Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 297:

Chương 297:Chương 297:
Chuong 297:
Tô Y Y: "Em sẽ giữ bí mật!"
Hệ thống: [ Tôi sẽ nhắc nhở ký chủ giữ bí mật! }
Sau khi giải quyết xong chuyện này, Tô Vân Thiều đi mở bức thư trên bàn ra đọc.
Nhìn bề ngoài của bức thư này chẳng khác gì mấy bức thư bình thường, điều khiến nó đặc biệt hơn là lớp sơn đỏ được bôi bên ngoài và một con dấu bí ẩn.
Bên trong phong bì là thư mời do Cao Nhiên gửi tới, trong đó ghi rõ thời gian và địa điểm cụ thể tổ chức cuộc thi của Huyền môn lần này, cũng nhắc nhở người được mời khi tới tham dự phải đem theo cả thư mời.
Tô Vân Thiều gửi một tin nhắn cho Cao Nhiên [ Em đã nhận được thư mời } , rồi lập tức ra tay với khối gỗ đào bị sét đánh.
Trước đó, cô không quá háo hức khi sở hữu một món vũ khí trong tay, nhưng lần này gặp phải kẻ địch mạnh, dù từ góc độ tự vệ hay bảo vệ gia đình, cô cũng phải mua thêm một số trang bị cho mình.
Một khi đã bắt tay vào việc, cô liền ngồi mấy tiếng đồng hồ, cho đến khi ăn cơm tối mới nghỉ ngơi một chút.
Ngày thường, ba Tô phải đi ra ngoài giao tiếp, còn mẹ Tô thi thoảng sẽ đi theo ba Tô, Tô Húc Dương thì ở lại trong ký túc xá của trường đại học, một nhà năm người không có nhiều cơ hội để ngồi ăn cơm cùng nhau.
Vốn tưởng rằng kỳ nghỉ hè này cả gia đình sẽ có nhiều thời gian bên nhau, nhưng có ai ngờ hai chị em Tô Vân Thiều và Tô Y Y vừa ra ngoài đã đi hơn nửa tháng, trở về không bao lâu họ lại ra ngoài lần nữa, kỳ nghỉ hè hai tháng mà họ ở nhà chưa tới nửa tháng.
Cuối cùng cũng nhìn thấy hai cô con gái trở về an toàn, ba mẹ Tô cũng yêu tâm hơn.
Ba Tô chọn một góc độ an toàn hơn để nói chuyện gia đình: "Còn hơn mười ngày nữa là khai giảng rồi, các con có đủ thời gian làm bài tập không?”
"Con làm được ạ." Học sinh giỏi Tô Y Y không sợ gì cả, "Kỷ lục cao nhất của con là một ngày có thể làm được tám đề, bài tập hè mà nhà trường giao cũng không nhiều lắm, vừa đủ thời gian để làm hết ạ.
Học sinh kém Tô Vân Thiều nằm im chịu trận "Con không phải người có thiên phú học tập, mọi người đừng mong đợi quá nhiều."
Cô đã từng cảm thấy nguyên chủ quá dũng cảm khi chọn học khoa tự nhiên với 30 điểm hoá học và 40 điểm vật lý... chẳng lẽ là do tung xúc xắc? Số lẻ thì chọn khoa văn, số chẳn thì chọn khoa học à.
Về thành tích học tập của Tô Vân Thiều, ba mẹ Ba Tô khi làm thủ tục chuyển trường cho Tô Vân Thiều nhất định phải biết một chút, họ cũng không mong chờ một học sinh kém có thể biến thành một học sinh giỏi.
Ba Tô: "Thành tích học tập không thể đại diện cho mọi thứ, điều quan trọng nhát trong học tập chính là làm cho mọi người hiểu biết lý lẽ hơn."
Mẹ Tô: "Học đại học là bàn đạp để tiến vào xã hội, nhưng không có nghĩa là học lực không tốt, sau này con sẽ kém cỏi. Không sao cả, Vân Vân nhất định phải có thứ gì đó tốt hơn."
Ba mẹ Tô xuất phát từ góc độ của người làm cha mẹ mà an ủi con gái, còn người anh trai Tô Húc Dương thì thực tế hơn nhiều, xuất phát từ chính góc độ của bản thân: "Anh trai của em cũng là một học sinh kém, hôm nay cặp anh em học dốt chính thức ra mắt!"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Cả nhà: "..." Chỉ là, có chút muốn đánh người.
Ba Tô không muốn để ý đến đứa con trai lớn quá mức nực cười này, lập tức chuyển chủ đề: "Sau khai giảng một tháng là ngày quốc khánh, cả nhà chúng ta tranh thủ kỳ nghỉ ngắn hạn này cùng nhau di chơi đi."
Lần cuối cùng cả gia đình năm người đi nghỉ mát thì gặp phải một vụ án giết người, lúc đó ba Tô đã muốn tìm một cơ hội khác de tổ chức lại chuyến đi chơi, không có cách nào để tập hợp đủ ba đứa trẻ trong kỳ nghỉ hè, nhưng kỳ nghỉ ngắn hạn nhát định sẽ được!
Tô Húc Dương: "Con có thể." Có người bạn nào quan trọng hơn người thân chứ?
Tô Y Y: "Con cũng không có van đề gì." Có vị hôn phu nào quan trọng hơn người nhà chứ?
Tô Vân Thiều: "Được ạ." May mắn đại hội của Huyền môn được tổ chức vào giữa tháng mười.
Ba đứa nhỏ đều tỏ vẻ kỳ nghỉ ngắn đó sẽ không đi đâu, ba Tô lập tức phắn khích.
"Kỳ nghỉ trước chúng ta đã đến khu nghỉ dưỡng, nghỉ hè Vân Vân và Y Y đã đi biển, Húc Dương đi trượt tuyết, vậy kỳ nghỉ ngắn này cả nhà chúng ta cùng tới một nơi chưa ai từng tới đi." Mẹ Tô de nghị: "Thảo nguyên ở phía bắc thì sao? Có thể vừa ăn thịt nướng, vừa uống sữa dê, lại còn được cắm trại."
Cá nhân ba Tô không có ý kiến gì, ông để ý tới ba đứa nhỏ hơn: "Các con thấy thế nào?"
Tô Húc Dương: "Có thể ạ."
Tô Vân Thiều: "Được ạ."
Tô Y Y: "Không có vấn đề gì!"
Cả nhà nhất trí, vậy nên kỳ nghỉ lễ quốc khánh này mọi người sẽ đến thảo nguyên.
Sau khi ăn xong, ba Tô hào hứng ngồi vào phòng làm việc để chuẩn bị lên kế hoạch cho chuyến du lịch lần này của gia đình, mẹ Tô thì đang suy nghĩ xem nên chuẩn bị những gì cho lần du lịch này.
Lần trước đến khu nghỉ dưỡng, bà đã không chuẩn bị áo tắm cho Tô Vân Thiều, việc đó như cái gai đâm vào lòng mẹ Tô, cho nên bà hạ quyết tâm: Lần này nhất định không được phạm sai lầm nữal
Tô Vân Thiều muốn về phòng chế tạo Kiếm gỗ đào, Tô Y Y muốn làm bài tập hè, Tô Húc Dương muốn đi chơi game, ba anh em lần lượt trở về phòng.
Không đến nửa tiếng sau, cửa phòng của Tô Vân Thiều bị ai đó gõ.
Tô Húc Dương gãi gãi mặt, hơi xấu hỗ mà nói: "Vòng tay em tặng anh không thấy đâu, anh đã tìm rất lâu mà vẫn không tìm thấy nó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận