có thể ghi là tán tu, nhưng chuyện như vậy cũng không thể nói ra, nếu không mọi người sẽ cho rằng anh ta đang qua loa lấy lệ.
"Sư phụ của cô ấy chính là tán tu, đương nhiên tôi chỉ có thể ghi là tán tu thôi."
Kỳ Hồng Liên: "..."
Khó chịu "Chậc" một tiếng, nhìn sang Hằng Bình chưởng môn phái Thanh Sơn day an ý,"Tại sao tất cả đồ đệ tốt đều bị người khác cướp đi thế nhỉ?"
Với tư cách là người tổ chức đại hội Huyền Môn năm nay, phái Thanh Sơn có hai vị giám khảo là Hằng Bình và Hằng Thuật, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ tính cách và con người của Hằng Thuật, cũng không lo lắng ông ấy sẽ thiên vị đệ tử nhà mình.
Hằng Bình nghe ra Kỳ Hồng Liên đang nói Lạc Tầm Lục là bị ông ta giành trước một bước nhận làm đệ tử, cười nói: "Kỳ chưởng môn cần gì phải khiêm tốn như thế? Đệ tử Khúc Vu Hoa của cô cũng là một nhân tài rất ưu tú."
Sắc mặt Kỳ Hồng Liên hơi dịu đi, nhưng ánh mắt nhìn Tô Vân Thiều trên màn hình vẫn tỏ ra có chút không nỡ.
"Mới mười bảy tuổi thôi."
Mà Khúc Vu Hoa năm nay đã hai mươi mốt tuổi, chênh lệch bốn tuổi, trong bốn năm đó có bao nhiêu cơ hội chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận