Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 237:

Chương 237:Chương 237:
Chuong 237:
Chỉ có như vậy mới giải thích được lý do vì sao đối phương đã đào vào tận trong huyệt mộ rồi mà lại không lấy vật bồi táng đi.
"Chắc không đến mức đó đâu nhỉ?" Kẻ trộm mộ gãi gãi đầu: "Mấy thứ bị mất là một ít đồ trang sức bằng ngọc, loại ngọc từ ngàn năm trước kiểu này bây giờ bán có giá lắm đó."
Mắt Tô Vân Thiều hơi trợn lên, trang sức bằng ngọc hiếm thấy, hơn nữa còn có xuất xứ từ phần mộ ư?! Trùng hợp như vậy sao?
Kẻ trộm mộ vẫn tiếp tục nói: "Tôi thấy đa phần may con cương thi trong đó đều mặc quân áo hiện đại hết, chỉ có một con là mặc đồ co trang da bi rach tung toe ma thôi, à phải rồi, con huyết thi cũng mặc váy hiện đại đấy."
Mọi người: 222
Cương thi mặc quân áo hiện đại thì hẳn là những người mới bị biến đổi gần đây, cương thi mặc quần áo cỗ trang thì hẳn là người chủ thật sự của huyệt mộ - kẻ đã bị trộm rồng đổi phượng, nhưng huyết thi mặc váy hiện đại... Vì sao lại mặc váy?
Tô Vân Thiều hỏi: "Nó là nữ hả?"
Kẻ trộm mộ bĩu môi: "Ai biết đâu, trong đó tối thui à. Lúc đó tôi sợ gần chết luôn, chỉ kịp thấy nó có tóc dài thôi."
Nếu gã ta mà có gan đi nhìn ngực của huyết thi ngàn năm thì đúng là máu dê ngút trời, đến lúc đó có chết cũng xứng đáng!
Sau khi biết được công dụng chính của huyệt mộ này là để nuôi cương thi, hơn nữa còn có kẻ trộm mộ dẫn mọi người tránh đi các bẫy rập bên trong cho nên tốc độ của mọi người cũng nhanh hơn, không bao lâu đã tới khu vực hành lang, sau đó là tới phòng mộ chính.
Cửa phòng mộ chính đang mở ra, đối diện với cửa là bốn chiếc quan tài và một đống cương thi.
Ở chính giữa là một chiếc quan tài bằng đá xanh sạch sẽ không vương chút bụi nào, xung quanh nó là ba chiếc quan tài gỗ và rất nhiều cương thi đang canh gác, ngoài ra còn có một con cương thi nhỏ đang ghé vào mép quan tài đá, dùng giẻ lau để lau sạch bụi bên trên.
Mọi người theo bản năng ngừng thở, nắm chặt bảo khí và vũ khí trong tay, kẻ trộm mộ thì lén lút lui về phía sau và trốn vào giữa đội ngũ.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào chiếc quan tài đá, họ biết con huyết thi ngàn năm kia đang nằm ở bên trong đói
Tiếng kẽo kẹt của quan tài khi mở nắp vang lên khiến mọi người không khỏi rợn tóc gáy, cương thi tóc dài mặc váy ngồi dậy, nó lúc lắc cái cổ, dùng ánh mắt u ám nhìn mọi người, trong miệng còn phát ra tiếng "khè khè khè", nghe ngữ điệu thì có vẻ đang rất không VUI.
Dù sao cương thi cũng là do thi thể biến thành, dây thanh của họ đã bị tổn thương cho nên không thể nói tiếng người được.
Quỷ sai là thứ đầu tiên xông ra ngoài, Phương Hữu Đức theo sát phía sau, ngoài thuật điều khiển quỷ ra thì anh ta còn tu luyện cả kỹ thuật chiến đấu bằng thân thể nữa, trăm phần trăm là thiên sư thuộc trường phái bạo lực, thích dùng nắm đắm để giải quyết vấn đề.
Đây là tín hiệu bắt đầu cuộc chiến, tất cả mọi người lập tức hành động.
Lúc này những người còn ở tại chỗ chỉ có kẻ trộm mộ đang núp, Tô Van Thiều không tiến lên và Tiêu Thành - người tự biết mình quá cùi bắp cho nên không dám đi lên gây thêm phiền cho mọi người.
Kẻ trộm mộ và Tiêu Thành đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tô Vân Thiều:
"Sao cô/chị không đi?”
"Vì sao tôi phải đi?” Tô Vân Thiều theo bản năng hỏi lại như thế, lúc này đầu óc cô còn đang chết máy vì mải suy nghĩ về câu nói kia của huyết thi ngàn năm.
Ban nãy, huyết thi ngàn năm đã kêu lên một cách bực bội: Cút dil
Tô Vân Thiều chắc chắn là nơi này không có ảo ảnh hay Huyễn trận gì hết, cho nên cô cũng không rõ, rốt cuộc là huyết thi ngàn năm đã vượt qua giới hạn của chủng tộc và học xong cách nói tiếng người, hay là do cô đã kế thừa thân phận nhân viên công vụ của Địa phủ nên cũng có được trách nhiệm cao cả là phiên dịch cho cương thi.
Cô tự hỏi ba giây, sau đó lại nghe được tiếng la tức tối của huyết thi ngàn năm khi đánh nhau với người khác: Mấy người phiền thế! A, đừng có xé váy tôi!
Tô Vân Thiều ngang đầu nhìn sang, cô đang muốn nhìn thử xem là kẻ nào mà lại suồng sã như thé, còn dám đi xé váy của huyết thi ngàn năm, nào biết vừa vặn lại thấy được cảnh Hằng Thuật bị huyết thi đắm một phát trúng ngay vai trái, cả người bay ngược ra ngoài.
Hai lá bùa bình an và một lá bùa Kim Chung Tráo bị hỏng ngay lập tức, chúng nó đã giúp Hằng Thuật cản lại một lần bị thương trí mạng, nhưng dù là thế thì anh ta cũng đã ngã vật ra đất, không rõ sống chết như thế nào.
Tô Vân Thiều hít một hơi thật sâu, thì ra đây là lý do mà Hằng Thuật đạo trưởng bị mất cánh tay trái ở đời trước đó sao?!l
Tô Vân Thiều vốn đang do dự có nên ra tay hay không, giờ nhìn thấy "sự thật" tại sao Hằng Thuật bị phế ở kiếp trước thì cô quyết định nhìn kỹ rồi nói sau. Thế là, cô kheu kheu Tiêu Thành và tên trộm mộ: "Sao hai người bình chân như vại quá vậy?!" Ánh mắt hai người cả kinh nhưng vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ quan sát.
Chỉ thấy huyết thi ngàn năm gào lên: Bà đây chỉ có mỗi một cái váy, vậy mà mày còn cắt nát bét không thai
Mượn đặc tính sức lực lớn, huyết thi ngàn năm nháy mắt đập gãy kiếm gỗ đào của Quách Uyên Thanh.
Sức đập đó khiến Quách Uyen Thanh văng thẳng sang một bên, va mạnh vào quả cau lửa to bằng một cái vali 24 inch do mấy thiên sư hợp sức tạo nên, hai lá bùa bình an phực lên cháy hai giây rồi tat ngum.
Quach Uyen Thanh bi bua Kim Chung Trao phan tac dung ban sang một bên, cô ta lồm cồm bo dậy, phủi phủi đốm lửa còn dư lại trên tay áo tơ tằm bên trái, vẻ mặt vô cùng vui mừng: "Nguy hiểm thật nguy hiểm thật!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận