Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1191:

Chương 1191:Chương 1191:
Chuong 1191:
Tô Y Y nhiệt tình phát biểu: "Không nói những chuyện khác, giống như kính mắt mà đeo lên là có thể nhìn thấy quỷ hồn. Chị đã từng nói mở được mắt Âm Dương là vì trong mắt có một lớp âm khí tụ lại, vậy chúng ta chỉ cần cố định lớp âm khí đó trên tròng kính của kính mắt là có thể đạt được hiệu quả tương tự rồi!"
Bách Tinh Thần thuận theo hướng này suy nghĩ một chút rồi nói: “Dựa theo nguyên lý và lý luận thì được rồi đó, nhưng trong quá trình nghiên cứu, chúng ta còn phải tìm kiếm thấu kính có thể cố định âm khí, số lượng âm khí cần cố định cụ thể mới có thể đạt được hiệu quả mong muốn, lần lượt thí nghiệm từng cái một không phải là chuyện dễ dàng gì."
Nói tới chuyện chính, Phó Diệp không rảnh đau lòng vì địa vị của mình trong lòng vợ chưa cưới không cao nữa: "Còn phải cân nhắc xem nếu tiếp xúc với âm khí một thời gian dài có thể gây ảnh hưởng tới cơ thể người dùng không, mà chẳng phải ngày nào cũng có ánh mặt trời, nếu lỡ như đụng phải mùa mưa dầm ở phương Nam thì sao, không thể để người đeo kính tự mình nhận lấy xui xẻo chứ?"
Tới bước này, trong đầu Tần Giản cũng có một vài suy tính, cậu ấy tự nhiên gia nhập đội ngũ thảo luận: "Vậy nên thêm một lớp bảo vệ trên kính mắt, tương tự như màng bảo vệ thấu kính ấy, vừa đạt được mục đích mượn âm khí để nhìn thấy quỷ hồn, lại có thêm một lớp bảo vệ ngăn cách không để âm khí tổn thương cơ thể người."
Hứa Đôn nhỏ giọng lam bẩm: "Âm khí lại trở thành công cụ cho con người."
Sau đó cậu ấy nói: "Còn có một vấn đề nữa. Âm khí sẽ biến mắt nếu bị ánh mặt trời chiếu vào, nếu để người sử dụng bổ sung âm khí giống như nạp điện thì không tiện lắm, thế nên cũng phải làm một lớp bảo vệ âm khí, nếu không chỉ nhìn quỷ hồn một chút rồi sau đó không thấy được nữa thì cũng không tốt." Lúc Tô Y Y vừa nêu ra suy nghĩ của mình, mọi người còn cảm thấy không khó lắm, nhưng nghe thấy đám bạn nhỏ nói nhiều thứ cần phải chú ý như thế, cô ấy mới giật mình nhận ra suy nghĩ trước đó của mình hơi sơ sài.
Được rồi, nếu thật sự đơn giản như cô nghĩ thì giới Huyền môn hẳn đã nghiên cứu ra từ sớm rồi mới phải chứ.
"Trong nước vẫn chưa có ai đi theo hướng này, hay là chúng ta thử một chút, trở thành người liều lĩnh đi đầu đi?"
Tô Vân Thieu là chị gái, cô cũng là người đầu tiên tỏ vẻ ủng hộ: "Cảm thấy hứng thú thì làm, các phương diện liên quan tới huyền học có thể hỏi chị. Mọi người cũng có phương thức liên hệ của đội trưởng Cao rồi, có thể hỏi anh ấy."
Nghĩ đến mớ rắc rối mà cô sắp mang đến cho Cao Nhiên, nhưng lại cảm thấy việc gì cũng làm phiền Cao Nhiên thì không ổn lắm, nên cô lần lượt gửi thông tin liên lạc của nhóm Tuệ Tâm vào nhóm trò chuyện: "Mọi người tự xem tình hình rồi tiến hành nhé."
Là một người anh trai, Tô Húc Dương cũng không muốn thua thiệt người khác: "YY à, em cứ yên tâm mà làm, anh sẽ chăm chỉ kiếm tiền để trở thành nhà tài trợ của eml”
Phó Diệp rất muốn hỗ trợ vị hôn thê của mình, nhưng gia đình họ đang điều hành một chuỗi khách sạn chủ yếu cung cấp dịch vụ ăn uống và bán lẻ, vì vậy anh ấy không nghĩ rằng gia đình mình sẽ đồng ý tham gia vào một ngành sản xuất như thế này.
"Tôi có thể sử dụng tiền tiết kiệm và lợi nhuận của mình để đầu tư vào giai đoạn đầu của dự án nghiên cứu."
Phó Diệp không phải là một người giỏi về kỹ thuật, vì vậy anh ấy có thể đầu tư tiền bạc, hơn hết là cung cấp một chút cảm nghĩ từ góc nhìn của người ngoài ngành và đưa ra bản báo cáo thử nghiệm chỉ tiết.
"Tôi có thể đầu tư tiền, giúp đỡ sản xuất, quảng bá và tiêu thụ sản phẩm, còn về phần nghiên cứu có lẽ phải giao lại cho mọi người rồi."
Anh ấy nói "mọi người" nghe như bao gồm tất cả những người hợp tác. Nhưng chỉ nhìn về phía hai người là Tần Giản và Hứa Đôn.
Lôi Sơ Mạn và Triệu Trình Họa đều là con gái duy nhất trong nhà, trong tương lai, họ sẽ kế thừa công việc kinh doanh bất động sản và trang sức của gia đình, và cả hai đều không quan tâm đến nghiên cứu, chứ đừng nói tới những người đã có định hướng nghề nghiệp từ sớm như Ngọc Bạch Y và Cái Khiết.
Cặp đôi cùng cảnh ngộ Tần Giản và Hứa Đôn nhìn xung quanh và nhận ra quả thật không có ai có thể giúp đỡ. Nghĩ đến sau này làm trong lĩnh vực nghiên cứu thì tóc sẽ rụng bao nhiêu và quang thâm sẽ đeo bám bao lâu, khuôn mặt của họ dần trở nên tái xanh.
Tần Giản cảm thấy hối hận vì đã lỡ nhanh mồm nhanh miệng, nếu khi nãy cậu ấy không lên tiếng... thôi đành vậy, ai cũng biết kiếp trước cậu ấy làm trong lĩnh vực này, đương nhiên bọn họ sẽ không buông tha cho cậu ấy rồi.
Nhưng Hứa Đôn mới là người hối hận nhất, cậu ấy run giọng nói: "Tôi chỉ là một người học dở thôi mà! Mấy người không thể đòi hỏi một đứa học dở ẹc làm nghiên cứu như vậy chứ!”
Chỉ mới trò chuyện vài câu mà họ đã kiếm được hai đối tác nghiên cứu và ba khoản tiền lớn, Tô Y Y rất vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận