Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 522:

Chương 522:Chương 522:
Chương 522:
"Vân Thiều mãi mà chưa trả lời tin nhắn của tớ, cũng không thèm bắt máy gì cả, nếu không đọc được tin nhắn mà cậu gửi trong nhóm, có lẽ tớ còn chẳng biết cậu ấy đã không còn ở đây nữa kia. Có thật là cậu ấy không xảy ra chuyện gì không?”
"Vừa về đã ngã thẳng xuống giường đánh một giấc rồi, giờ không sao rồi."
"Không sao thì tốt." Ngọc Bạch Y nhíu mày: "Vân Thiều thuê tài xế chở tớ lên núi, tài xế đứng dưới chân núi đợi hơn cả nửa ngày mà vẫn không thấy người đâu, còn tưởng là cậu ấy xảy ra chuyện. Thế là tài xế đành đích thân lên núi tìm người nhưng lại chẳng thấy ai, sau đó ông ấy còn gọi thêm vài người tới tìm cùng mà cũng chẳng có manh mối gì, xém chút nữa là báo cảnh sát luôn rồi đấy."
"Sau đó tài xế báo lại là trong số những người lên núi tìm cùng, có người nhìn thấy đạo diễn đã đi lên núi với cậu ấy, bọn họ vội chạy đi hỏi nên tớ mới biết đấy chứ. Sau đó có làm cách gì cũng không liên lạc được, báo hại tớ còn tưởng Vân Thiều đã gặp chuyện trong núi, thậm chí còn tính xin số Diêm Vương nữa cơ, cũng may chỉ là sợ bóng sợ gió thôi."
Tô Y Y nghe kể thôi cũng đã biết tình hình bên kia hỗn loạn đến cỡ nào rồi, bèn xin lỗi thay Tô Vân Thiều: "Xin lỗi nha, ngày thường chị ấy không có như vậy đâu, chắc là chuyện xảy ra trong hôm nay đã rút cạn sức lực của chị ấy rồi. Chị ấy vừa về là nằm gục xuống giường tận mười tiếng, lúc tỉnh lại thì cứ bị Diêm Vương và Viên Viên kè kè bên cạnh nên có thể đã quên mắt đáy."
Cũng vì biết là Tô Vân Thiều không phải kiểu người sẽ để bạn bè lo lắng nên Ngọc Bạch Y mới cho rằng cô đã xảy ra chuyện, dẫn tới càng thêm lo lắng.
"Không phải lúc trước từng xuất hiện kẻ mạo danh Tư Đồ Viễn đến thăm nhà họ Thời sao? Tớ chỉ lo có người giả mạo Vân Thieu thôi."
"Không đến nỗi đó đâu, dù có người có thể cải trang thành chị ấy nhưng cũng chẳng giả mạo nỗi Diêm Vương, đúng không?" Tô Y Y không muốn chấp nhận người anh rễ này, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng Diêm Vương thật sự rất mạnh.
"Lùi một bước thì dù có người giả mạo được Diêm Vương thật, vậy thì người này biết đi đâu để tìm hai con trăn chứ?”
Ngọc Bạch Y gật đầu: "Cũng phải, chắc do tớ lo lắng quá nên bị loạn thôi. Thế nhờ cậu hỏi Vân Thiều giúp tớ là ngày mai cậu ấy có tới nữa không nhé, nếu không thì để tớ thu dọn đồ đạc rồi mang về giúp cậu ấy."
Hệ thống nhanh chân dạo sang phòng cách vách một vòng rồi quay về: "Cô nam quả nữ đang ngủ rồi, không tiện hỏi."
Tô Y Y nói: "Chị ấy ngủ mắt rồi, có gì ngày mai tớ sẽ nói với chị để chị trả lời cậu sau nhé."
Ngọc Bạch Y: "Được."
Tô Y Y cúp máy, nhìn tờ giấy A4 trước mặt viết chi chít hai chữ "Lâu Cảnh" với đủ mọi kích thước, cô thở hắt ra một hơi.
"Ai bảo anh quyến rũ chị tôi mà chil Ai bảo anh đe dọa tôi làm chil Anh hãy tuyệt vọng đi, tôi sẽ không chấp nhận anh là anh re đâu!"
Hệ thống: "... Kí chủ, hệ thống không thể không nhắc cậu một tiếng, hành vi viết tên người khác giới lên giấy như cậu đang làm hiện tại, nếu đặt trong bối cảnh tiêu thuyết học đường thì chính xác là đang yêu thầm người ta đó."
TôYY:”..."
Nếu không có hệ thống nhắc nhở thì chính cô ấy cũng quên mất cách làm này của mình lạ lùng đến cỡ nào. Thế là cô ấy vội vàng vẽ thêm một dấu X thật lớn, thêm cả vài cái đầu heo: "Hệ thống, như vầy được không?"
Hệ thống: "Giống cô nữ sinh vì theo đuổi crush không thành nên làm vậy cho hả giận."
Tô Y Y: "..." Đúng là cho hả giận thật, nhưng không có liên quan gì đến chuyện theo đuổi crush hết!!!
Nghĩ ngợi một hồi, đúng là hành vi này của cô ấy không phù hợp thật, lỡ bị người khác phát hiện cũng dễ gây ra hiểu lầm nữa, thế là cô ấy vội vàng xé tờ giấy ra từng mảnh.
Nhưng chuyện này không chỉ có mình cô ấy làm, ngay giờ phút này, Tô Húc Dương cũng đang ngồi trong phòng, gạch chéo tên Lâu Cảnh cho hả giận.
Anh biết ở độ tuổi của mình, hành vi này thật sự quá trẻ con, nhưng ngoài cách này ra thì anh có thể làm gì nữa chứ?
Mới nghe lén có một chút thì bị đe dọa sẽ được miễn phí một chuyến thăm quan Hoàng Tuyên, lỡ mà buông lời uy hiếp thật chắc sẽ bị kéo đi dạo một vòng mười tám tầng địa ngục luôn quá? Hu hu hu, làm anh trai khó quá dil x+*+
Sáng hôm sau, lúc Tô Vân Thiều tỉnh giấc, Diêm Vương vẫn còn chưa thức dậy.
Cô ron ren bước xuống giường, vào phòng vệ sinh rửa mặt, lúc trở ra thì thấy Diêm Vương đang nằm nghiêng trên giường, mái tóc đen xõa tung trên lớp ga giường màu xanh nhạt, một phần vương trên gương mặt trắng trẻo, tinh xảo, áo bào màu đen hơi lỏng, xốc xếch, để lộ xương quai xanh và ngực, cảm giác như đang mặc áo tắm chứ không phải áo bào nghiêm chỉnh vậy.
Điểm nổi bật nhất chính là đôi môi khẽ nhếch của anh, tựa như đang lặng lễ mời gọi con người ta hôn lên vậy. Ánh mắt Tô Van Thieu tối lại, cô cúi người, há miệng cắn nhẹ lên cằm anh: "Đến giờ dậy rồi."
Vừa nghe cô gọi, Diêm Vương lập tức tỉnh lại, đôi mắt chẳng hề có vẻ nhập nhèm, buồn ngủ, chứng tỏ anh đã dậy từ lâu rồi, nhưng vẫn cố tình nằm lại trên giường, bày ra tư thế xinh đẹp mê người kia để quyến rũ Tô Vân Thiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận