Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 976:

Chương 976:Chương 976:
Chuong 976:
Diêm Vương bước ra từ trong quỷ môn, một làn gió thổi qua, mang đến một làn hương hoa bỉ ngạn, Vân Vân, ngày mai chính là lễ trưởng thành mười tám tuổi của em..."
Tô Vân Thiều "Ừm" một tiếng, cũng không buồn ngang đầu lên nhìn anh, chỉ chăm chú làm bài tập vật lý.
Diêm Vương: "..."
Diêm Vương đặc biệt thay bộ lễ phục mà ngày mai sẽ mặc trong buổi lễ trưởng thành của Tô Vân Thiều để đến đây cho cô nhìn trước, kết quả cô vợ nhỏ còn chẳng thèm nhìn anh lấy nửa cái. Diêm Vương tùy tay đặt một bó hoa bỉ ngạn tươi lên bàn học, rũ mắt nhìn xuống thứ cô vợ nhỏ của mình đang hí hoáy viết,"... Sao đột nhiên em lại viết mấy thứ này?"
Hương hoa bỉ ngạn từ từ tản ra khắp phòng, Cổ Âm Dương và Bé Mập đang ngủ ngon giấc trên bàn học phải ôm mình chạy trốn, các bé yêu quái và nhóm quỷ sai cũng lập tức bỏ chạy.
Thần Khí "giải phóng mặt bằng" vừa toả ra, trong phòng lập tức chỉ còn lại hai người bọn họ.
Tô Vân Thiều đã sử dụng hết khả năng của mình, vừa làm bài tập về kể lại về chuyện của hệ thống.
"Lâu Cảnh, anh cũng không phát hiện ra sự tồn tại của hệ thống sao?"
Nếu như trên thế giới này ngoại trừ Tô Y Y còn có người thứ hai có thể phát hiện ra sự tồn tại của hệ thống, người đó nhất định là bán thần duy nhất trên thế gian này: Diễm Vương.
Nhưng mà, cho tới bây giờ Diêm Vương cũng chưa từng nhắc tới hệ thống, thậm chí những lúc hệ thống nghe lén bọn họ nói chuyện anh cũng chẳng có biểu hiện gì khác thường, điều này khiến Tô Vân Thiều có chút không chắc chắn.
Cô chỉ là nhân cơ hội này tùy tiện hỏi vài câu, không ngờ lại thực sự nhận được kết quả. Diêm Vương: "Cũng phát hiện ra một chút."
Tô Vân Thiều kinh ngạc quay đầu lại, ném luôn bài tập vật lý sắp làm xong sang một bên.
"Anh biết hả?"
Hệ thống cục kỳ hoảng sợ:
[ Làm sao mà ngài phát hiện ra được?! 】
Hệ thống học bá là sản phẩm của nền văn minh cao hơn, theo lý mà nói, không ai trong thế giới nền văn minh thấp này có thể phát hiện ra sự tồn tại của nó, kể cả Diêm Vương.
Diêm Vương chỉ vào bó hoa bỉ ngạn và nói: "Nó ở kia."
Hệ thống đang đặt xúc tu dữ liệu của nó lên bó hoa bỉ ngạn để chạm vào cánh hoa:!!I
Tổn thọ rồi! Thế mà có người thật sự có thể tìm thấy ngl
Tô Vân Thiều tập trung tinh thần mà nhìn thật kỹ, nhưng vẫn không phát hiện ra bất kỳ vấn đề gì trên bó hoa bỉ ngạn.
"Làm sao anh phát hiện ra được?"
Diêm Vương ngồi xuống mép giường, vỗ nhẹ vào chỗ bên cạnh mình, Tô Vân Thiều hiểu ý mà qua đó ngồi, hệ thống cũng di chuyển qua.
"Khi địa phủ mới được xây dựng, đã sinh ra ba loại thượng cổ Thần Khí, lần lượt là Giếng Luân Hồi, Số Sinh Tử, Bút Phán Quan." So Sinh Tử vẫn còn nằm trong tay Diễm Vương, Phán Quan Bút đã bị phá vỡ thành từng mảnh, giờ đã được sử đến chín phần và đang nằm trong tay Tô Vân Thiều, còn Giếng Luân Hồi thì vẫn luôn ở địa phủ, miệng giếng mở rộng, lúc nào cũng gào khóc đòi ăn, chờ đợi vô số ác quỷ và công đức tới để chữa trị thân giếng.
"Trong những năm tháng tồn tại dài đằng đẳng, các thượng cổ Thần Khí đã nảy sinh linh trí, cũng chính là khí linh của Thần Khi." Diêm Vương triệu hồi Số Sinh Tử ra.
Đó là một quyền sách thoạt nhìn rất bình thường, giống như những cuốn sách trong các bộ phim truyền hình cổ trang, có bìa màu xanh lam, bên trên có viết ba chữ rất to "Sổ Sinh Tử".
Đây không phải lần đầu tiên Tô Vân Thiều nhìn thấy Số Sinh Tử, nhưng cô vẫn cảm thấy thần kỳ.
Chỉ một cuốn sách như vậy thực sự ghi lại sự sống và cái chết của rất nhiều người trong hàng vạn năm, chỉ có những vị chủ nhân thực sự của địa phủ mới có thể đọc được nó.
Diêm Vương nói với Sổ Sinh Tử: "Hỏi mày vấn đề này nhé."
Số Sinh Tử vốn đang ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay của Diêm Vương bỗng nhiên đứng thẳng lên, góc trên bên trái và góc trên bên phải đồng thời gập vào trong, làm động tác khom người hành lễ. Tô Van Thiều: "Ôi chao."
Hệ thống: [ Ôi chao! ]
Diêm Vương: "Số Sinh Tử không thích nói chuyện, Giếng Luân Hồi cũng có khí linh, nhưng sau khi bị thương thì không thể nói chuyện được nữa, còn về phần Bút Phán Quan..."
Diêm Vương và Tô Vân Thiều cùng nhìn về phía Bút Phán Quan đang nằm trên bàn trước nay chưa từng mở miệng nói chuyện kia, hệ thống cũng đưa mắt nhìn theo, chỉ cảm giác càng nhìn cây bút này càng thấy quen mắt.
Đúng lúc này, Diễm Vương nói: "Vốn dĩ Bút Phán Quan cũng có khí linh, nhưng này lại không thấy đâu nữa." Thượng cổ Thần Khí bi phá hủy đến nông nỗi kia, đến cả khí linh bên trong cũng không thấy nữa, một chuyện lớn như vậy mà Diêm Vương chỉ dùng vài câu đơn giản để ke lại, Tô Vân Thiều dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là do Thiên Đạo không cho phép anh nói.
Nhưng mà chuyện này được khơi mào từ chuyện của hệ thống...
Con ngươi của Tô Vân Thiều co lại, không thể nào?
Hệ th6ng:???
Xúc tu dữ liệu của nó đã vươn tới đùi Diêm Vương, nếu không phải không thể thực sự chạm vào Diêm Vương, nó rất muốn đẩy anh một cái, bảo anh đừng úp úp mở mở nữa, mau mau nói tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận