Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 238:

Chương 238:Chương 238:
Chương 238:
Dập lửa đúng lúc, lại có bùa bảo vệ, chỉ có tay áo bị cháy xém một chút, còn da thịt thì không bị hề hắn gì cả.
Bị huyết thi ngàn năm đập một cái mạnh như vậy, tay trái của Quách Uyễển Thanh đã mất sạch sức lực, không cầm được kiếm gỗ đào nữa.
Thế là Quách Uyen Thanh dứt khoát không cằm luôn, cô ta quăng cây kiếm gỗ đào bị gãy thành hai khúc đi, hai tay nắm chặt kiếm đồng tiền xông lên một lần nữa, khuôn mặt còn tỏ vẻ "Tôi không tin mỗi tay một kiếm không đối phó được nó, giờ hai tay một kiếm cũng không ăn được nó!" Tô Van Thiều: "..." Thì ra kiếp trước tay trái của Quách Uyen Thanh đã bị đạo hữu phe mình ngộ thương trong quá trình chiến đấu.
Tô Vân Thiều nhìn sang Cao Nhiên.
Cao Nhiên dùng thuật pháp đóng cọc, biến đá và bùn trong lòng đất trở thành gai đá và gai đất, dùng chúng để làm vũ khi. Lực khống chế của anh ta rất tốt, có thể nhắm trúng vào ngay huyết thi ngàn năm trong lúc hỗn chiến, đồng thời không làm đồng đội phe mình bị thương chút nào.
Bộ thuật pháp này vừa có lực công kích, có thể đâm xuyên huyết thi ngàn năm, lại vừa có lực phòng ngự, lúc đồng đội phe mình bị thương phải rút lui hoặc là cần phải biến đổi trận hình có thể ngăn cản tốc độ của huyết thi ngàn năm, công thủ đầy đủ, vô cùng thích hợp với người có góc nhìn toàn cuộc và khái niệm hợp tác tổng thể như Cao Nhiên.
Nhưng cũng vì lực khống chế của anh ta quá chuẩn xác nên lần nào cũng đâm trúng váy và giày của huyết thi ngàn năm, khiến nó nổi cơn điên, ngửa mặt lên trời gào thét: Đã nói là không được xé, không được làm hỏng rồi mài
Tiếng gầm rú long trời lở đất này khiến mọi người có mặt điếc tai một trận, chấn động đến mức mọi hành động công kích đều dừng lại trong nháy mắt.
Trong giây phút đó, bỗng nhiên Cao Nhiên bị huyết thi ngàn năm dùng một tay nhắc bổng lên, sau đó vứt thẳng vào trên đỉnh mộ, cả người Cao Nhiên va uỳnh một phát rồi lăn xuống đất dưới tác dụng của lực hút của trái đất, phía dưới chính là gai đá và gai đất sắc nhọn mà trước đó anh ta đã chế tạo ra nhưng vẫn chưa kịp thu về.
Tên trộm mộ gao to lên: "Cẩn thận!"
Tiêu Thành hết sức kinh hoàng: "Anh... 2!”
Tiêu Thành chạy ra ngoài, sửng sốt phát hiện Cao Nhiên rơi từ trên độ cao chừng hai mươi mét xuống, nện vào đống gai đá và gai đất sắc bén, vậy mà lại bò dậy êm đẹp, không bị làm sao cả.
Thứ bị sao lại là gai đất và gai bùn vốn cứng như sắt, chúng giống như bị vật nặng gì đó từ trên trời giáng xuống đè vỡ, nát vụn.
Cao Nhiên trừng mắt với Tiêu Thành: "Lui về!" Rồi sau đó lại xông vào tiếp tục gia nhập cuộc chiến.
Tiêu Thành: ”...” Lặng lẽ thu bước chân vừa bước được một nửa lại.
Tên trộm mộ thấy cảnh đó, trong đáy mắt như lóe lên tia sáng kỳ dị, trực tiếp la to: "Nếu không phải tôi biết mấy người đều là người trong huyền môn, có đủ loại tài năng kỳ dị thì tôi còn tưởng là đang đóng phim đó.”
Bằng không, bị quả cầu lửa lớn như vậy đập trúng mà tay áo chỉ bị cháy có một chút, bị quật tới quật lui, ngã từ trên độ cao hơn hai mươi mét xuống mà còn không choáng váng chút nào, thế này chẳng phải là kỹ xảo làm phim hay sao?
Tên trộm mộ không biết chuyện, nhưng Tiêu Thành lại hiểu rất rõ người trong huyền môn cũng là người, ngay thời khắc nguy hiểm mà không phản ứng kịp cũng sẽ bị thương, bị chết. Những người này không bị thương là vì có bùa bình an và bùa Kim Chung Tráo bảo vệ.
Nếu đã biết sự thật về cái chết của Cao Nhiên ở kiếp trước, Tô Vân Thiều không thể khoanh tay ngồi nhìn được, cô quay đầu nhìn sang Phương Hữu Đức. Tuy anh ta là kiểu người bạo lực thích sử dụng quả đắm, nhưng lực đắm của anh ta đối với huyết thi ngàn năm mình đồng da sắt, dao súng không nhằm nhò chỉ như một cái gãi ngứa, huyết thi ngàn năm cũng không để ý đến anh ta, mặc sức cho anh ta đánh đám.
Thái độ phách lối, coi thường Phương Hữu Đức giống như là đang nói: Anh đang cù lét tôi đó hả?
Phương Hữu Đức nổi giận, ra lệnh cho các quỷ sai đồng loạt xông lên.
Tô Vân Thiều chú ý thấy Phương Hữu Đức sờ chuỗi gỗ cây hoe trên cổ tay một cái, bên trong có một con quỷ từ từ chui ra, con quỷ này rõ ràng không giống với những quỷ sai khác.
Con quỷ đỏ rực này vừa xuất hiện, nhiệt độ trong huyệt mộ nháy mắt tăng vụt lên, giống như vừa nhét một cái mặt trời nhỏ vào vậy.
Nhưng quỷ thuần âm, bình thường đều là lạnh ẩm, lạnh khô, lạnh âm u, rất ít khi có quỷ nóng xuất hiện.
Ngay cả khi đó là một con quỷ bị ngọn lửa thiêu sống, rồi nhờ một cơ hội nào đó mà nằm giữ được năng lực, cũng không thể xuất hiện một con quỷ có nhiệt độ có thể ảnh hưởng đến xung quanh tới mức này.
Tô Vân Thiều cũng là người sử dụng quỷ sai, cô rất tò mò Phương Hữu Đức có được con quỷ sai này từ đâu, thông qua cơ hội như thế nào mà có được năng lực khác thường, phản thuộc tính như vậy.
Cô tiếp tục quan sát, phát hiện con quỷ kia ỷ vào năng lực khác hẳn với quỷ thường của mình nên xông thẳng về phía huyết thi ngàn năm, mạnh mẽ ôm chặt lấy huyết thi ngàn năm.
"Hít..." Tiêu Thành xem đến nỗi đau răng luôn.
Nhất thời không biết nên tội nghiệp cho con quỷ đang ôm huyết thi cả người đầy máu hay là cho huyết thi đang bị con quỷ mặt đầy mụn máu, trông vô cùng gớm ghiếc ôm lấy nữa.
"Sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy?" Tên trộm mộ không nhìn thấy quỷ rất lo lắng, trong ánh nhìn của gã ta, huyết thi ngàn năm bỗng nhiên đứng đực ra như bị đóng đỉnh tại chỗ, làm thế nào cũng không nhúc nhích được, giống như là đang chiến đấu với không khí vậy.
Thời khắc nín thở như thế này sao Tiêu Thành có thể dư sức tìm từ ngữ để miêu tả nữa, thế là cậu bé tiện tay mở mắt Âm Dương tạm thời cho gã ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận