Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1108:

Chương 1108:Chương 1108:
Chuong 1108:
Chuyện nhà ở nói sốt ruột cũng sốt ruột, nói không sốt ruột cũng có thể từ từ, mua nhà cũng phải dựa vào vận may mới được, nửa tháng cũng không tìm được người hợp ý đành phải ở tạm trước.
Hôm nay là đêm Giáng sinh, mây bạn nhỏ đã hẹn trước, một đám người tụ tập ở trong nhà.
Thật hiếm khi có dịp tụ tập như vậy, Tần Giản và Lôi Sơ Mạn vốn nên trải qua thế giới hai người cũng gia nhập vào, cùng ăn uống vui chơi, cả nhóm người, quỷ, yêu vui chơi đến tận nửa đêm mới ngủ.
Các cô gái thì ngủ ở trên giường trong phòng, còn máy cậu con trai vẫn như cũ ở phòng khách trải thảm ngủ dưới đất, cá Thái Cực Dương cùng cá chép béo tình nguyện chen chúc trong bồn nước ở phòng bếp cũng không trở về bể cá lớn kia của nhà họ Tô.
Nửa đêm, điện thoại di động Hứa Đôn đặt ở đầu giường "Định" một cái sáng lên, màn hình điện thoại di động phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt giữa đêm khuya tối tăm.
Hứa Đôn đang ngủ say nên không để ý, Đào Yêu ngủ ở sát cậu ay đã bò dậy nhìn thoáng qua, cơn buôn ngủ bỗng tan biến.
Đào Yêu vỗ một cái đánh thức Hứa Đôn: "Day mau, có người tìm cậu cứu mạng đáy!" Kim Lăng nằm ở trên bàn trà ngủ bỗng xoay người một cái, phun ra một hạt sen, nhưữ ám khí chuẩn xác đụng vào công tắc đèn phòng khách, ánh đèn sáng rực kích thích các chàng trai tỉnh dậy.
Hứa Đôn dụi dụi mắt, lại vỗ vỗ mặt, làm cho mình trở nên tỉnh táo hơn một chút, lúc này mới nhìn điện thoại di động.
Tin nhắn từ một dãy số xa lạ gửi tới: [ Học trưởng cứu mạng alll ]
Không đầu không đuôi, biết cái gì mà cứu.
Hứa Đôn an dãy số gọi điện thoại qua đó nhưng không gọi được, cậu ta lại đổi qua nhắn tin: [ Cậu đang ở đâu? ]
Đối phương lập tức trả lời: [ Trường học, học trưởng cứu tới ]
Hứa Đôn: [ Điện thoại của cậu sao không gọi được thế? Sao lại ở trường vào giờ này? ]
Đối phương: [ Tớ cũng không biết, tớ vừa tỉnh lại thì đã ở trường học, hơn nữa ở trường còn có rất nhiều người! ]
Hứa Đôn: [ Sao cậu lại cầu cứu tớ? ]
Đối phương: [ Không phải học trưởng quen biết đại sư gì đó sao? Trước đó còn cứu thầy chủ nhiệm mà. ]
Đào Yêu đang định vào trong phòng gọi Tô Vân Thiều thì phát hiện Tô Vân Thiều đã đi ra, máy cô gái khác dụi mắt ngáp dài lục đục đi ra sau đó.
Người, quỷ, yêu ở đây quá nhiều, tụ tập ở một chỗ nên cũng không nhìn thấy tin tức gì, Bách Tỉnh Thần nối điện thoại di động của Hứa Đôn lên máy chiếu và chiếu lên màn hình phòng khách.
Tô Vân Thiều nhận lấy di động: [ Nói cụ thể đi. ]
Đối phương: [ Lễ Giáng Sinh ngày mai vừa vặn là ngày nghỉ, tớ ở nhà chơi game suốt đêm, sau đó buồn ngủ nên đi ngủ một chút, lúc tỉnh lại đã thấy mình đang ở trường học. Rất nhiều người gặp phải tình huống giống tớ, nơi này còn có hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm đang lang thang ở hành lang, bị bắt được sẽ biến mắt, tớ cũng không rõ vụ mắt tích này là gì, không dám đi xem thử, điện thoại di động cũng sắp hết pin luôn rồi, học trưởng cậu mau tìm đại sư tới cứu tớ với! 】
Tô Vân Thiều: [Tên, lớp, địa chỉ nhà. ]
Đối phương: [ La Nhạc Trí, lớp 10. 5, tiểu khu phan hoa tòa nhà số 59 phòng 1101. ]
Nếu đây không phải một trò đùa dai thì tình huống có chút nghiêm trọng.
Mạng người đang bị đe dọa, cho dù thật sự là trò đùa thì thà nửa đêm đi một chuyến đến nhà và trường học còn hơn là cứ mặc kệ rồi đến lúc đó thật sự xảy ra án mạng.
Phó Diệp và Tô Húc Dương đều đang thay quân áo,"Tôi lái xe cho."
Tần Giản vừa mặc quân áo vừa gọi điện thoại cho Tần Sóc, đã có tên và địa chỉ cụ thể rồi thì để Tần Sóc kiểm tra sẽ nhanh hơn.
Đêm nay Tần Sóc và Bộc Tử Duyệt đều không tới, chỉ có hai chiếc xe của Phó Diệp và Tô Húc Dương, cũng không chứa được may người.
Bách Tỉnh Thần còn chưa thay giày đã trực tiếp xuống lầu gõ cửa phòng của chủ mèo anh lông ngắn, hơn nửa đêm chuông cửa reo dọa anh ta sợ gần chết.
Nếu không phải nhìn thấy người quen đang ỏ bên ngoài qua mắt mèo, anh ta thật đúng là không dám mở cửa,"Sao vậy?" Bách Tinh Thần: "Anh có xe không? Biết lái không?"
Người đàn ông: "Có, biết."
Bách Tinh Thần: "Đi, chúng ta mau đi cứu người."
Lúc bọn họ vội vàng thay quần áo xuống lầu lái xe đi tới trường học, Tần Sóc đã tra được ở trên hệ thống thông tin về La Nhạc Trí, quả nhiên có cậu ta, địa chỉ cũng chính xác.
Tần Sóc gọi điện thoại cho cha mẹ La Nhạc Trí: "Xin chào, tôi là Tần Sóc đội phó đại đội trinh sát hình sự của thành phố B, có người nhận được tin tức cầu cứu của La Nhạc Trí con trai hai vị, bây giờ hai vị nhanh chóng di vào trong phòng xem cậu ấy có ở trong đấy hay không." Hơn nửa đêm nhận được cuộc điện thoại này, cha mẹ La suýt chút nữa muốn cúp máy, bọn lừa đảo gần đây tung hoành ngang ngược quá rồi, ngay cả cảnh sát cũng dám giả mạo!
Vốn định chờ đối phương nói xong thì mắng hai câu, liên quan đến đứa nhỏ, hai vợ chồng đành ôm y nghĩ bán tính bán nghi ởi qua, đầu tiên là gõ cửa, thấy bên trong không có động tĩnh gì thì muốn mở cửa nhưng lại phát hiện cửa đã khóa bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận